Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1301
Cập nhật lúc: 2025-12-02 08:27:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Câu khiến sững trong chốc lát, ánh mắt gắt gao dán chặt Vân Tranh.
Thấy chẳng lời nào, Vân Tranh bất giác siết mạnh thêm mấy phần lực nơi những ngón tay đang giữ chặt cằm .
"Ngươi !"
Hắn , bỗng vươn cánh tay dài, dùng sức kéo mạnh nàng lòng, ôm ghì thật chặt.
Vân Tranh bất ngờ kịp phòng , kéo lòng, má trái của nàng chạm gò má , nóng hổi đến lạ thường. Bầu khí mờ ám trong phút chốc lan tỏa khắp nơi, đồng thời còn xen lẫn một cảm giác gì đó thật khó diễn tả thành lời.
Bàn tay nàng vốn đang giữ chặt cằm , trong khoảnh khắc bỗng trượt xuống vùng cổ của .
Yết hầu to lớn của cộm hẳn lên trong tay nàng, mỗi khi chuyển động, tựa như đang nhẹ nhàng cọ xát lòng bàn tay, khiến nàng cảm thấy một trận tê dại lan tràn.
Hàng mi nàng khẽ run, ngước mắt lên chạm ánh của .
Nàng hỏi thêm một nữa: "Ngươi xem là ai?"
Hắn vẫn im lặng chẳng đáp, ánh mắt thăm thẳm cứ xoáy đôi mày và khóe mắt của Vân Tranh.
Bị chăm chú như , trong lòng Vân Tranh dấy lên một cảm giác khó chịu tên, bởi nàng cảm nhận , dường như đang coi nàng là thế cho một nào đó.
Vân Tranh lập tức giãy khỏi vòng tay , bật dậy, nhanh như chớp ngưng tụ linh lực, hút chiếc gối vàng đầu tay .
Nàng ở nơi thêm nửa khắc nào nữa.
Vì , nàng chút do dự ấn hình đồ đằng bên hông chiếc gối vàng. Một tiếng 'cạch' vang lên, trong chớp mắt, một bên của chiếc gối vàng bật mở, một luồng hồng quang tức thì lao vút ngoài.
Vân Tranh tức khắc sang, chỉ thấy luồng hồng quang giữa trung dần dần hóa thành hình bóng của một nữ tử, nhưng gương mặt nhạt nhòa, thể rõ.
Dù thấy dung mạo, nhưng bóng hình vẫn khiến cảm thấy kinh diễm khôn cùng.
Bóng hình nữ t.ử lơ lửng giữa trung, chẳng bao lâu thì tan biến.
Chuỗi biến cố liên tiếp khiến Vân Tranh trở tay kịp.
Sắc mặt Vân Tranh sa sầm , ánh mắt lạnh như băng quét qua nam nhân tuấn mỹ đang giường với vẻ chút mơ màng. Nàng nhanh như chớp lao đến, dùng một tay đẩy mạnh cả ngã vật xuống giường.
Nàng dùng tay đè chặt lồng n.g.ự.c , hẳn lên vùng eo bụng của , vẻ mặt lạnh như sương giá, cất giọng: "Ngươi là kẻ câm ? Không chuyện !"
Trong lòng nàng hiểu rõ, lẽ thức tỉnh ký ức của một kiếp nào đó trong quá khứ, tạm thời quên mất nàng, nhưng nàng tài nào ưa nổi ánh mắt nàng lúc .
Quá đỗi xa lạ, dường như đang nàng, mà là thông qua nàng để một khác.
Nàng thể chấp nhận, cũng thể nhẫn nhịn, nàng một câu trả lời rành mạch từ . Vừa , khi thấy bóng hình nữ t.ử , thật lòng, tim nàng như thắt , và thứ ùa đến đó là cảm giác chua xót cùng mùi giấm nồng nặc.
Hắn ngước mắt gương mặt nhỏ nhắn đang bừng bừng lửa giận của Vân Tranh, chút ngây . Dần dần, ký ức của ùa về, vẻ mặt lộ rõ sự kinh ngạc.
Trong lòng chợt lạnh , chẳng màng đến điều gì khác, vội vàng cất tiếng: "Tranh Nhi, là đây."
Nghe thấy lời , Vân Tranh cúi mắt , chỉ thấy đôi đồng t.ử màu vàng kim của trở màu đen tuyền, thần sắc của cũng đổi, còn xa lạ như lúc ban đầu nữa.
Đây mới chính là Dung Thước.
Dung Thước nàng bằng ánh mắt đầy đau lòng, đưa tay lên nắm lấy bàn tay nàng đang đè n.g.ự.c , từ từ siết chặt, vội vàng xin : "Xin , Tranh Nhi, là của . Là do thể kịp thời tỉnh táo , thể trả lời câu hỏi của ngươi ngay lúc đó..."
Nghe , sắc mặt Vân Tranh mới dịu đôi chút.
Chỉ nàng cúi đầu xoáy , cất giọng hỏi một cách chậm rãi: "Dung Thước, kiếp của ngươi, từng một yêu sâu đậm?"
Dung Thước sững , trong đầu chợt hiện lên một bóng hình vô cùng kinh diễm.
Thấy ngẩn , trong lòng Vân Tranh vài phần phỏng đoán.
Tâm trạng của nàng trong phút chốc rơi xuống đáy vực. Có lẽ, đối mặt với tình huống , nàng cũng khó để bắt Dung Thước đưa một lựa chọn nào đó.
Người yêu của kiếp và thương của kiếp ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1301.html.]
Nàng giữ vẻ mặt thản nhiên như , dậy khỏi . ngay lúc sắp bước xuống giường, cổ tay nàng Dung Thước kéo giật .
"Tranh Nhi, ngươi đang giận ?"
"Ừm."
Sắc mặt Dung Thước chợt căng thẳng, "Ký ức của lúc vẫn còn mơ hồ hỗn loạn lắm, thật sự phân biệt . Ta thể dối để lừa gạt ngươi, ngươi thể cho thêm chút thời gian, để tìm câu trả lời, hồi đáp ngươi ?"
"Không phân biệt ư?" Vân Tranh lưng về phía , rũ mi mắt xuống, che vẻ ảm đạm cô liêu trong đáy mắt, khóe môi giật giật đầy cay đắng. Lời chứng tỏ rằng quả thật một nữ t.ử như tồn tại, còn nữ t.ử là yêu ở kiếp , tạm thời vẫn thể tường tận.
Dung Thước dường như cảm nhận tâm trạng của Vân Tranh, dứt khoát dậy khỏi giường, bất ngờ ôm chầm lấy nàng từ phía .
"Tranh Nhi."
Hơi thở ấm nóng phả hõm cổ nàng.
Hắn tha thiết cất lời, từng câu từng chữ đều chân thành tha thiết: "Ta cho ngươi , bất luận kiếp thế nào, Dung Thước cũng chỉ yêu một ngươi mà thôi. Ngươi thể vì những chuyện trải qua ở kiếp mà ruồng bỏ , như đối với thật quá bất công. Nếu việc thức tỉnh Thần Thể và ký ức tiền kiếp sẽ khiến ngươi đau lòng khổ sở đến thế, nhất định sẽ lựa chọn thức tỉnh."
Ánh mắt Vân Tranh khẽ ngưng .
Nàng chậm rãi đầu, đăm đăm gương mặt quen thuộc, thần thái quen thuộc, và cả ánh mắt quen thuộc của , trong lòng khỏi thầm nghĩ, A Thước đúng, nàng quả thật thể vì kiếp của mà trút giận lên kiếp của .
Người thường tình yêu khiến con mê , một khi lún sâu đó thì khó lòng phân định rạch ròi.
Người trong cuộc thì mê, kẻ ngoài cuộc thì tỉnh.
bao nhiêu trong cuộc thể vén màn sương mù mà thấu sự tỏ tường?
Vân Tranh ngước mắt , từ tốn cất lời: "Ta bây giờ là một vị thần ham , mà ánh mắt của ngươi lúc thức tỉnh Thần Thể khiến vui. Có lẽ là ghen , hoặc cũng chút tủi ,… ngươi cứ coi như cảm xúc buồn bã đều nếm trải một lượt ."
"Sau ngươi như nữa, cũng im lặng đáp lời ."
"Ngươi ?"
Dung Thước , trái tim chợt thắt , trong lòng bằng ánh mắt đầy thương xót, nét mặt nghiêm túc cam đoan: "Được, tuyệt đối sẽ để ngươi chịu thêm một chút tủi nào nữa. Nếu ngươi ấm ức, ngươi cứ thẳng tay đ.á.n.h một trận thật đau, trút hết cảm xúc tiêu cực ngoài."
Vân Tranh liếc , nỗi phiền muộn trong lòng dần tan biến, đoạn giả vờ nghiêm nghị hỏi: "Bây giờ thể đ.á.n.h ngươi một trận ?"
Giọng điệu của Dung Thước trở nên dịu dàng.
"Ừm, tùy ngươi đánh."
Vân Tranh nhón gót, ghé sát tai , hạ giọng : "Vậy đ.á.n.h m.ô.n.g ngươi haha."
Gò má Dung Thước "roẹt" một tiếng, đỏ bừng lên, vành tai càng đỏ đến mức như sắp rỉ máu.
Hắn chợt nhớ đến tình tiết trong một cuốn thoại bản mà Thanh Phong sưu tầm đây, cực kỳ giống với tình cảnh hiện tại.
Trong đầu bất giác hiện lên một câu thoại kinh điển.
"Ngươi chút biến thái."
Hắn gần như buột miệng thốt , khiến Vân Tranh sững sờ tại chỗ.
Sau khi hồn, Vân Tranh kinh ngạc: "!"
Vị Đế Tôn Đại Nhân phong quang tễ nguyệt , lưng thể những lời hồ đồ như ư?!
Vân Tranh dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng thể đoán Dung Thước chắc chắn học những thứ từ mấy cuốn thoại bản đắn.
Vân Tranh định mở miệng thì vị Đế Tôn Đại Nhân đang đỏ mặt đưa tay lên bịt miệng , khiến nàng thốt nên lời.
Đế Tôn Đại Nhân hèn mọn van xin.
"Xin ngươi, đừng ."
--------------------
Vân Vũ