Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1299:

Cập nhật lúc: 2025-12-02 04:52:27
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Yến Trầm tiếp lời: "Cái trống bỏi vô duyên vô cớ xuất hiện ở đây, quả thực kỳ lạ. Trừ phi, nó nhận ngươi chính là nguyên chủ nhân của nó."

 

Vân Tranh , đăm chiêu cúi mắt chiếc trống bỏi trong tay, đưa linh thức của thăm dò bên trong.

 

Ngay khoảnh khắc linh thức tiến , dường như một luồng cộng hưởng vang lên.

 

Vân Tranh khẽ sững : "Chiếc trống bỏi chủ nhân."

 

"Trống bỏi gã đầu hồng khế ước ?" Mộ Dận phần kinh ngạc cau mày, bởi vì hôm nay chính giao chiến với gã đầu hồng đó, nên hiểu rõ sức mạnh của chiếc trống bỏi ghê gớm đến nhường nào.

 

Nói ngoa, chiếc trống bỏi chứa đựng cả thần lực.

 

Mạnh hơn Thần khí thông thường quá nhiều.

 

Phong Hành Lan đột nhiên cất lời: "Đây liệu là một cái bẫy ?"

 

Vân Tranh và mấy câu , đều cảm thấy mấy phần hợp lý.

 

thì, chiếc trống bỏi xuất hiện quá đỗi kỳ quặc, thật khó để nghi ngờ đây là một cái bẫy.

 

Vân Tranh lúc nhiều thời gian để nghiên cứu chuyện về chiếc trống bỏi, vì nàng bèn cất nó một gian trữ vật bình thường , đợi khi tìm A Thước và giải quyết xong chuyện ở Kim Quang Phật Tự, sẽ xử lý chiếc trống bỏi .

 

"Chúng ."

 

Bốn Vân Tranh một nữa hối hả tiến về phía .

 

Trên suốt chặng đường , hề bất kỳ sự cố đột ngột nào xảy , yên bình đến mức khiến lòng khỏi hoang mang.

 

Tất cả thứ bên trong Kim Quang Phật Tự gần như đều luyện chế từ vàng ròng, cực kỳ xa hoa, cũng cực kỳ khiến đỏ mắt thèm thuồng.

 

Mộ Dận hai mắt sáng rỡ, kìm mà cảm thán: "Nơi nhiều vàng quá mất, thể cạy một ít nhỉ? Rốt cuộc là tên phá gia chi t.ử nào mà hoang phí đến thế chứ? Nếu là Thu Ca, sẽ chẳng bao giờ lãng phí dù chỉ một chút vật liệu để luyện khí, dù thì Thu Ca cũng là một keo kiệt bủn xỉn mà."

 

Ánh mắt của Phong Hành Lan cũng nhịn mà liếc những món khí vật bằng vàng .

 

Quá xa xỉ.

 

"Kìm chế bản ." Vân Tranh đột nhiên lên tiếng nhắc nhở.

 

Mộ Dận và Phong Hành Lan hồn, nhưng trong lòng vẫn dâng lên những con sóng trập trùng.

 

Họ cố gắng ghì chặt ánh mắt của , nhưng điều khiến họ thể ngờ tới là, kìm nén nhất chính là Vân Đội.

 

Ánh mắt của Vân Tranh hết liếc sang bên trái, liếc sang bên , trong đôi mắt giấu nổi vẻ tán thưởng, đến say sưa hứng khởi.

 

Phong Hành Lan và Mộ Dận với vẻ mặt kỳ quặc một cái, họ suýt nữa thì quên mất, Vân Đội nhà chính là thích vàng nhất, vàng càng lấp lánh, càng dễ dàng chiếm đoạt ánh của nàng.

 

Mộ Dận cố vẻ nghiêm nghị mà ho khan mấy tiếng thật kêu.

 

"Khụ khụ!"

 

Tiếng ho kéo sự chú ý của Vân Tranh trở , vẻ mặt nàng chút tự nhiên, cũng khẽ ho một tiếng.

 

Mộ Dận nín , cuối cùng thực sự nhịn nữa mà phá lên ha hả: "Phụt ha ha ha..."

 

Vân Tranh đầu , trừng mắt một cái đầy cảnh cáo.

 

Mộ Dận thấy , vẫn khó mà nén nụ , nhanh chóng nép lưng Phong Hành Lan, lén lút trộm.

 

Vân Tranh: "..."

 

Bốn họ tiếp tục thẳng về phía , nửa khắc , Vân Tranh cảm nhận khí tức mệnh bàn của Dung Thước ở ngay trong gang tấc.

 

Vân Tranh ngẩng đầu cánh cổng lớn bằng vàng đóng chặt im ỉm, phía khắc đầy những đồ đằng phức tạp, trong lòng dường như một giọng đang thôi thúc: Đẩy nó .

 

"Ủa, tại ở đây kết giới? A Tranh, chúng , tại chỉ một ngươi bước phạm vi ?"

 

Mộ Dận khó hiểu cau mày, đưa hai tay lên vỗ , ngay trong chớp mắt đó, một kết giới vầng sáng màu vàng liền hiện , chia Vân Tranh và ba họ thành hai gian riêng biệt.

 

Vân Tranh thấy , ánh mắt khẽ biến đổi.

 

Sắc mặt Yến Trầm ngưng trọng thêm mấy phần, cất lời dặn dò: "Tranh Tranh, e là chúng , ngươi hết sức cẩn thận."

 

Vân Tranh gật đầu: "Được."

 

"Các ngươi ở đây đợi một lát, nếu nguy hiểm gì ập đến, nhớ gọi , hoặc là mau chóng chạy , đừng ngây ngốc đây."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1299.html.]

Ba Phong Hành Lan trịnh trọng gật đầu.

 

Vân Tranh dứt lời, liền đưa tay chạm lên cánh cổng lớn, chậm rãi dùng sức đẩy .

 

Két——

 

Ánh kim quang rực rỡ từ bên trong tuôn , bao trùm lấy cả Vân Tranh.

 

Thật ấm áp.

 

Mà ngay lúc , ba Phong Hành Lan ánh mắt thoáng kinh ngạc, bọn họ chỉ thể thấy một vệt kim quang chói lòa hiện , nhưng chẳng còn thấy bóng dáng của Vân Tranh nữa.

 

Ngay cả cánh cổng lớn cũng đóng chặt .

 

Cứ như thể từng mở .

 

Mộ Dận nét mặt đầy lo lắng, cất tiếng hỏi: "A Tranh gặp nguy hiểm ?"

 

Yến Trầm chậm rãi lắc đầu, "Đừng lo, nếu ở bên trong là Dung ca, thì Tranh Tranh sẽ ."

 

Mộ Dận hỏi dồn: "Vậy nếu là Dung ca thì ?"

 

Yến Trầm: "..."

 

Phong Hành Lan hiếm khi mở lời: "Trực giác mách bảo , tòa Kim Quang Phật Từ liên quan đến Tranh Tranh, cho nên Kim Quang Phật Từ hẳn sẽ gây nguy hiểm gì cho nàng ."

 

Mộ Dận bán tín bán nghi, "Lan ca, trực giác của chuẩn đó?"

 

Phong Hành Lan , đôi mày thanh tú lạnh lùng khẽ chau , mím môi, giọng điệu chút thiếu tự tin đáp: "... Chuẩn... chứ nhỉ?"

 

"Mong là ." Mộ Dận thở dài một thật sâu, dán chặt mắt khe cửa, bỗng cất giọng phần sầu muộn: "Giá như cũng Huyết Đồng giống A Tranh thì mấy, như thể thấy bên trong xảy chuyện gì ..."

 

Nếu A Tranh gặp nguy hiểm, cũng đến nỗi đây thấp thỏm chờ đợi như bây giờ.

 

Ba cứ thế canh giữ ngay cổng.

 

Mà ở phía xa xa, một đám bóng đen đang lững lờ trôi về phía , trông vô cùng rợn , mục tiêu của chúng dường như chính là ba Phong Hành Lan.

 

...

 

Vân Tranh đẩy cổng bước , đập mắt nàng là một gian tẩm điện vô cùng xa hoa, bốn bề lấp lánh ánh vàng, hơn nữa, vật nơi đây đều sạch bong một hạt bụi.

 

"A Thước?"

 

Vân Tranh khẽ gọi một tiếng.

 

Bỗng nhiên, chiếc ngọa sàng cách đó xa vang lên một tiếng động nhỏ.

 

Vân Tranh lập tức sang, chỉ thấy chiếc ngọa sàng dường như một đang .

 

Ánh mắt nàng khẽ d.a.o động, trong lòng thắt , lập tức sải bước về phía chiếc ngọa sàng, đến khi nàng ngay ngọa sàng, mới nam nhân đang hôn mê đó.

 

Nam nhân dung mạo tuấn phi phàm, dù đang chìm trong hôn mê nhưng khí thế toát từ cách nào xem nhẹ , gương mặt say ngủ vẫn toát lên vẻ thanh lãnh.

 

"A Thước!"

 

Sắc mặt Vân Tranh đột ngột đổi, nàng lập tức bước tới, nhanh như cắt đưa tay nắm lấy cổ tay , đang định dùng linh thức dò xét tình hình trong cơ thể , nào ngờ một tầng kết giới phòng ngự trong đẩy bật trở .

 

Chuyện ?

 

Sao A Thước hôn mê bất tỉnh thế ?

 

Có điều, tuy A Thước hôn mê, nhưng cơ thể hề bất kỳ tổn thương nào.

 

Nói cách khác, lẽ tự nguyện chìm giấc ngủ.

Vân Vũ

 

Ánh mắt Vân Tranh ngưng , bỗng nhớ lời A Thước từng đây, rằng cũng thể một tiền kiếp vô cùng mạnh mẽ, và đang trong quá trình thức tỉnh thần lực.

 

Vân Tranh cúi đầu gương mặt vẫn bình thản như thường của nam nhân, trái tim đang treo lơ lửng cũng dần dần hạ xuống.

 

Nàng thể đưa A Thước rời lúc , bởi lẽ hành động đó thể sẽ gián đoạn giấc ngủ hoặc quá trình thức tỉnh của .

 

Vân Tranh thẳng dậy, lặng lẽ đảo mắt khắp bốn phía.

 

A Thước, tiền kiếp của ngươi rốt cuộc là...

 

Loading...