Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1295: Hải Đế Bệ Hạ
Cập nhật lúc: 2025-12-02 03:45:18
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắc mặt Thập Nhị Bảo lạnh như băng, sức mạnh của nàng tăng vọt, hai tay khống chế rễ cùng lá cây hung hăng công kích về phía Bạch Chấp, uy lực mạnh mẽ hơn gấp mấy .
Lực lượng của nàng còn chấn văng cả bọn Thao Thiết sang một bên.
Mộ Dận bất ngờ kịp đề phòng nên ngộ thương, lồng n.g.ự.c âm ỉ đau nhói, ngẩng đầu tiểu thiếu nữ vận váy đen đang trong 'trạng thái hắc hóa', vẻ oán giận trong mắt dần biến thành chấn động.
Bởi vì Thập Nhị Bảo lúc , khắp tỏa ma khí cuồn cuộn dâng trào, gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo của nàng tràn ngập vẻ âm u điên dại.
Trong lòng Mộ Dận trĩu nặng.
"Thôi hỏng , Thập Nhị Bảo sắp nổi điên vì tức giận ."
Hơn nữa, lý trí của nàng biến mất, chỉ chăm chăm một mực đoạt cái trống bỏi trông vẻ vô cùng bình thường từ tay Bạch Chấp.
Giờ phút , Mộ Dận, Hồng Mông Đỉnh, Ngũ Lân và Thập Thao thể chen chân vòng chiến.
Thao Thiết thấy , chỉ đành điên cuồng hút một thật sâu để thỏa mãn cơn thèm ăn của .
Vù!
Nước biển ngừng hút trong bụng nó, mặt biển của Hoang Châu Thần Hải cũng dần dần hạ xuống.
Mộ Dận chau mày, vốn dĩ vô cùng lo lắng cho Thập Nhị Bảo, chỉ sợ nàng nhất thời để ý sẽ Bạch Chấp tổn thương, nhưng cảnh tượng mắt khiến tảng đá lớn trong lòng đặt xuống.
Bởi vì Thập Nhị Bảo vẫn luôn chiếm thế thượng phong.
Ngược , Bạch Chấp quất cho trọng thương, dường như chút sức lực nào để chống cự.
Bạch Chấp giơ tay lên chống đỡ rễ và lá cây, dùng tay nắm chặt chiếc trống bỏi, gương mặt trắng bệch của những chiếc lá sắc nhọn rạch nát da thịt, để vết thương rớm m.á.u vô cùng rõ ràng.
Vẻ mặt rõ cảm xúc, nhưng trong đầu ngừng hồi tưởng lời của tiểu thiếu nữ vận váy đen...
Trống bỏi là của mẫu nàng?
Vậy mẫu của nàng là ai?
Ánh mắt Bạch Chấp thoáng lộ vẻ mờ mịt, ngay khoảnh khắc thất thần, 'xoẹt' một tiếng, một đoạn rễ đ.â.m thẳng lồng n.g.ự.c của Bạch Chấp.
Bạch Chấp bừng tỉnh, vội vàng giơ tay định đ.á.n.h nát đoạn rễ .
Ầm!
Hai luồng sức mạnh va chạm , thế nhưng khiến vị trí đ.â.m xuyên của truyền đến cơn đau càng thêm dữ dội, đột nhiên phun một ngụm m.á.u tươi.
Ánh mắt Thập Nhị Bảo sắc như dao, nàng quát lên một tiếng.
"Trả trống bỏi cho mẫu !"
Dứt lời, Thập Nhị Bảo khống chế vô chiếc lá cây đ.â.m thẳng về phía thể Bạch Chấp, sát khí ập tới.
Bạch Chấp đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt phần xám ngoét của tựa như b.ắ.n một tia sáng lạnh lẽo, điểm thêm vài phần yêu dị, thoắt cái dùng tay trái siết chặt chiếc trống bỏi.
Từng nhịp, từng nhịp lắc chiếc trống bỏi.
Vân Vũ
Tách tách tách——
Mỗi một tiếng vang lên, đều một luồng sức mạnh thần bí gợn sóng lan , chấn nát bộ lá cây và rễ xung quanh.
Ầm!
Thập Nhị Bảo thấy cảnh , tức đến phát điên.
Nàng trực tiếp lao vụt tới, giơ tay vỗ lồng n.g.ự.c Bạch Chấp, nhưng giữa đường một luồng thần lực bí ẩn chặn mất lối , còn đợi nàng phá vỡ đạo thần lực , nó nổ tung dữ dội, khiến Thập Nhị Bảo một đòn bất ngờ.
Thập Nhị Bảo hừ một tiếng đau đớn, chút dừng mà lập tức lách rời khỏi khu vực vụ nổ.
Chỉ thấy chiếc váy đen của nàng rách toạc mấy chỗ, tay cũng vụ nổ thương, m.á.u tươi đầm đìa.
Thập Nhị Bảo chẳng hề sợ hãi, cũng ý định lùi bước, ngược càng trở nên điên cuồng hơn, ánh mắt gắt gao dán chặt chiếc trống bỏi .
Ngay lúc nàng định tay nữa, thấy Thao Thiết há cái miệng khổng lồ, nhanh chóng hút mạnh về phía Bạch Chấp.
Trong lòng Thập Nhị Bảo vui, một ai phép cản trở nàng lấy đồ của mẫu , nàng tức giận xù lông gầm lên một tiếng: "Thao Thiết, tránh cho !"
Một tiếng quát vang lên, khiến Thao Thiết ngẩn .
Thao Thiết tủi cất tiếng.
" mà, ăn."
"Ngươi!" Thập Nhị Bảo tức đến sôi máu, ánh mắt sắc lẻm, gằn giọng: "Lần ngươi hãy ăn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1295-hai-de-be-ha.html.]
Ngũ Lân hóa thành hình thú thấy , bèn cất giọng khuyên nhủ chân thành: "Thập Nhị Bảo, chúng cùng lấy trống bỏi, như sẽ nhanh hơn. Chủ nhân đang đợi chúng , chúng thể để chủ nhân đợi lâu."
Mấy lời khiến Thập Nhị Bảo thoáng bình tĩnh , nàng thể để nương chờ đợi quá lâu.
“Được!”
Thập Nhị Bảo dứt lời, liền cùng đồng tâm hiệp lực công kích Bạch Chấp. Chỉ điều, điều khiến bọn họ chẳng thể nào ngờ tới chính là, chiếc trống bỏi trong tay Bạch Chấp quả thực quá mức cường đại, ngờ bên trong còn tích trữ cả thần lực.
Trận hỗn chiến , kéo dài dai dẳng.
Động tĩnh tại hải khu mười tám ngày một lớn hơn, và ngay lúc , tại hang động ở vị trí trung tâm nhất đáy biển sâu, nơi vốn tầng tầng lớp lớp kết giới và cấm chế phong ấn, bỗng nhiên tỏa một luồng ánh sáng kỳ dị.
Một vầng sáng mờ ảo lan tỏa xung quanh.
Từ trong đường hầm sâu thẳm của hang động, một bóng hình yểu điệu thướt tha dần dần đáp xuống mặt đất.
Một giọng nữ trong trẻo êm tai chậm rãi vọng tới.
“Ồn ào quá.”
Bất chợt, một tiếng búng tay trong trẻo vang lên.
Ngay khoảnh khắc , từ khắp bốn phương tám hướng đáy biển, vô bóng hình hải thú hóa thành tức tốc lao đến.
Tất cả bọn họ đều là hải thú giống đực, và mỗi đều sở hữu một dung mạo vô cùng nổi bật, kẻ thì tuấn mỹ, thì vạm vỡ, cả những mỹ nam t.ử với vẻ ngoài yếu đuối, mỏng manh...
Ánh mắt bọn họ đều chan chứa vẻ ngưỡng mộ, chăm chú về phía hang động.
“Cung nghênh Hải Đế Bệ Hạ xuất quan!”
Trong chốc lát, tất cả đồng loạt quỳ rạp xuống đất, trang nghiêm hành lễ.
“Những ngày Bản Đế bế quan, Thần Hải xem cũng náo nhiệt phết nhỉ.”
Một hải thú đực trong đó cẩn trọng đáp lời: “Bẩm Bệ Hạ, là Quỳ Siêu đại nhân và những khác đang đối phó với một vài nhân loại, thần… chúng thần dám gần.”
Nàng chợt bật một tiếng khẽ, “Có ít khí tức quen thuộc đấy nhỉ…”
Nghe thấy lời , đám hải thú đực đưa mắt , trong đáy mắt hiện rõ vẻ kiêng dè sâu sắc, chẳng lẽ là một gã giống đực nào đó say mê Hải Đế Bệ Hạ nữa ?
“Vậy Bản Đế sẽ đến xem , dẫu thì bọn họ cũng sắp c.h.ế.t cả .”
Nàng thong thả bước từ trong hang động.
Ánh mắt của đám hải thú đực tràn ngập vẻ kinh diễm và ngưỡng mộ, trái tim đập thình thịch, gò má bất giác ửng hồng đôi chút.
“Các tiểu gia hỏa, nào~”
…
Hải khu mười tám.
Giao tranh kịch liệt vẫn ngừng.
Và lúc , Phàn Cương bổ trúng đầu, bởi vì mạo hiểm né một , cây cự phủ hung hãn c.h.é.m phăng một cánh tay của .
“A…” Phàn Cương rú lên một tiếng t.h.ả.m thiết.
Hắn còn kịp cơ hội phản đòn, Vân Tranh vung rìu quét ngang về phía cổ , thế như chẻ tre, quyết chặt đứt đầu của cho bằng !
Đồng t.ử Phàn Cương co rút , sắc môi trắng bệch, dốc cạn chút sức lực cuối cùng còn sót để né tránh một rìu .
Nào ngờ , phía vẫn còn một Yến Trầm đang chờ sẵn, siết chặt chiếc đỉnh lò khổng lồ trong tay hung hăng nện thẳng gáy Phàn Cương.
Bốp!
Một tiếng nổ vang trời, đầu của Phàn Cương tóe một vệt m.á.u tươi.
Đôi mắt trợn trừng đến cực đại, ngất lịm , thở thoi thóp, xem chừng chỉ còn một chút tàn.
Vân Tranh thấy , ánh mắt sắc lạnh thêm vài phần, hình lóe lên, nàng vung cây cự phủ trong tay c.h.é.m thẳng xuống cổ của Phàn Cương.
Ầm!
Dị biến bất ngờ nảy sinh!
Thân thể của Phàn Cương đột nhiên biến mất, ánh mắt Vân Tranh lạnh băng quét về một hướng, đập mắt nàng là một nữ nhân và một đám đông hải thú hóa thành hình .
Nữ nhân sở hữu một dung nhan tuyệt mỹ, một đôi mắt hoa đào quyến rũ đến mê hồn, đôi môi đỏ mọng yêu kiều, vóc dáng yểu điệu thướt tha. Nàng vận một chiếc váy dài màu đen bó sát đầy gợi cảm, tà váy một đường xẻ cao đến tận bắp đùi, để lộ đôi chân dài thon thả, trắng nõn và đầy đặn.
--------------------