Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1293
Cập nhật lúc: 2025-12-02 03:45:16
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngươi còn xứng
Hỗn Độn những lời , trong phút chốc phần thể tin nổi.
“Ngươi … nhân loại Vân Tranh nổi giận là vì bổn thú thương ư?”
Vân Vũ
Đại Quyển gật gật đầu.
Hỗn Độn ngẩn , nhưng trong lòng kìm một luồng cảm xúc phấn khích dâng trào, suýt chút nữa nhấn chìm cả .
Nhân loại Vân Tranh tha thứ cho ?!
Hỗn Độn lập tức đưa mắt về phía Vân Tranh, mà lúc , Vân Tranh đang tay cầm cự phủ, vẻ mặt lạnh như băng tiến thẳng về hướng của Phàn Cương.
Hỗn Độn thấy Vân Tranh hung hãn giơ rìu bổ về phía Phàn Cương, từng nhát c.h.é.m xuống, thế mạnh thể cản, cái khí thế hệt như khai thiên lập địa, khiến khỏi run sợ.
Vậy mà khiến đôi mắt rưng rưng ngấn lệ.
May mà đang ở biển, nếu , đường đường là một trong Thượng Cổ Tứ Đại Hung Thú như mà cảm động đến phát , chuyện mà truyền ngoài thì còn mặt mũi nào nữa.
Vân Tranh, Yến Trầm, Cùng Kỳ, Bát Đản và Kình Thiên cùng đối phó Phàn Cương.
Phong Hành Lan, Nhị Bạch, Tam Phượng, Tứ Thanh và Cửu Vân cùng đối phó Quỳ Siêu.
Mộ Dận, Ngũ Lân, Thập Thao, Thập Nhị Bảo, Hồng Mông cùng đối phó Bạch Chấp.
Mà lúc , Hổ Nhạc trong lòng kinh hãi tột độ, sợ đến mức dám nhúc nhích một li.
Ánh mắt Đại Quyển dán chặt Hổ Nhạc, đang định tay kết liễu, thì Hỗn Độn vội vàng lên tiếng ngăn : “Đại Quyển, g.i.ế.c nó, nó là kết nghĩa của Đào Ngột.”
Đại Quyển cau mày liếc một cái, giọng nghiêm nghị dạy dỗ: “Làm thú, đến lưỡng tình tương duyệt, ngươi thể cứ mãi đơn phương lún sâu như , cho ngươi, mà cũng chẳng cho Đào Ngột.”
Hỗn Độn mấp máy môi, nhưng chẳng thốt nên lời.
Bởi vì thực sự thích Đào Ngột.
“Đại Quyển, cầu xin ngươi, đừng g.i.ế.c Hổ Nhạc.” Hỗn Độn vẫn kìm mà hèn mọn van nài, thể màng đến sống c.h.ế.t của Hổ Nhạc, nhưng thể để Đào Ngột đau lòng.
Trong lòng Đại Quyển chút bực bội, nhưng hơn cả là tài nào hiểu nổi tình cảm của Hỗn Độn dành cho Đào Ngột, hậm hực một câu: “Bây giờ g.i.ế.c nó!”
“Cảm ơn ngươi, Đại Quyển.” Hỗn Độn thở phào một nhẹ nhõm.
Cùng lúc đó, tại hải khu mười tám bỗng bùng lên vô luồng khí tức kinh hoàng, nước biển nơi đây cũng đang ngừng rút cạn.
Bởi vì Thao Thiết há to miệng, nuốt chửng cả nước biển trong bụng.
Lúc ——
Vân Tranh và Yến Trầm dẫn theo đám linh thú cùng vây công Phàn Cương, trực tiếp dùng cách thức thô bạo và hoang dã nhất để giao chiến, đ.á.n.h cho Phàn Cương trọng thương.
Rầm!
Cùng Kỳ và Bát Đản hóa thành hình thú, Kình Thiên cũng biến về nguyên dạng là chiếc Kình Thiên Chung khổng lồ.
Cùng Kỳ hung tàn khát m.á.u lao tới c.ắ.n xé thể của Phàn Cương, dùng sức ngoạm xuống từng mảng da thịt đẫm m.á.u .
Bát Đản ở trong biển như cá gặp nước, nó thu hết tứ chi và đầu trong mai rùa, liên tục húc mạnh phần bụng yếu ớt của Phàn Cương.
Kình Thiên Chung trực tiếp vang lên, tiếng chuông tựa như bùa đòi mạng, ngừng kích thích và nghiền ép thần kinh của Phàn Cương, khiến tinh thần lực của áp chế.
Còn Vân Tranh và Yến Trầm, cặp đôi bạo lực , đảm nhận vai trò chủ công Phàn Cương.
Vân Tranh cầm cự phủ, dùng hết sức bình sinh bổ thẳng đầu Phàn Cương.
Ầm!
Chỉ một nhát rìu, đầu của Phàn Cương tức thì nứt toác một vết thương sâu hoắm, đau đớn hét lên t.h.ả.m thiết, m.á.u tươi loang , khiến tầm mắt trở nên nhòe .
Yến Trầm và Vân Tranh phối hợp vô cùng ăn ý, một rìu một đỉnh phiên giáng thẳng xuống đầu Phàn Cương.
Binh! Binh! Binh!
Chưa đầy một khắc, đầu của Phàn Cương đ.á.n.h cho nát bét.
Khí tức của Phàn Cương ngày càng yếu ớt, gắng gượng chút sức tàn, nhanh chóng hóa thành hình , m.á.u me be bét, da thịt nát nhừ. Gương mặt vốn tuấn cương nghị giờ đây cũng chi chít vết thương, ánh mắt tràn ngập nỗi kinh hoàng, chỉ bỏ chạy.
Vân Tranh một tay cầm rìu, ánh mắt gắt gao dán chặt bóng lưng đang bỏ chạy của .
Trong mắt nàng dâng lên sát ý, giọng lạnh thấu xương: “Muốn chạy ? Không cửa !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1293.html.]
“G.i.ế.c cho !”
Dứt lời, Cùng Kỳ và Bát Đản lập tức lao chặn đường Phàn Cương.
Trong con ngươi của Cùng Kỳ lóe lên vẻ khinh miệt và khát máu, cất lời bằng giọng điệu âm hiểm: "Thượng Cổ Hải Thú, cũng chỉ đến thế mà thôi, Thượng Cổ Hung Thú há thể là thứ mà lũ sâu bọ biển cả các ngươi so bì ? Cho các ngươi thêm một trăm vạn năm nữa, các ngươi cũng vẫn chỉ là lũ sâu bọ thối nát chẳng thể nào bay lên đến tận trời xanh!"
Mấy lời khiến Phàn Cương vốn trọng thương tức đến hộc một ngụm m.á.u tươi.
Phàn Cương trong lòng căm phẫn ngút trời, rõ ràng là bọn chúng cậy đông h.i.ế.p yếu! Nếu như một chọi một, tuyệt đối thể g.i.ế.c c.h.ế.t Cùng Kỳ!
Cùng Kỳ khinh khỉnh buông lời chế giễu: "Hộc m.á.u cái gì? Đêm nay lão t.ử sẽ thịt ngươi, nấu thành một nồi canh! Lão t.ử ăn ngươi xong, còn thể hạ cố ban cho ngươi một bãi phân, đắp thành nấm mồ cho ngươi!"
Bát Đản: "..."
Kình Thiên Chung: "..."
Vân Tranh và Yến Trầm: "..."
Phải công nhận rằng, cái miệng của Cùng Kỳ thật sự độc thối! Thế nhưng, những lời châm chọc đẩy lòng căm hận của Phàn Cương lên đến tột đỉnh!
Phàn Cương nổi giận đến cực điểm, lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt, sức lực vốn chỉ còn một tàn giờ đây bùng nổ triệt để, đốt cháy cả tinh huyết của , mục đích chính là để g.i.ế.c bằng Cùng Kỳ!
Hắn gầm lên một tiếng giận dữ.
"Cùng Kỳ, ngươi c.h.ế.t!"
Lý trí của Phàn Cương cơn thịnh nộ nhấn chìm, cho dù tổn hại đến căn cơ tu luyện, cũng diệt cho bằng Cùng Kỳ.
Cùng Kỳ thấy sức mạnh bộc phát vô cùng kinh , nó liền lập tức lách chuồn đến bên cạnh Vân Tranh.
Vân Tranh: "..."
Phàn Cương hai mắt đỏ ngầu, điên cuồng lao về phía .
Vân Tranh bất chợt siết chặt cây cự phủ, lạnh lùng lệnh: "Bát Đản, lên! Kình Thiên, dập tắt nhuệ khí của !"
Lời dứt, Bát Đản nhanh chóng xoay tròn mai rùa, hung hăng đ.â.m sầm Phàn Cương, chỉ là còn kịp va thì luồng sức mạnh của Phàn Cương hất văng sang một bên.
Tiếng chuông của Kình Thiên Chung một nữa vang lên.
Đong đong đong!
Tiếng chuông kích động tinh thần lực của Phàn Cương, khiến hình phần trì trệ đôi chút.
Vân Tranh thấy , ánh mắt chợt ngưng .
Chính là lúc !
"Lên!"
Thân hình Vân Tranh linh hoạt lóe lên, trong khoảnh khắc tiếp theo, cả nàng mà xuất hiện ngay phía Phàn Cương, chỉ thấy hai tay nàng vung cây cự phủ, nhắm thẳng đầu mà bổ xuống!
Ầm!
...
Trận chiến ở hai phía còn cũng vô cùng kịch liệt.
Phong Hành Lan, Nhị Bạch, Tam Phượng, Tứ Thanh và Cửu Vân đối đầu với Quỳ Siêu.
Do thực lực hiện tại của Phong Hành Lan chỉ ở Bán Thần Cảnh, nhiều lúc chỉ thể ở vòng ngoài, tung đòn kết liễu với Quỳ Siêu.
Mà Quỳ Siêu thì tỏ điềm tĩnh hơn Phàn Cương vài phần, cũng đến mức nhiều thú như vây đ.á.n.h áp đảo, dù thì, tổng thể thực lực của năm kẻ mắt cũng kém mấy phần.
Kẻ thực lực mạnh nhất, chính là 'thức ăn' của nó.
Hắn là Hống, vốn dĩ thích săn rồng thức ăn nhất, huống hồ con rồng mắt đây chính là Thanh Long, một trong những Thượng Cổ Thần Thú, đối với mà , quả là đại bổ.
Quỳ Siêu trong lòng phấn khích, lâu lắm thấy một con rồng huyết mạch thuần khiết đến .
Trong con ngươi của tràn ngập vẻ thèm thuồng.
Giọng của Quỳ Siêu mang theo ý đầy xâm chiếm: "Các ngươi gộp cũng chẳng mạnh bằng . Không ngờ tên phế vật Hỗn Độn cùng các ngươi là khế ước thú của một con . Các ngươi tự cam đọa lạc, đ.á.n.h mất phận, còn thú tính mà thú tộc chúng nên , thật đáng buồn, đáng than."
Nhị Bạch tức giận : "Ngươi mắng Thập Nhất Độn là phế vật!"
Tam Phượng lạnh một tiếng, phản bác: "Ai quy định rằng thú tính là tàn sát, ngang tàng bất kham, đối đầu với nhân loại? Chúng sống thế nào thì sống thế , liên quan gì đến ngươi? Đừng tự cho cao hơn các thú khác một bậc mà đ.á.n.h giá chúng , ngươi còn đủ tư cách!"
--------------------