Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1291: Gặp lại lần nữa
Cập nhật lúc: 2025-12-02 03:45:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phàn Cương thấy thế, buông lời châm chọc lạnh lùng: "Chỉ bằng ngươi thôi ?"
Hỗn Độn cũng chẳng hề nao núng, lập tức mở miệng đáp trả: "Bản thú đây chính là một trong Thượng Cổ Tứ Đại Hung Thú, ngươi thấy bản thú xứng, ngươi xứng chắc? Ngươi chẳng qua chỉ là một tên tạp chủng hạ tiện mà thôi!"
"Ngươi!" Sắc mặt Phàn Cương bừng bừng lửa giận.
Lúc , Quỳ Siêu vận một bộ bạch y mới lên tiếng giảng hòa: "Đừng cãi cọ nữa, giúp Hổ Nhạc báo thù mới là chuyện quan trọng."
Hổ Nhạc thấy cũng lo ngay ngáy rằng bọn họ sẽ đ.á.n.h , vội vàng : "Các vị Lão Đại, việc thể trì hoãn ạ, sợ lát nữa đám nhân loại sẽ chạy mất."
Lời dứt, tâm trạng của Phàn Cương mới nguôi ngoai một chút.
"Đi!"
Hỗn Độn trong lòng khinh bỉ, hừ lạnh một tiếng thật mạnh, cũng nhanh như chớp biến mất.
Bạch Chấp thì thần sắc lạnh nhạt đến tột cùng, toát khí chất coi trời bằng vung, tay lơ đãng cầm một chiếc trống bỏi, hình nhẹ nhàng phóng vút lên cao.
Quỳ Siêu mỉm nhàn nhạt, cũng nối gót theo .
Trong khi đó, Phàn Cương và Hỗn Độn ở phía tranh vị trí dẫn đầu, hai con thú ai chịu nhường ai, suýt chút nữa lao ẩu đả ngay giữa đường, khiến Hổ Nhạc lo đến toát cả mồ hôi lạnh.
Hỗn Độn trừng mắt Phàn Cương: "Tên giống đực xí , ngươi nghĩ Đào Ngột sẽ thích ngươi ?"
Phàn Cương vẻ mặt đầy giễu cợt, thong thả đáp: "Tên giống đực lôi thôi lếch thếch, ngươi nghĩ Đào Ngột sẽ ở bên ngươi ? Đợi Đào Ngột tỉnh , nàng nhất định sẽ đuổi ngươi khỏi Thần Hải!"
"Ha ha, bản thú và Đào Ngột giao tình mấy trăm vạn năm, nàng chắc chắn sẽ bảo vệ bản thú, đến lúc đó ngươi ngay cả cơ hội theo đuổi cũng !" Hỗn Độn gân cổ lên, lạnh .
Phàn Cương giọng điệu lạnh tanh: "Đào Ngột mà thích ngươi thì sớm ở bên ngươi . Nàng thích ngươi, mà ngươi cứ một mực bám riết lấy nàng? Ngươi thấy ghê tởm ?"
Câu như một nhát d.a.o đ.â.m sâu trái tim Hỗn Độn.
Đáy mắt Hỗn Độn thoáng hiện lên vẻ đau thương ảm đạm, nhưng nhanh, hít một thật sâu, vờ như chuyện gì mà bình thản một câu.
"Đào Ngột bao giờ mắng , nàng nhất định là một chút xíu thích ."
Phàn Cương: "..."
Mà lúc , Bạch Chấp và Quỳ Siêu thấy , sắc mặt đều chút đổi nhỏ, cả hai đều đang che giấu tâm sự của riêng .
Rốt cuộc Đào Ngột thích ai?
Hay là... thích tất cả?
Hổ Nhạc run lẩy bẩy, trong lòng khỏi thầm nghĩ, Đào Ngột tỷ tỷ thật lợi hại, mà chiếm trái tim của nhiều Lão Đại đến thế, khiến cho bao nhiêu Lão Đại vì nàng mà chịu thương chịu khó.
Rất nhanh, bọn họ đến Hải khu Thập Bát.
Chỉ điều, vô hải thú chen chúc vây kín đám nhân loại ở bên trong, nhất thời thể rõ rốt cuộc đó là những ai.
Phàn Cương chau cặp mày rậm, cả toát lên vẻ bá khí uy nghiêm, quát lớn một tiếng: "Tất cả cút ngay cho !"
Ầm——
Lũ hải thú ở Hải khu Thập Bát thấy giọng quen thuộc của bá chủ hải vực, lập tức sợ đến mức hoảng loạn tháo chạy.
Mà đám hải thú đang vây quanh bốn Vân Tranh cũng nhanh chóng rút lui.
Hỗn Độn thấy thế, trong lòng chút phục, thua kém khí thế mặt tình địch.
Sắc mặt Hỗn Độn phần âm u, chằm chằm vòng vây của đám hải thú, giọng ẩn chứa đầy sát khí: "Lũ nhân loại sống c.h.ế.t , các ngươi dám Hổ Nhạc của bản thú thương, tất cả các ngươi đều c.h.ế.t trong bụng bản thú!"
Có nhiều Lão Đại chống lưng như , Hổ Nhạc thoáng chốc trở nên kiêu căng ngạo mạn.
Cả dường như cũng phách lối hẳn lên.
Hỗn Độn nhạy bén nhận dường như Phàn Cương tay , trong lòng vô cùng khó chịu, tên Phàn Cương quá cách tranh giành sự chú ý! Hắn tuyệt đối thể để Phàn Cương g.i.ế.c đám nhân loại !
Nghĩ đến đây, Hỗn Độn lập tức lao vun vút về phía đó.
Hỗn Độn gầm lên một tiếng giận dữ, gương mặt lạnh lẽo như băng.
"Chịu c.h.ế.t !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1291-gap-lai-lan-nua.html.]
Cùng lúc đó, ánh mắt Phàn Cương trầm xuống, cũng nhanh chóng lướt tới, giơ tay ngưng tụ một luồng chưởng lực cường hãn, định đ.á.n.h thẳng về phía bốn Vân Tranh.
Ngay chính khoảnh khắc , đám hải thú che khuất bốn Vân Tranh kinh hãi bỏ chạy, để lộ dung mạo của cả bốn .
Vốn dĩ Hỗn Độn chắc mẩm phần thắng trong tay, thế nhưng ngay khoảnh khắc trông thấy Vân Tranh, tròng mắt gần như lồi cả ngoài, ánh mắt ngập tràn vẻ kinh hãi và hoảng loạn tột độ.
"Không... !"
Hắn vội vàng thu chưởng lực về với tốc độ nhanh nhất thể, nhưng khóe mắt thoáng thấy Phàn Cương đang giơ chưởng tấn công nhóm bốn Vân Tranh. Con ngươi đột ngột co rút , theo phản xạ, liền chuyển luồng chưởng lực hung hãn vỗ thẳng cánh tay của Phàn Cương.
Rầm!
Phàn Cương vốn chẳng hề đề phòng Hỗn Độn, vì , khi nhận đòn tấn công bất ngờ ập đến, còn kịp né tránh nữa .
Phàn Cương đau điếng, chỉ kịp hừ lên một tiếng trầm đục, cánh tay nát bét, m.á.u thịt vương vãi, vết thương do kình lực nóng bỏng gây liên tục truyền đến cảm giác đau rát như lửa thiêu.
Phàn Cương đột ngột ngẩng phắt đầu lên, găm ánh mắt hận thù Hỗn Độn, ánh tựa như ăn tươi nuốt sống đối phương, sục sôi sát khí ngùn ngụt.
"Hỗn Độn! Ngươi dám đ.á.n.h lén bản tọa?!"
Đứng cách đó xa, ánh mắt Quỳ Siêu khẽ lay động, chỉ cần liếc mắt một cái thấu Hỗn Độn và bốn con vốn quen .
Thế nhưng, điều khiến khỏi kinh ngạc chính là, là một Thượng Cổ hung thú như Hỗn Độn tay bảo vệ mấy con . Rốt cuộc bọn họ mối quan hệ gì?
Hổ Nhạc thì ngây như phỗng.
Chẳng là sẽ giúp nó báo thù rửa hận ?
Vân Vũ
Sao giờ c.ắ.n xé lẫn thế ?!
Vẻ mặt Bạch Chấp vẫn cứ dửng dưng như , cúi đầu, lẳng lặng lắc chiếc trống bỏi trong tay, tựa như chẳng chuyện gì đời thể bận tâm.
Tâm trạng của Hỗn Độn lúc rối như tơ vò, ngước mắt Vân Tranh, Phàn Cương đang chìm trong cơn thịnh nộ, đó quả quyết : "Mấy con g.i.ế.c."
Nghe , Phàn Cương giận quá hóa .
"Hóa ngươi đ.á.n.h lén là vì bảo vệ mấy con ! Tốt, lắm, thì sẽ g.i.ế.c hết bọn chúng cho ngươi xem!"
Dứt lời, Phàn Cương liền lao thẳng về phía bốn Vân Tranh với sát khí ngùn ngụt.
Thấy thế, Hỗn Độn lập tức lóe đến chặn đường Phàn Cương, sức ngăn cản , cấp bách truyền âm cho Vân Tranh: "Mau rời khỏi nơi !"
Ánh mắt Vân Tranh khẽ ngưng .
Lúc , Mộ Dận chớp chớp mắt, Vân Tranh hỏi: "A Tranh, đây chẳng là Thập Nhất Độn ? Nàng triệu hồi từ lúc nào ?"
Nét mặt Vân Tranh vẫn lạnh như băng: "Chuyện , sẽ giải thích với ."
Nàng ngước mắt Hỗn Độn đang gắng sức cản đường Phàn Cương, trong lòng dâng lên một cảm xúc phức tạp khó tả. Nàng lập tức quyết đoán, với ba Phong Hành Lan: "Chúng rời khỏi đây ."
"Được." Dù trong lòng còn nhiều nghi vấn, nhưng bọn họ hề ý kiến gì khác.
Bốn Vân Tranh cùng nhanh chóng lao về phía mặt biển, nhưng đúng lúc , giọng khàn khàn thô kệch của Phàn Cương bỗng rống lên từ phía .
"Bạch Chấp, Quỳ Siêu, g.i.ế.c hết bọn chúng cho !"
Lời dứt, Bạch Chấp đang lắc chiếc trống bỏi bỗng ngẩng phắt đầu lên. Gương mặt trắng bệch như tro tàn của vẫn mang vẻ thờ ơ đến rợn , nhưng đôi mắt lóe lên một thứ ánh sáng ma quái đến lạ.
Bạch Chấp hình lóe lên, chắn ngay mặt bốn Vân Tranh.
Chẳng một chút do dự, giơ tay trái lên, ngón tay thoăn thoắt kết thành một pháp ấn màu tro xám.
Giơ chưởng, đ.á.n.h pháp ấn!
Ầm!
Trong chớp mắt, bộ nước biển của Hải khu Mười Tám bỗng cuồn cuộn chảy ngược, tạo thành những con sóng điên cuồng, cùng lúc đó, một áp lực nước kinh hoàng ép chặt lấy bốn Vân Tranh, đẩy bọn họ chìm sâu xuống đáy biển với tốc độ chóng mặt.
Cùng lúc đó, nước biển xung quanh bỗng chốc biến thành một thứ chất lỏng tính ăn mòn cực mạnh.
Ngay lập tức, bốn Vân Tranh cảm nhận sự biến đổi khác thường của dòng nước biển.
--------------------