Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1286: U Minh Bí Cảnh

Cập nhật lúc: 2025-12-02 03:45:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

La Thiên sắc mặt sa sầm, đăm đăm bóng họ khuất dần, cũng chỉ vì sự xuất hiện của đám mất trắng nửa thuyền tinh ngọc.

 

Linh thuyền cứ thế trôi , mỗi lúc một xa.

 

Cùng lúc đó, lòng biển sâu, ít hải thú lăm le nhắm chiếc linh thuyền, chỉ chực chờ thời cơ để tay.

 

Minh Ung và La Thiên đưa mắt , cùng lúc xoay , chỉ trong chớp mắt trở về tòa cung điện Tình Đoạn Sơn.

 

Chẳng bao lâu khi bọn họ rời , bốn Vân Tranh bèn điều khiển linh thuyền đầu, hướng về phía một hòn đảo nhỏ rực rỡ sắc màu mà thẳng tiến.

 

Rời ư, đời nào.

 

Bọn họ còn đợi màn đêm buông xuống, đó sẽ tiến Kim Quang Phật Từ để tìm Dung Thước.

 

Phong Hành Lan nét mặt điềm nhiên, cất lời: "Tranh Tranh, bên nhiều hải thú, lẽ cần dọn dẹp một phen."

 

Vân Tranh , bèn cúi đầu đưa mắt xuống đám hải thú hung tợn mặt biển, trong con ngươi của chúng ngập tràn vẻ thèm khát và ham nuốt chửng, hình to lớn đang ngừng áp sát gần.

 

Vân Tranh khẽ mỉm : "Trời vẫn tối, thể luyện tập tay chân với đám hải thú một phen."

 

Mộ Dận hai tay chống lên mạn thuyền, cúi xuống, gương mặt tuấn tú thoáng lộ vẻ e dè, khó xử : "Trông chúng vẻ ghê gớm lắm, lượng nhiều đếm xuể, bốn chúng liệu đ.á.n.h thắng nổi ?"

 

"Được chứ." Yến Trầm mỉm ôn hòa, giọng điệu thản nhiên như tiếp: "Còn nếu , thì chỉ đành mồi cho hải thú thôi."

 

Mộ Dận trợn tròn hai mắt: "!"

 

Ngay lúc , Phong Hành Lan vận khởi linh lực, mũi chân điểm nhẹ lao thẳng xuống, cả chìm nghỉm lòng biển.

 

Yến Trầm cũng đeo Tị Thủy Châu, dứt khoát nhảy xuống biển.

 

Mộ Dận lặng lẽ nuốt nước bọt, ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt của Vân Tranh, liền nghiến răng hạ quyết tâm, đeo Tị Thủy Châu cũng nhảy ùm xuống biển.

 

Ùm!

 

Mặt biển b.ắ.n lên những bọt nước trắng xóa, trong khi đó, thở của đám hải thú bên ngày một dày đặc.

 

Tiếng giao chiến từ nước vọng lên, khiến mặt biển dấy lên từng đợt sóng cuộn trào.

 

Vân Tranh chứng kiến cảnh tượng , trong lòng bỗng dâng lên cảm xúc ngổn ngang trăm mối. Nàng bất giác nhớ kỳ khảo hạch bí cảnh tại thịnh hội Đông Châu năm nào, khi , tất cả thiếu niên thiên kiêu của Đông Châu đều ném thẳng xuống biển...

 

Nàng và các bằng hữu cùng lặn sâu xuống đáy biển, kề vai sát cánh chiến đấu với bầy hải thú.

 

Vân Tranh khỏi bồi hồi xúc động, nàng ngẩng đầu lên bầu trời trong xanh vời vợi, tự hỏi bốn Thanh Thanh Mỹ Nhân Nhi, Úc Thu, Mạc Tinh và Chung Ly giờ đây đang ở bí cảnh nào? , nàng nhất định sẽ tìm bọn họ trở về.

 

lúc , chiếc linh thuyền chân nàng đột nhiên tấn công vô cùng dữ dội.

 

Vân Tranh bừng tỉnh, ánh mắt khẽ ngưng , nàng phất tay một cái, thu linh thuyền gian trữ vật, dứt khoát lao xuống biển.

 

"Gào..."

 

Tiếng gào thét t.h.ả.m thiết đầy đau đớn của bầy hải thú vang lên.

 

...

 

Cùng lúc đó, tại U Minh Bí Cảnh.

 

Trên con phố âm u, quỷ dị, vài bóng ‘’ nửa trong suốt đang vật vờ qua . Cờ hiệu treo các tửu lầu, quán trọ đều thứ văn tự kỳ quái, khiến chẳng hiểu gì, cũng tài nào đoán .

Vân Vũ

 

Bỗng nhiên, phố xuất hiện một đoàn , sự mặt của họ lập tức thu hút ánh , bởi lẽ, họ là những con bằng xương bằng thịt.

 

Đoàn gồm hai mươi thị vệ và bốn thị nữ.

 

Người dẫn đầu đoàn là một nữ t.ử trẻ tuổi. Nàng dung mạo diễm lệ, vòng eo thon thả yêu kiều, nhưng làn da mang một màu đồng khỏe khoắn. Nước da vô cùng đều màu, trông cực kỳ cuốn hút.

 

Khóe môi nữ t.ử nhếch lên một nụ đầy kiêu ngạo.

 

Nàng đưa ánh mắt khinh thường lướt qua những bóng ma nửa trong suốt đang dạt sang hai bên đường, nghênh ngang sải bước về phía . Nàng đưa tay nhẹ nhàng vuốt lọn tóc mai, giọng điệu hờ hững cất lời: "Đi ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1286-u-minh-bi-canh.html.]

Dứt lời, hai mươi thị vệ theo lưng nàng lập tức tản , xông thẳng những tửu lầu, quán trọ mang dáng vẻ cổ kính.

 

Những bóng ma phố sợ hãi nép , liên tục lùi .

 

Sau khi xông các tửu lầu và quán trọ, đám thị vệ liền dùng ánh mắt trịch thượng xuống những chưởng quỹ ma, lớn tiếng lệnh: "Đến lúc nộp một triệu U Linh Tệ , nếu còn nộp, bọn sẽ đuổi hết các ngươi ngoài!"

 

Các vị chưởng quỹ U Linh mặt mày ai nấy đều tái mét, lộ rõ vẻ khó xử, "Đại nhân ơi, bọn chỉ là tiểu thương buôn bán nhỏ lẻ, vốn liếng ít ỏi, nổi nhiều U Linh Tệ đến thế. Một trăm vạn U Linh Tệ thực sự là một con trời, liệu thể bớt một chút ạ?"

 

Bọn thị vệ nhếch mép khẩy, chẳng chẳng rằng tuốt kiếm khỏi vỏ, lưỡi kiếm sắc lẻm kề sát cổ họng của các vị chưởng quỹ U Linh, "Bớt ? Đợi đến khi các ngươi biến thành một lũ ma đầu, lúc đó tự khắc sẽ bớt thôi!"

 

Lời đe dọa khiến các vị chưởng quỹ U Linh sợ đến mức mặt mày tái mét, hồn xiêu phách lạc.

 

lúc , một vị chưởng quỹ U Linh trẻ tuổi, ánh mắt ngùn ngụt lửa giận, gương mặt lạnh như băng, cất giọng đanh thép: "Thân gia các ngươi chẳng là quá đáng lắm ! Dẫu các ngươi g.i.ế.c , cũng moi một trăm vạn U Linh Tệ! Hay là các ngươi cứ ăn cướp cho nhanh! A, suýt nữa thì quên mất, Thân gia các ngươi vốn xuất từ phường trộm cắp cướp giật mà."

 

"Hỗn xược!"

 

Sắc mặt bọn thị vệ đột ngột đổi, chúng lập tức vung kiếm đ.â.m thẳng về phía vị chưởng quỹ U Linh trẻ tuổi.

 

Vị chưởng quỹ U Linh trẻ tuổi cũng chẳng kẻ ngốc yên chịu trận, nhanh như chớp lách né tránh.

 

Thế nhưng, chỉ trong khoảnh khắc tiếp theo, bộ thể bỗng dưng cứng đờ .

 

Một nữ t.ử diễm lệ với làn da màu đồng cổ đang giơ tay chĩa thẳng về phía , từ lòng bàn tay nàng tỏa từng sợi tơ bạc lấp lánh, và chỉ trong chớp mắt, những sợi tơ quấn chặt lấy vị chưởng quỹ U Linh trẻ tuổi.

 

Vị chưởng quỹ U Linh trẻ tuổi kinh hãi thốt lên: "Ngươi!"

 

Nữ t.ử diễm lệ khẽ nhướng mày, vẻ mặt lười biếng cất lời: "Nếu bổn tiểu thư đem ngươi ngâm rượu, ngươi cảm thấy vui vẻ hơn một chút chăng? À , nhà của ngươi cũng sẽ trở thành phân bón cho đám Linh Nhạn Hoa trong hậu viện của bổn tiểu thư. Vậy thì... một trăm vạn U Linh Tệ , bổn tiểu thư sẽ nhận nữa."

 

Khóe môi nàng cong lên một độ cung mỗi lúc một sâu hơn, giọng điệu tuy thờ ơ hờ hững, nhưng khiến rét mà run.

 

Đám U Linh mặt tại đó trong lòng kinh hãi tột độ, tất cả đều cuống quýt khuyên nhủ vị chưởng quỹ trẻ tuổi mau nhận sai: "Đề Nội Phù, mau xin Thân tiểu thư !"

 

"Đề Nội Phù, đừng bướng bỉnh như nữa!"

 

Thế nhưng Đề Nội Phù chẳng hề tỏ sợ hãi, trong ánh mắt ánh lên một tia căm hận tột cùng, gằn một tiếng: "Đợi trưởng của trở về, nhất định sẽ báo thù cho ! Thân Nam Sương, ngươi là ai ?"

 

"Chẳng qua chỉ là một con ch.ó mất chủ mà thôi." Ánh mắt Thân Nam Sương lạnh vài phần.

 

Trong khi đó, sắc mặt của đám U Linh mặt tại hiện trường biến đổi ngừng, ánh mắt họ Đề Nội Phù tràn đầy lo lắng.

 

Thân Nam Sương cũng chẳng thêm lời thừa thãi nào nữa, hôm nay nàng quyết g.i.ế.c gà dọa khỉ. Nàng ngưng tụ linh lực, điều khiển những sợi tơ bạc đột ngột siết mạnh .

 

Những sợi tơ bạc cứa sâu da thịt của Đề Nội Phù, nhưng vẫn nghiến chặt răng, hề rên lên một tiếng đau đớn nào.

 

Ngay chính lúc , một tiếng nổ kinh thiên động địa bỗng vang lên khắp khách điếm.

 

Cánh cửa lớn ở lối phá tan tành, đập mắt là một đám U Linh mang hình gì khác biệt.

 

Kẻ dẫn đầu là một gã đàn ông cơ bắp cuồn cuộn, râu ria xồm xoàm, tướng mạo trông vô cùng hung thần ác sát, giống hệt một con sư t.ử chúa đang chực chờ vồ mồi.

 

Đứng bên cạnh gã đàn ông thô kệch là một lão giả tóc xanh.

 

Khi ánh mắt của gã đàn ông thô kệch chạm đến thể của Đề Nội Phù, đồng t.ử của tức thì co rút , gầm lên một tiếng đầy phẫn nộ: "Lũ tiểu quỷ các ngươi, g.i.ế.c của , xem khí ?!"

 

Sức mạnh gã đàn ông thô kệch bộc phát dữ dội, đáng sợ đến kinh , lao thẳng về phía Thân Nam Sương, chẳng khác nào một con mãnh thú!

 

Thân Nam Sương khẽ giật kinh ngạc, tên U Linh từ chui ?!

 

Ngay lúc , đôi mắt của đám U Linh bỗng sáng rực lên, miệng ai nấy đều há hốc, tâm trạng kích động đến mức lời nào thể diễn tả nổi, là... là tộc trưởng Đề Nội Đôn của họ trở về!

 

Trong khi đó, ở bên ngoài khách điếm, một nam t.ử yêu nghiệt khoác bộ đại hồng bào rộng thùng thình đang lười nhác tựa cột, trong ánh mắt ẩn chứa vài phần ý lơ đãng, càng tôn lên vẻ đa tình của cả con .

 

Lúc , đang ngậm một trái linh quả trong miệng.

 

"Dẫn đường cho một đám U Linh mù đường, quả thực là một nhiệm vụ gian khổ mà..."

 

--------------------

 

 

Loading...