Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1277
Cập nhật lúc: 2025-12-02 03:44:59
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quốc sư?
Vân Tranh thần sắc rõ, chỉ lạnh lùng rũ mắt Liễu Diên.
Liễu Diên xong, thấy bọn họ chẳng hề mở lời hỏi han gì về chuyện của Tôn chủ, trong lòng nàng khỏi thấp thỏm yên. Giá như đối phương chịu lên tiếng, nàng còn thể nhân đó mà suy tính xem nên lựa lời đáp thế nào.
Thế nhưng giờ đây, bọn họ đến một câu cũng chẳng thèm hỏi.
Trong phút chốc, Liễu Diên đoán định tình hình. Vết thương ăn mòn thể ngừng giày vò những dây thần kinh cảm giác, khiến cho ý thức của nàng tỉnh táo đến lạ thường, mà khi sự tỉnh táo vượt quá giới hạn, nó liền hóa thành một nỗi bất an đậm đặc.
Vân Vũ
Sắc mặt Liễu Diên vô cùng khó coi, nàng yếu ớt cất lời: "Ta thể giúp các ngươi liên lạc với Tôn chủ, nếu các ngươi điều gì thắc mắc, thể tự đến hỏi..."
"Không cần." Giọng Vân Tranh nhàn nhạt, đôi phượng mâu đen láy của nàng chăm chú Liễu Diên, "Hãy cho chúng tất cả những gì ngươi về vị Tôn chủ đó, ví như thực lực của ."
Đôi môi Liễu Diên khẽ run, "Ta thực lực thật sự của Tôn chủ, nhưng là kẻ mạnh nhất trong bộ Phàm Trần Thế Gian . Ta khuyên các ngươi, nếu rời khỏi Phàm Trần Thế Gian, thà đ.á.n.h bại bản Sa Lạp Thể trong mộng cảnh còn dễ dàng hơn."
Mộ Dận nhíu mày, cắt ngang lời nàng: "Khoan , rằng ở Phàm Trần Thế Gian , một kẻ ngoại giới nào thể thoát ngoài cơ mà?"
Nghe , đáy mắt Liễu Diên thoáng lóe lên một tia khác thường.
Nàng hề phủ nhận: "Ngươi sai, một kẻ ngoại giới nào thể phá vỡ quy tắc do Phàm Trần Thế Gian chúng đặt , thực lực của kẻ ngoại giới vĩnh viễn thể nào vượt qua Sa Lạp Thể chúng . Cho nên, bất kể các ngươi thể chạy xa đến , nhanh đến mức nào, thì kết cục cuối cùng của các ngươi cũng chỉ một, đó là Sa Lạp Thể chúng thế một cách triệt để."
Lần , Liễu Diên dùng giọng điệu mỉa mai lạnh lùng nữa, mà trần thuật bằng một ngữ khí vô cùng bình thản.
Nghe những lời , bốn Vân Tranh cũng chẳng hề tỏ nao núng khó xử.
Vân Tranh khom xổm xuống, từ cao xuống Liễu Diên, khẽ mỉm : "Sự thật chứng minh, quy tắc của Phàm Trần Thế Gian các ngươi cũng sẽ ngày phá vỡ."
Mộ Dận lập tức phụ họa: "Phải đó, A Tranh của chúng Sa Lạp Thể chép !"
Tim Liễu Diên giật thót, nàng mà quên mất điểm .
Nói như , quy tắc của Phàm Trần Thế Gian cũng là thứ thể phá vỡ.
Mà nữ t.ử ngoại giới mắt đây chính là một ngoại lệ.
Rốt cuộc nàng là ai? Tại chép?
Vân Tranh : "Nói về bất cứ chuyện gì liên quan đến vị Tôn chủ đó ."
Liễu Diên đáp lời: "Những gì cũng nhiều. Có một điều đáng là, Tôn chủ thể điều khiển tất cả Sa Lạp Thể trong Phàm Trần Thế Gian chúng , cũng thể phân rã chúng thành một đống cát vụn. Một khi trở thành cát vụn, cũng đồng nghĩa với việc chúng c.h.ế.t. Vì , Tôn chủ chẳng mảy may lo sợ chúng phản bội, bởi vì thể g.i.ế.c chúng bất cứ lúc nào."
Nàng ngừng một chút, dùng ánh mắt u ám chằm chằm Vân Tranh mà : "Sở dĩ các ngươi thể moi tin tức từ đám sát thủ của Lạc Nhạn Đội, cũng là do Tôn chủ ngầm cho phép. Ta thể mở miệng trả lời các ngươi, cũng là vì lý do tương tự."
Từng lời từng chữ của nàng, cả ý trong lời lẫn ý ngoài lời, đều đang hé lộ một thông tin.
—— Tôn chủ nắm trong tay bộ Phàm Trần Thế Gian, nhất cử nhất động của Sa Lạp Thể, cũng như động tĩnh mà đám ngoại giới gây , đều rõ như lòng bàn tay.
Cho nên...
"Các ngươi trốn thoát ." Giọng điệu của Liễu Diên tràn đầy vẻ tiếc nuối.
Nghe , Vân Tranh từ từ thẳng dậy, ánh mắt thờ ơ lướt qua nàng một cái.
Nàng hề đáp câu của Liễu Diên.
Vân Tranh triệu hồi Kình Thiên Chung, để nó hút Liễu Diên trở trong. Suốt quá trình , Liễu Diên hề lóc la lối, dường như thái độ mà một kẻ tù tội nên .
Liễu Diên là một thông minh, chịu thiệt một thì sẽ bao giờ để chịu thiệt thêm thứ hai.
"A Tranh, chúng thật sự thoát ngoài ?" Mộ Dận kìm lòng mà cất tiếng hỏi.
"Thoát ." Giọng Vân Tranh vô cùng kiên định.
Nghe câu , cả ba Phong Hành Lan đều cảm thấy an lòng hơn nhiều.
Vân Tranh phóng tầm mắt xa, đột ngột chuyển chủ đề một cách sắc bén: " khi ngoài, chúng cắt mấy cái đuôi nhỏ đang bám theo ."
Lời dứt, từ phía xa, vô hạt cát li ti dày đặc bỗng cuồn cuộn kéo đến, trông chẳng khác nào một trận bão cát.
Phong Hành Lan theo phản xạ định vung kiếm nghênh chiến, nhưng Vân Tranh cất tiếng gọi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1277.html.]
"Lan, ngươi khoan hãy hành động, cứ để cho Thập Thao."
Phong Hành Lan khựng , Vân Tranh và khẽ gật đầu.
Thao Thiết một nữa xuất hiện, hình khổng lồ của nó che chắn Linh Thuyền. Nó chảy nước miếng ròng ròng, điên cuồng hút lấy những Sa Lạp Thể trở về nguyên dạng hạt cát.
Vù!
Từng dòng cát ngừng hút trong bụng Thao Thiết, khoảnh khắc , nó sung sướng đến tột cùng.
Ngon quá! Ngon hơn cát lúc nhiều!
Mà những hạt cát thấy tài nào chống đỡ nổi, bèn lập tức biến ảo thành hình , như sẽ dễ dàng hút nữa.
Bọn chúng tức thì tấn công Thao Thiết, thế nhưng bất kể là pháp thuật công kích nào, cũng đều Thao Thiết nuốt chửng hết bụng.
Đám Sa Lạp Thể: "!!!"
Sắc mặt bọn chúng ngưng trọng, một chút do dự mà đầu bỏ chạy.
Cứ đà , bọn chúng thật sự đến một hạt cát cũng chẳng còn!
Thượng cổ hung thú Thao Thiết đích thị là khắc tinh của bọn chúng!
Trong phút chốc, đám Sa Lạp Thể muối mặt tháo chạy trối c.h.ế.t.
Lúc đến khí thế hừng hực bao nhiêu, thì lúc về t.h.ả.m hại bấy nhiêu.
Cả quá trình cộng đến nửa khắc, còn thực sự giao đấu một trận trò, mà kết thúc .
Mộ Dận dụi dụi mắt, cất giọng đầy hoài nghi: "Sa Lạp Thể hóa yếu đến ?"
"Chẳng qua là mạnh hơn chúng thôi, vì bọn chúng chép thực lực của chúng ." Khóe môi Yến Trầm nhếch lên một nụ cay đắng, đó khi giao chiến với Sa Lạp Thể, bọn rơi thế yếu, cho nên mới một mực bỏ chạy, bây giờ thì đến lượt Sa Lạp Thể tháo chạy.
là phong thủy luân chuyển mà.
Vân Tranh một lời toạc chân tướng: "Là quy tắc của Phàm Trần Thế Gian đang áp chế các ngươi."
lúc , Thao Thiết thấy đám Sa Lạp Thể chạy hết, trong lòng bất mãn tột độ, nó vẫn còn ăn đủ no mà!
Đôi mắt thú của Thao Thiết ánh lên vài phần tủi , nó len lén liếc Vân Tranh một cái, nhân lúc nàng để ý, liền lao vút về phía đám Sa Lạp Thể đang tháo chạy.
Vừa đuổi theo điên cuồng hút lấy!
Tiếng kêu la t.h.ả.m thiết của đám Sa Lạp Thể vang lên ngớt.
"A a a..."
"Đừng đuổi theo ! Đừng đuổi theo ! Ta ngon !"
Vân Tranh nhận Thao Thiết rời , bèn theo âm thanh , chỉ thấy con hung thú vảy đen khổng lồ đang rượt đuổi đám Sa Lạp Thể giữa trung, đuổi chảy nước miếng, thứ nước dãi tính ăn mòn cứ 'lộp độp' rơi xuống , phát tiếng 'xèo xèo' chói tai.
Vân Tranh: "..."
Nàng lập tức gọi Thao Thiết về, mà đợi cho đến khi đám Sa Lạp Thể xung quanh chạy mất dạng còn một mống, mới cho gọi nó trở .
Thao Thiết về, vì sợ Vân Tranh nổi giận nên lập tức hóa thành hình , rúc tấm nhỏ bé của lòng Vân Tranh, còn dụi dụi mấy cái đầy vẻ lấy lòng.
"Chủ nhân, cát ngon lắm."
Vân Tranh nhận hành động nhỏ của , bất giác mỉm .
nàng vẫn nghiêm mặt , : "Thập Thao, ngươi ăn thứ gì, thể với một tiếng ?"
Gương mặt nhỏ nhắn gầy gò ban đầu của Thao Thiết giờ bầu bĩnh hơn, đôi mắt sáng lấp lánh ngước lên Vân Tranh, tạo nên một vẻ đáng yêu đối lập đến khó tả. Hắn ngoan ngoãn gật đầu: "Được."
Vân Tranh , mỉm , lấy khăn tay lau vệt nước miếng còn vương bên mép cho .
--------------------