Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1273
Cập nhật lúc: 2025-12-02 03:44:55
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Diên thấy những lời , đôi mày thanh tú khẽ cau một cách kín đáo, Tôn chủ rốt cuộc thứ gì từ ba ngoại giới ?
"Không hề gì, bọn chúng ở cùng thì cứ để mặc bọn chúng." Tôn chủ thong thả cất lời: "Liễu Diên, ngươi cứ tiếp tục theo dõi sát nhất cử nhất động của chúng là ."
Liễu Diên kính cẩn cúi đầu đáp lời.
"Vâng, Tôn chủ!"
Dứt lời, tấm màn ảnh mờ ảo đang lơ lửng giữa trung liền tiêu tán.
Liễu Diên thu chiếc vỏ ốc trắng, ngước mắt về phía tòa khách điếm nhỏ, ánh mắt nàng sâu thẳm hơn vài phần, trong khách phòng của bốn ngoại giới chút động tĩnh nào truyền .
…
Lúc , bên trong khách phòng.
Vân Tranh định triệu hồi Kình Thiên Chung thì tiếng động của Yến Trầm lúc tỉnh cho gián đoạn, chỉ thấy nam t.ử trẻ tuổi vận bộ cẩm bào màu tím đột ngột mở bừng đôi mắt, đáy mắt ánh lên một tia sát khí lạnh lẽo, tựa như vẫn còn chìm trong trận chiến kịp hồn.
Rất nhanh, hồn, nhận trong khách phòng thêm một luồng thở lạ.
Hắn giật kinh ngạc, bật dậy từ ghế mềm, ánh mắt lập tức khóa chặt bóng hình của Vân Tranh.
Khoảnh khắc thấy Vân Tranh, chút ngẩn ngơ, bởi ngỡ rằng vẫn còn đang chìm trong mộng cảnh, rốt cuộc thì, Tranh Tranh thể đột ngột xuất hiện ở nơi ?
Vân Tranh thấy ngơ ngác, khỏi mỉm , "Không nhận nữa ?"
Yến Trầm rõ mồn một giọng của Vân Tranh, thoáng kinh ngạc, đoạn liếc Phong Hành Lan một cái, và chuyện liền sáng tỏ ngay tức khắc.
Yến Trầm nhanh chóng bật dậy khỏi ghế mềm, bước về phía .
"Tranh Tranh, ngươi đây bằng cách nào?" Giọng ôn hòa, xen lẫn đôi phần vui mừng kinh ngạc.
Vân Tranh thấy Yến Trầm và Lan đều hỏi cùng một câu, bèn một nữa kể ngắn gọn đầu đuôi câu chuyện.
Yến Trầm xong, gương mặt tuấn mỹ của ánh lên vẻ dịu dàng tựa gió xuân, đôi mày cong lên, cất lời: "Thì là ."
Sau đó, cả ba cùng xuống, trò chuyện về những chuyện liên quan đến thế gian trần tục .
Rõ ràng, Yến Trầm nhận nhiều điều kỳ quái hơn ở thế gian trần tục , kể tường tận từng chuyện một cho Vân Tranh , còn Phong Hành Lan thỉnh thoảng góp vài câu.
Yến Trầm cau mày, "Nếu đoán lầm, những Sa Lạp Thể đều tổ chức cả, còn nghi ngờ chúng một kẻ cầm đầu, đang âm thầm thao túng mộng cảnh của chúng và cả Sa Lạp Thể giả mạo nữa."
Vân Tranh im lặng một thoáng : "Nếu trong mộng cảnh của cũng một Sa Lạp Thể giả mạo, lẽ thể điều tra nhanh hơn ý nghĩa tồn tại của những Sa Lạp Thể giả mạo là gì? Tại chúng thế chúng để ngoài? Giả như chúng thật sự thế chúng , thì, liệu chúng còn giữ ký ức ở Phàm Trần Bí Cảnh ?"
Yến Trầm mím môi, chìm dòng suy tư.
Vân Vũ
lúc , Vân Tranh đột nhiên triệu hồi Kình Thiên Chung , đặt lên mặt bàn, nàng liếc Yến Trầm một cái, khóe môi khẽ cong lên : "May mà chúng bắt vài Sa Lạp Thể, chúng thể thẩm vấn chúng một phen."
"Các ngươi bắt khi nào ?"
"Ngay ."
Yến Trầm bừng tỉnh, đoạn chút bất đắc dĩ : "Trước đây chúng cũng từng tóm lấy mấy Sa Lạp Thể để tra hỏi một phen, nhưng chúng giờ đều địch chúng. Bọn chúng chỉ đông về lượng, mà thực lực luôn cao hơn chúng một bậc. Chúng chạy thoát còn kịp, thể bắt giữ chúng chứ?"
"Các ngươi cũng cố hết sức ." Vân Tranh cảm thán một tiếng, nếu nàng cũng chép cùng lúc với Lan và những khác, e rằng bây giờ cũng chẳng thể nào phản kháng nổi, mà sẽ áp đảo đến cùng.
Vân Tranh dậy, "Tạm thời nhắc đến chuyện nữa, chúng hãy tra hỏi mấy Sa Lạp Thể ."
Nói , nàng liền bảo Kình Thiên lôi một tên hắc y nhân trong đó ngoài.
Kình Thiên trong lòng chút vui, nó chẳng khế ước khí của nàng, dựa mà nàng dám lệnh cho nó chứ, nếu nơi là một bí cảnh kỳ quái nào đó, thì nó sớm chạy mất từ lúc nãy .
Cái bí cảnh rách nát , là một đám phàm nhân và Sa Lạp Thể, căn bản chẳng chút gì thú vị cả...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1273.html.]
Nếu rơi cái bí cảnh rách nát , còn thể thoát , chẳng nó chịu thiệt thòi lớn lắm ?!
Nó chìm đắm trong dòng suy tư của chính , mãi chẳng thể dứt , cho đến khi Vân Tranh giáng thẳng một bạt tai lên vỏ chuông của nó.
Bốp—
Kình Thiên Chung lập tức ngã nhào xuống mặt bàn, lăn lông lốc mấy vòng, ngay khoảnh khắc sắp rơi xuống đất, Phong Hành Lan vươn tay ấn chặt lấy nó, khiến nó dừng .
Kình Thiên Chung kêu lên một tiếng đau đớn, lúc nó đang ở hình thái nhỏ nhất, sức phòng ngự đương nhiên yếu ớt, cái bạt tai của Vân Tranh giáng thẳng nó, khiến nó cảm giác như sắp rã rời từng mảnh.
Vân Tranh lạnh giọng cất lời: "Lề mề rề rà cái gì?"
Lời thốt , trong lòng Kình Thiên Chung càng thêm bực bội, chẳng qua nó chỉ lơ đễnh một chút thôi mà? Cớ đối xử với nó như thế?!
Nỗi oán hờn chất chứa trong lòng Kình Thiên dường như tràn ngập khắp gian phòng, khiến cả ba Vân Tranh đều cảm nhận rõ rệt.
Vân Tranh: "..."
Kình Thiên Chung lập tức lơ lửng giữa trung, nhả một trong những hắc y nhân mà đó nó hút lòng chuông.
Rầm!
Gã hắc y nhân ném thẳng xuống đất, trong phút chốc, gã hoang mang tột độ kinh hãi vô cùng.
Hắn kinh hãi ngẩng đầu ba Vân Tranh, trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành, vội vàng lật định bụng bỏ chạy, nào ngờ một luồng sức mạnh đột nhiên trói chặt lấy , khiến tài nào nhúc nhích nổi.
Gã hắc y nhân thất thanh la lên: "Ngươi… các ngươi gì?"
Vân Tranh khẽ phất tay một cái, gã hắc y nhân lập tức một lực vô hình ép xoay , đối diện với cả ba bọn họ.
Yến Trầm cất giọng ôn hòa: "Chỉ là trò chuyện với ngươi một chút thôi, đừng sợ hãi."
Nghe thấy , sắc mặt gã hắc y nhân càng thêm kinh hoàng, con ngươi đảo lia lịa đầy hoảng loạn.
Hắn càng sức giãy giụa, định biến thành vô hạt cát để tẩu thoát, nhưng chiếc lồng giam bằng sức mạnh do Vân Tranh tạo áp sát , khiến dù hóa thành cát bụi cũng chỉ thể giữ nguyên hình dạng ban đầu.
Nội tâm gã hắc y nhân tràn ngập nỗi tuyệt vọng.
Giọng run rẩy đầy sợ hãi: "Ta… gì hết, thật sự gì cả, đừng hỏi , đừng hỏi !"
Ánh mắt Vân Tranh khẽ động, nàng còn kịp mở lời tra hỏi mà kẻ thể bằng cát sợ đến mức ? Lẽ nào bí mật của thế gian trần tục cho phép ngoài đến?
Vân Tranh ngước mắt lên, giọng nhàn nhạt vang lên: "Nếu ngươi , sẽ g.i.ế.c ngươi ngay bây giờ."
Nghe , con ngươi của gã hắc y nhân khẽ đảo, liếc mắt sang hướng khác. Hắn dường như lời đặc xá, vẻ sợ hãi mặt rõ ràng vơi mấy phần.
Thấy thế, Vân Tranh bỗng bật khẽ: "Ngươi cho rằng g.i.ế.c ngươi ?"
Đồng t.ử của gã hắc y nhân khẽ co , vội vàng cúi gằm đầu xuống, cố gắng che giấu vẻ hoảng loạn mặt.
Vân Tranh tiếp: "Các ngươi là thể cấu thành từ cát bụi, đương nhiên thể hết đến khác tụ hợp . Thế nhưng, nếu ý thức linh hồn của ngươi xóa bỏ, những hạt cát tạo nên thể ngươi sẽ chỉ còn là một đống cát rời rạc. Khi đó, ngươi sẽ c.h.ế.t , bởi lẽ, thế gian sẽ còn linh hồn của ngươi nữa."
Giọng điệu của nàng vô cùng thản nhiên, tựa như đang bàn về một chuyện chẳng hề quan trọng.
Ấy thế mà khiến sắc mặt gã hắc y nhân đại biến.
"Đừng g.i.ế.c !"
"Vậy ngươi ?"
"Nói… …" Gã hắc y nhân từ do dự bất định dần đổi giọng, ngẩng mắt chằm chằm Vân Tranh, sợ hãi : "…Các ngươi g.i.ế.c ."
--------------------