Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1256

Cập nhật lúc: 2025-12-02 03:17:51
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vân Tranh khựng , vẻ mặt thoáng chút ngưng đọng, nàng cảm thấy giọng quen thuộc đến lạ kỳ.

 

Nàng chợt nhớ , đó là giọng của đàn ông thần bí mà nàng gián tiếp gặp hai hôm , cũng chính là giọng nam sẽ giúp nàng thành Thần.

 

Câu ‘Ngài cuối cùng cũng đến’ là ý gì?

 

Vân Tranh cất bước , đập mắt nàng là một nam nhân trẻ tuổi khâu chặt vách núi. Hắn đôi mắt màu tím thẳm sâu hun hút, miệng khâu như những Ma tộc khác. Bấy giờ, khóe môi khẽ nhếch lên, toát một vẻ tà mị khó tả.

 

Ánh mắt của nam nhân chạm ánh mắt Vân Tranh, chỉ chậm rãi : "Ngài đến đây để giúp chúng giải trừ phong ấn ?"

 

Vân Tranh nhận thấy ánh mắt của nhiều đổi, vì nàng đoán rằng gã Ma tộc hẳn là quen . điều kỳ lạ là, tại dùng tôn xưng với nàng?

 

Vân Tranh ngước mắt lên, "Ngươi dựa mà cho rằng khả năng giúp các ngươi giải trừ phong ấn?"

 

Nam nhân khẽ một tiếng, "Ngươi thể tiến nơi , đủ chứng minh ngươi sở hữu Thần Minh chi lực. Hơn nữa, đẳng cấp huyết mạch của ngươi dạng tầm thường, bởi vì Thần Minh bình thường căn bản thể nào ."

 

Nói đến đây, đôi mắt tím của nam nhân lóe lên vài phần nghi hoặc, bởi vì sớm nhận tu vi của thiếu nữ mắt hề đột phá đến cảnh giới Thần Minh, ngược còn thấp đến đáng thương, nhưng nàng thể tiến nơi , chỉ thể giải thích rằng…

 

Trong cơ thể nàng ẩn chứa Thần Minh chi lực, hoặc là huyết mạch và Thần cốt của nàng đang trong quá trình thức tỉnh.

 

Xem tình hình , thiếu nữ đây khả năng là Thần Minh chuyển thế. cũng loại trừ một khả năng khác, đó là trời sinh Thần cốt.

 

Nơi lâu ai đến, ngoại trừ mấy ở Ngũ Châu.

 

Từ thời viễn cổ cho đến tận bây giờ, cũng trôi qua bao nhiêu vạn năm, ngày tháng thoi đưa, Linh Ma nhất tộc của bọn họ phong ấn triệt để tại nơi , thiên phú và năng lực của bọn họ ngừng tước đoạt, hút .

 

Vào thời viễn cổ, Linh Ma nhất tộc của bọn họ còn bốn năm nghìn , bây giờ chỉ còn đến ba mươi

 

Mà những Linh Ma sống lay lắt như bọn họ đây, vẫn đang bè lũ Ma Thần ngừng tước đoạt thiên phú và năng lực, thêm một nghìn năm nữa, Linh Ma nhất tộc của bọn họ sẽ biến mất khỏi nhân gian.

 

Ma Thần, tên phản đồ mất hết tính !

 

Ánh mắt nam nhân chợt tối sầm , nơi đáy mắt trào dâng một nỗi hận thù sâu sắc.

 

Hắn nhanh chóng che giấu , bởi vì cảm xúc của một khi d.a.o động sẽ khiến Linh Bạch Tuyến càng lúc càng siết chặt, hút lấy huyết mạch thiên phú trong cơ thể càng thêm dữ dội.

 

Nam nhân đột nhiên hỏi: "Bên ngoài Ma tộc đến ?"

 

"Phải." Vân Tranh gật đầu một cái. Nàng thấy nam nhân khống chế cảm xúc mặt cực kỳ , khiến khác gần như sắc thái gì.

 

Ánh mắt nam nhân đột ngột trầm xuống, bởi vì cảm nhận hai luồng khí tức bên ngoài đều bắt nguồn từ Ma Thần.

 

Là phân của Ma Thần? Hay là hồn của Ma Thần?

 

Nam nhân bỗng nhiên cảm ứng điều gì đó, sắc mặt kinh hãi biến đổi, lập tức hạ thấp tư thái mà van nài: "Tiểu cô nương, thể giúp một việc ? Hãy đuổi bọn chúng rời khỏi đây."

 

"Thực lực của đủ." Vân Tranh thấy gấp gáp như , cũng vòng vo mà thẳng.

 

Nam nhân chau mày, ánh mắt lộ rõ vẻ sốt ruột, "Lại gần , sẽ truyền sức mạnh của cho ngươi."

 

Những Ma tộc khác khâu vách núi thấy lời , ánh mắt từ thờ ơ bỗng chốc biến thành kinh ngạc và bi thương. Bọn họ mở miệng khuyên can nam nhân, nhưng miệng khâu , căn bản thể nào cất lời.

 

Chỉ thể phát những tiếng ‘ưm ưm’ một cách dữ dội.

Vân Vũ

 

Vân Tranh , trong lòng chút kinh ngạc và hồ nghi. Nàng dám tùy tiện gần nam nhân, dù nàng cũng là tu Thần, khi rót ma lực, chẳng sẽ khả năng khiến nàng chuyển thành tu Ma ?

 

Huống hồ, lời của đối phương là thật giả, đều cách nào kiểm chứng.

 

Nàng thể dễ dàng tin tưởng, nếu sẽ tự hại chính .

 

Ánh mắt nàng khẽ ngưng , cất tiếng hỏi: "Có thể cho bên ngoài xảy chuyện gì ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1256.html.]

 

Hắn thấy Vân Tranh vẫn giữ sự sáng suốt đến , lòng chợt trĩu nặng, vẻ mặt đanh , cất lời nặng nề: "Bọn chúng đang tàn sát tộc nhân của ."

 

Nghe những lời , trong đầu Vân Tranh tức thì hiện lên hình ảnh năm Ma tộc giam giữ vách núi hai bên ở bên ngoài, đồng thời nàng cũng nhớ hành tung kỳ quái của Bạch Liên Dạ ban nãy.

 

Rõ ràng dường như cơ hội để truy sát , thế nhưng cứ quanh quẩn một nơi rời...

 

Vân Tranh lập tức bừng tỉnh ngộ.

 

Mục đích của Bạch Liên Dạ từ đầu đến cuối chỉ nhắm những Ma tộc mà thôi, giam cầm Ngưng Ngưng trong Thạch Tinh Cầu, e rằng chính là để tìm Ma tộc của nàng! Động cơ của Bạch Liên Dạ hề đơn thuần!

 

Vân Tranh một chút do dự, lập tức lấy Thạch Tinh Cầu cất tiếng hỏi : "Nàng là tộc nhân của các ngươi ?"

 

Chỉ cần chứng minh họ chính là tộc nhân của Ngưng Ngưng, nàng sẽ tay tương trợ. Thật , ngoài lý do vì Ngưng Ngưng, sâu trong lòng nàng cũng một tiếng ngừng thôi thúc 'Hãy cứu họ '.

 

Ngay khoảnh khắc thấy Đồ Ngưng Ngưng, đồng t.ử của đột ngột co rút : "Ngưng!"

 

"Sao nàng ở trong đó? Ngươi gì nàng?!" Giọng của chợt trở nên đanh thép, mang theo lòng căm hận khát máu, nhưng xen lẫn một chút run rẩy vì sợ hãi.

 

Những Ma tộc khác đang khâu vách núi thấy tiếng 'Ngưng', sắc mặt ai nấy đều đại biến. Ngưng… trở về ?!

 

Vân Tranh thấy kích động đến thế, trong lòng đáp án, nàng liền lập tức kết một pháp ấn, triệu hồi Đồ Ngưng Ngưng từ bên trong Thạch Tinh Cầu ngoài.

 

Ong!

 

Đồ Ngưng Ngưng xuất hiện, thể tức thì mềm nhũn, ngay khoảnh khắc loạng choạng sắp ngã, nàng Vân Tranh dang tay ôm gọn lòng.

 

Toàn Đồ Ngưng Ngưng những sợi Linh Bạch Tuyến quấn chặt, gương mặt nàng trắng bệch đến lạ thường, nàng khó nhọc ngước mắt Vân Tranh: "Tranh Tranh, ngươi ở đây..."

 

"Ngưng!" Hắn cất tiếng gọi.

 

Đồ Ngưng Ngưng nhận gọi , nàng bèn theo hướng âm thanh phát , kết quả khiến tim nàng khẽ run lên.

 

Vân Tranh nhẹ giọng hỏi: "Ngưng Ngưng, đây là tộc nhân của ngươi ?"

 

Đồ Ngưng Ngưng lập tức rời khỏi vòng tay của Vân Tranh, thẳng dậy, nàng chút mờ mịt và hoang mang đang khâu vách núi: "Hình như... là thì ."

 

Vân Tranh: "..."

 

Hắn dùng ánh mắt sâu thẳm chằm chằm Đồ Ngưng Ngưng, khiến nàng bất giác nổi cả da gà, phần sợ hãi mà níu chặt lấy cánh tay Vân Tranh.

 

Ánh mắt thoáng nét u buồn: "Ngưng, ngươi quên ?"

 

"Ngươi là ai?" Đồ Ngưng Ngưng thành tâm hỏi . Nàng thật sự đang khâu vách núi mắt là ai, ký ức truyền thừa của nàng vẫn luôn tìm kiếm những tộc nhân thực sự, nhưng nàng nhận họ.

 

Hắn nghẹn lời: "..."

 

Vân Tranh thấy bèn lên tiếng: "Ngưng Ngưng, ngươi cứ trò chuyện với vài câu , ngoài giải quyết chút phiền phức ."

 

Đồ Ngưng Ngưng sực tỉnh, vội níu lấy cổ tay Vân Tranh, lo lắng hỏi: "Ngươi ? Phiền phức gì cơ? Có là thiếu niên áo xanh ?"

 

Vân Tranh khẽ gật đầu.

 

Đồ Ngưng Ngưng thực lực của thiếu niên áo xanh ít nhất cũng đạt đến Chân Thần Cảnh, trong khi tu vi của Tranh Tranh chỉ mới ở Thần Nhân Cảnh, hai bên đối đầu, Tranh Tranh chẳng sẽ vô cùng nguy hiểm ?

 

Thiếu niên áo xanh bắt nàng, nàng hề liên lụy đến Tranh Tranh.

 

Đồ Ngưng Ngưng cau mày: "Tranh Tranh, ngươi ngốc quá , tình hình bây giờ chúng mau chóng chạy trốn mới chứ!"

 

--------------------

 

 

Loading...