Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1244

Cập nhật lúc: 2025-12-01 15:14:27
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bát Đản thấy những lời , hành động tay với Cùng Kỳ bèn dừng , nó tiu nghỉu thở dài thườn thượt, vẻ mặt đầy tiếc nuối: “Thôi .”

 

Vân Tranh phần dở dở , vội kéo tâm trí trở về với thực tại, nàng nghiêng đầu liếc Đồ Ngưng Ngưng một cái, ngẩng lên trông về phía .

 

Càng leo lên cao, thực lực của Thứ Cầu Đằng Thụ càng thêm hùng mạnh, chẳng còn dễ đối phó như ban nãy nữa.

 

Cùng lúc đó, đám tạp dịch của bốn thành còn trong Thất Đại Thành cũng theo chân trưởng lão Thần Miếu đặt chân đến Tình Đoạn Sơn, và nơi đầu tiên họ tìm đến chính là ‘Tình Đoạn Ốc’.

 

Trong phút chốc, Tình Đoạn Sơn bỗng trở nên đông vui, nhộn nhịp hơn hẳn.

 

Sau khi Vân Tranh tương trợ Đồ Ngưng Ngưng trừ khử chín cây Thứ Cầu Đằng Thụ, trời cũng sẩm tối, hai nàng bèn trở về khu ‘Tình Đoạn Ốc’.

 

Suốt dọc đường , ít Tu Thần Giả đều đổ dồn ánh mắt Vân Tranh, bởi lẽ nổi bật nhất hôm nay chính là nàng. Nói ngoa, lượng Thứ Cầu Đằng Thụ mà một Vân Tranh trừ khử hôm nay gần như tương đương với tổng mà tất cả cùng dọn dẹp.

 

Ngay cả vợ chồng Hoa Quang và Giang Văn Tuyết cũng khỏi đưa mắt Vân Tranh thêm vài . Trong thâm tâm, họ bất giác cho rằng, chuyến của Vân Tranh chỉ đơn giản là một tạp dịch, mà thể nàng sẽ tham gia cuộc tuyển chọn Thánh nữ.

Vân Vũ

 

Tuy nhiên, đối với hai vợ chồng, Vân Tranh sở hữu dung mạo thanh tú, tuy là tuyệt sắc giai nhân, nhưng nổi bật nhờ khí chất hơn . Hơn nữa, thực lực của Vân Tranh cũng vô cùng mạnh mẽ, thể sánh vai với những bậc thiên kiêu khác của Hoang Châu.

Ánh mắt Đồ Ngưng Ngưng lướt qua những Tu Thần Giả đang mặt ở xung quanh, nàng lặng lẽ ghé sát Vân Tranh, cất giọng thủ thỉ: “Tranh Tranh, hôm nay ngươi tỏa sáng quá mức , thu hút hết sự chú ý của bọn họ. Nơi rồng rắn lẫn lộn, khó tránh khỏi kẻ ganh ghét đố kỵ với ngươi, nên ngươi hết sức cẩn trọng, chớ nhẹ cả tin mà lầm lời khác.”

 

“Ta hiểu , ngươi yên tâm.” Vân Tranh nghiêm túc gật đầu.

 

Thấy nàng thực sự để tâm đến lời , Đồ Ngưng Ngưng mới thở phào nhẹ nhõm, như sực nhớ điều gì, nàng khẽ khàng với Vân Tranh: “Tối nay sẽ phát bệnh , ngươi cần đến nhà gỗ của để canh chừng. …Với , sáng mai việc, lên núi dọn dẹp Thứ Cầu Đằng Thụ , ngươi cần đợi .”

 

Vân Tranh , trong đầu bất giác liên tưởng đến những biểu hiện khác thường đây của nàng, cõi lòng khẽ rung động, nàng tỏ vẻ thấu hiểu gật đầu đáp : “Được, nếu ngươi chuyện gì, cứ truyền âm cho .”

 

“Ừm.” Đồ Ngưng Ngưng mỉm .

 

Hai ai về nhà gỗ của nấy.

 

Bên trong căn nhà gỗ, Vân Tranh bên mép giường với vẻ mặt đăm chiêu. Nàng đang mải mê suy nghĩ về chuyện của Đồ Ngưng Ngưng, dường như Ngưng Ngưng ẩn giấu nhiều bí mật. Thứ nhất là những sợi Linh Bạch Tuyến đang xuyên thấu khắp cơ thể nàng, đôi mắt cũng biến thành màu tím sẫm đặc trưng của Ma tộc. Thứ hai, mục đích Ngưng Ngưng đến nơi xem chừng hề đơn giản, dường như nàng cũng đang tìm kiếm một thứ gì đó…

 

Vân Tranh thu dòng suy tư, bất kể Ngưng Ngưng thế nào, đó đều là lựa chọn của riêng nàng, hiện tại nàng quyền can thiệp sự lựa chọn .

 

Sáng sớm ngày mai, nàng cũng đến những nơi khác đảo để thăm dò một phen.

 

Trời sắp tối hẳn.

 

Ngay khoảnh khắc Vân Tranh ngước mắt lên, đôi đồng t.ử của nàng chuyển thành màu đỏ rực, nàng dùng Huyết Đồng về phía hòn đảo kế bên xa xăm, quan sát xem những hòn đảo rốt cuộc sẽ xảy chuyện gì trong quá trình màn đêm buông xuống.

 

Thời gian dần trôi, đám tạp dịch của bảy thành đều trở về nhà gỗ, dám tùy tiện lung tung, chỉ sợ gặp chuyện bất trắc.

 

Trời sập tối!

 

Ngay trong khoảnh khắc , từ bốn phương tám hướng bỗng dội về những tiếng động khổng lồ đầy quái dị, tựa như x.é to.ạc màng nhĩ của .

 

Vân Tranh bật dậy, xuyên qua vách nhà gỗ, nàng tập trung quan sát động tĩnh đảo. Giữa lúc cuồng phong gào thét dữ dội, một làn sương đen đặc quánh ập đến, gần như bao phủ bộ Thần Hải Hoang Châu.

 

lúc , những loài linh thực yêu diễm tuyệt trần mọc hải đảo bỗng dưng đung đưa theo gió, dần dần, chúng bất ngờ hóa thành từng bóng một

 

Đồng t.ử của Vân Tranh khẽ co , ngay lúc nàng đang cho thật rõ, một làn sương đen dày đặc khác bất chợt ập đến, gần như hòa quyện một với những bóng .

 

Bất thình lình, phía Thần Hải, một vầng kim quang chợt lóe lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1244.html.]

 

Ánh mắt Vân Tranh lập tức thu hút, nàng một chút do dự, rạch nhẹ đầu ngón tay, nặn một giọt huyết châu, điểm lên giữa hai hàng chân mày, khiến cho Huyết Đồng trở nên mạnh mẽ hơn bội phần.

 

Nàng khẽ buông một câu pháp quyết.

 

Ong!

 

Trong khoảnh khắc, Huyết Đồng của Vân Tranh tỏa một luồng ánh sáng yêu dị mà lộng lẫy, tầm của nàng cũng từ mờ ảo dần trở nên rõ ràng.

 

Phía Thần Hải, đập mắt nàng là một ngôi Phật Từ ngập tràn kim quang, những bóng đảo cũng lũ lượt kéo về phía ngôi Phật Từ .

 

Xung quanh ngôi Kim Quang Phật Từ, vô hải thú nổi lềnh bềnh mặt biển, chúng gào thét trong đau đớn, nhưng tiếng kêu khác hẳn ngày thường, tựa như gột rửa, tịnh hóa.

 

Từ trong Kim Quang Phật Từ cũng vọng từng hồi Phật âm quỷ dị.

 

Ngôi Phật Từ dường như cảm nhận sự dò xét của nàng, một tiếng nổ vang trời bỗng dưng rền lên trong thức hải, âm thanh ầm ầm khiến đầu óc nàng trong phút chốc trở nên trống rỗng, theo là một cơn đau buốt đến tận óc.

 

“Phụt…” Nàng phun một ngụm m.á.u tươi, hình lảo đảo tại chỗ mấy , suýt chút nữa thì ngã quỵ xuống đất.

 

Vân Tranh vội vàng thu hồi đồng lực, loạng choạng xuống giường.

 

Đầu đau như nứt toác .

 

“Ưm…” Nàng đưa hai tay ôm chặt lấy đầu, sắc mặt trắng bệch, trông vô cùng khổ sở.

 

lúc , chiếc vòng tay màu đỏ cổ tay trái của Vân Tranh chợt lóe lên một cái, ngay đó, một nữ nhân với khí chất dịu dàng, đoan trang đột ngột hiện ngay bên cạnh nàng. Nữ nhân dùng đôi tay mềm mại che kín hai tai của Vân Tranh.

 

Cùng lúc đó, từ đôi tay của nữ nhân tỏa một luồng linh lực dìu dịu, bao bọc lấy Vân Tranh, giúp nàng ngăn tạp âm và xoa dịu nỗi đau do thần thức tổn thương.

 

Nữ nhân khẽ cất lời: “Chủ nhân, âm công của đối phương quá mức cường hãn, ngươi bây giờ vẫn thể chịu đựng nổi.”

 

Vân Tranh cảm nhận cơn đau trong thức hải dịu , bèn mở mắt , đôi môi trắng nhợt khẽ mấp máy: “Ta , Cửu Vân, cảm ơn ngươi. Lần là do sơ suất, chuẩn phòng ngự vội vàng hành động.”

 

Cửu Vân nét mặt nghiêm túc, “Chủ nhân, những âm thanh cổ quái, chúng sẽ bào mòn ý chí của con từng chút một, nơi nên ở lâu.”

 

Nghe , Vân Tranh lặng trong giây lát.

 

Nàng há nào tác hại của những âm thanh , nhưng nàng tìm Phàm Trần Bí Cảnh mới thể rời khỏi đây.

 

Vân Tranh dùng khăn tay lau vệt m.á.u còn vương khóe miệng, cất tiếng hỏi: “Cửu Vân, cách nào đối phó với những âm thanh ?”

 

Giọng Cửu Vân ôn tồn giải thích: “Chủ nhân, Cửu Vân ở bên cạnh, thể giúp ngươi ngăn chặn âm công để quấy nhiễu. Chỉ là… nếu bàn đến chuyện đối phó với ngôi Phật Từ cổ quái , Cửu Vân vẫn đủ mạnh, cách nào chống đối phương.”

 

Nghe những lời , Vân Tranh trầm ngâm suy nghĩ một lúc.

 

Muốn chống Kim Quang Phật Từ , chỉ cách nâng cao thực lực của bản . Nàng thầm nghĩ, liệu Phàm Trần Bí Cảnh ẩn giấu bên trong ngôi Kim Quang Phật Từ ? Tại những linh thực đảo thể hóa thành hình ?

 

Thật quá kỳ lạ.

 

Vân Tranh với Cửu Vân: “Chuyện đối phó với Phật Từ cần vội. Cứ đợi một thời gian nữa, tìm hiểu rõ ngọn ngành tính cũng muộn.”

 

--------------------

 

 

Loading...