Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1243: Ô Quy Bát Đản
Cập nhật lúc: 2025-12-01 15:14:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đồ Ngưng Ngưng chớp chớp đôi mắt, cứ Vân Tranh chằm chằm, cất giọng đầy cảm khái: "Tranh Tranh, ngươi lợi hại quá ! Những cây Thích Cầu Đằng Thụ mà ngươi diệt trừ, chắc chắn đến hai mươi cây !"
"Ngươi cũng cố gắng lên." Đôi mày khóe mắt Vân Tranh ánh lên ý , ánh mắt nàng bất giác dừng cây trường côn màu trắng bạc trong tay Đồ Ngưng Ngưng, khi thấy những hoa văn phức tạp đó, ánh mắt nàng khẽ ngưng trong thoáng chốc.
Cây trường côn trông chút quen mắt nhỉ?
Dường như từng thấy ở đó , nhưng nàng chẳng tài nào nhớ là gặp ở nơi nào.
Đồ Ngưng Ngưng mỉm : "Có ngươi tấm gương cho , nhất định sẽ cố gắng."
Vân Tranh bật : "Ta sẽ cùng ngươi."
Đồ Ngưng Ngưng chẳng những ghen tị vì thực lực mạnh mẽ của Vân Tranh, mà ngược còn vui vẻ, nàng gật đầu lia lịa: "Được thôi, thôi, lát nữa ngươi chỉ điểm cho một chút nhé."
Vân Tranh gật đầu, đang định cùng Đồ Ngưng Ngưng lên núi thì bỗng một đám Tu Thần Giả đột nhiên xông tới theo lưng hai họ.
Có một vị Tu Thần Giả vội vã hỏi: "Đạo hữu, nếu , thể chỉ điểm cho chúng một chút ? Thích Cầu Đằng Thụ đối với chúng mà , thật quá khó để diệt trừ!"
Một khác vội vàng gật đầu: " , đúng , đạo hữu, , tiền bối, dẫn chúng diệt trừ Thích Cầu Đằng Thụ !"
"Tiền bối, phong thái của khiến mà lòng nảy sinh ngưỡng mộ, dám hỏi tiền bối là ở ạ?"
Một đám Tu Thần Giả đuổi theo Vân Tranh hỏi han đầy nhiệt tình.
Đồ Ngưng Ngưng , cau mày lườm bọn họ: "Các ngươi đừng bu gần như thế!"
Một của Cầm Thành bất mãn : "Đồ Ngưng Ngưng, tiền bối còn lên tiếng, ngươi tiền bối cái gì?"
Đồ Ngưng Ngưng những lời , nhịn mà sang Vân Tranh, với vẻ chút tủi : "Tranh Tranh, mắng ."
Vân Tranh đưa ánh mắt se lạnh quét qua , nọ dọa cho giật nảy , vội vàng mở miệng xin Đồ Ngưng Ngưng: "Xin , xin , là do giọng điệu của , Đồ đạo hữu, ngươi tha cho nhé."
Đồ Ngưng Ngưng hai tay chống nạnh, hung hăng : "Sau ăn chú ý một chút."
Mọi : "..."
Vân Tranh cong cong khóe môi, cất lời: "Các vị cần theo , chỗ chỉ bán Thích Cầu Đằng Thụ, một nghìn Tinh Ngọc một cây, nếu nhu cầu thì cứ đến với . Còn nếu là chỉ điểm thì cần tìm , nhưng vẫn cảm ơn sự ưu ái của chư vị."
Những lời khiến sững sờ.
Nàng thể công khai bán Thích Cầu Đằng Thụ!
Bọn họ dựa Vân Tranh để diệt trừ Thích Cầu Đằng Thụ, chứ từng nghĩ đến việc bỏ Tinh Ngọc mua Thích Cầu Đằng Thụ, dù thì đa bọn họ đến Tình Đoạn Sơn tạp dịch cũng là vì Tinh Ngọc.
Bây giờ tại bọn họ mua Thích Cầu Đằng Thụ? Chẳng vẫn còn hai tháng nữa ? Bọn họ tin dọn dẹp nổi đám Thích Cầu Đằng Thụ .
Trong lòng nghĩ như , nhưng bề ngoài vẫn tươi niềm nở với Vân Tranh, dù trong mắt họ, Vân Tranh là một cường giả Thần Nhân Cảnh, thể đắc tội .
Rất nhanh, những đều tự giác tản .
Đồ Ngưng Ngưng thấy bọn họ rời , bèn sang Vân Tranh, giơ ngón tay cái lên đầy kinh ngạc, khen ngợi: "Tranh Tranh, ngươi thật lợi hại, chỉ dăm ba câu khiến bọn họ giải tán . mà, cách kiếm Tinh Ngọc qua cũng khả thi đấy chứ."
Vân Tranh ngẩn một chút: "Ta thật đó."
"Hả?" Đồ Ngưng Ngưng ngơ ngác, kinh ngạc chớp chớp mắt.
"Là thật ?"
Vân Tranh dở dở : "Là thật, cần nghi ngờ."
Đồ Ngưng Ngưng cũng phản ứng , khỏi kinh ngạc thán phục: "Tranh Tranh, ngươi thật sự là một trong những thú vị nhất mà từng gặp! Cứ theo cách mà kiếm tiền, chắc chắn sẽ nhanh chóng đầy bồn đầy bát. Mà , của 'Vân Sưởng' các ngươi ai cũng kiếm tiền như ?!"
"Dĩ nhiên là ." Vân Tranh lắc đầu, nếu chỉ tính những trong Phong Vân tiểu đội của bọn họ thôi, thì thể kiếm bộn tiền, cũng kẻ là phá gia chi tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1243-o-quy-bat-dan.html.]
Đồ Ngưng Ngưng khẽ thở dài: "Ta còn tưởng của 'Vân Sưởng' các ngươi ai cũng kiếm tiền như chứ."
Vân Tranh mỉm .
Kế đó, cả hai liền sánh vai , cùng cất bước tiến về phía khu rừng Thích Cầu Đằng.
Những Tu Thần Giả còn cũng lũ lượt bắt tay hành động.
Vân Vũ
Chẳng mấy chốc, khắp nơi vang lên đủ loại tiếng kêu la t.h.ả.m thiết, gào thét đau đớn, nối tiếp dứt.
Vân Tranh bèn triệu hồi Liệt Diễm Trường Thương, chủ động áp chế tu vi để cùng Đồ Ngưng Ngưng kề vai sát cánh, một vung trường thương, một múa trường côn.
Thuở ban đầu, sự phối hợp giữa hai nàng vẫn còn đôi chút rời rạc, thực sự ăn ý.
Thế nhưng, thời gian dần trôi, sự phối hợp giữa cả hai ngày một trở nên nhuần nhuyễn hơn.
Vân Tranh nhận sức bộc phát của Đồ Ngưng Ngưng khi múa trường côn vô cùng đáng nể, mỗi đòn đ.á.n.h đều thể trúng đích, nhanh, mạnh, chuẩn xác!
Chỉ điều, khí tức toát từ cây trường côn trắng bạc phủ kín hoa văn mỗi khi giao chiến khiến nàng cảm thấy quen thuộc đến lạ, tựa như chính từng vung nó lên .
"Tranh Tranh, ngươi thế?" Thấy Vân Tranh bỗng dưng ngẩn , Đồ Ngưng Ngưng bèn cất tiếng hỏi.
Vân Tranh giải thích: "Ta chỉ đột nhiên nhớ một vài chuyện cũ mà thôi."
"Thì là ." Đồ Ngưng Ngưng bừng tỉnh, mỉm : "Thích Cầu Đằng ở đây còn nữa, chúng tiếp lên ."
Vân Tranh khẽ gật đầu, ánh mắt nàng hướng về phía những lùm cây Thích Cầu Đằng ở phía xa. Nàng quyết định sẽ vội vàng, cứ thong thả dọn dẹp từng chút một, bởi nếu ngay ngày đầu tiên diệt trừ quá nhiều, ắt sẽ kinh động đến các trưởng lão của Thần Miếu.
Nàng còn âm thầm tìm kiếm Phàm Trần Bí Cảnh tại Hoang Châu Thần Hải, tuyệt đối thể hành động quá phô trương, gây sự chú ý .
lúc , trong Thức Hải của nàng bỗng vang lên giọng đầy hoài nghi của Bát Đản: "Chủ nhân, tốc độ đốn cây của ngươi chậm thế?"
Chưa đợi Vân Tranh kịp đáp lời, Bát Đản mừng rỡ lớn: "Chủ nhân, nếu ngươi mệt thì cứ để ngoài giúp một tay cho! Ta chẳng sợ mấy quả cầu gai ."
Trong Phượng Tinh Không Gian, Bát Đản hăm hở xoa tay, chỉ chờ đại náo một phen. Nó thầm nghĩ trong bụng, giờ đất dụng võ, nay chính là thời cơ ngàn vàng để nó trổ tài!
Mấy cái cây gai thì nhằm nhò gì chứ?
Cái mai rùa của chính là tấm khiên mạnh nhất cứng nhất! Đao thương bất nhập, mấy cái gai nhọn cỏn con thì sá gì!
Phải công nhận rằng, Bát Đản lúc lòng tự tin dâng lên ngùn ngụt, tự mãn đến cực điểm.
Thập Nhị Bảo cất giọng lạnh lùng: "Ngươi đừng tưởng cái mai rùa của ghê gớm lắm. Lát nữa mà mò ngoài liên lụy đến nương , sẽ lột sống cái mai rùa của ngươi!"
Bát Đản híp mắt , lườm Thập Nhị Bảo một cái gân cổ cãi: "Ngươi đang cố tình gây sự với ! Rõ ràng là ngươi đang ghen tị vì một cái mai rùa cứng rắn gì sánh bằng!"
Ngay lúc đó, Cùng Kỳ nhịn mà phá lên chế nhạo: "Một tên rùa đen trứng thối như ngươi mà cũng kẻ thèm ghen tị ?"
Bát Đản tức đến xù cả lông, gầm lên một tiếng hung hăng lao tới, giơ nắm đ.ấ.m bé tí xíu lên định choảng Cùng Kỳ, nào ngờ dùng một tay đè chặt lấy đầu.
Bất kể Bát Đản vùng vẫy gào thét, vươn tay múa chân loạn xạ đến , cũng chẳng thể chạm một sợi lông của Cùng Kỳ.
"Đánh c.h.ế.t ngươi! Đánh c.h.ế.t ngươi!"
Đám nhóc tì còn trong Phượng Tinh Không Gian chứng kiến cảnh tượng , trong lòng chỉ câm nín, lắc đầu ngao ngán.
Vân Tranh lúc : "..."
Vân Tranh đành truyền âm trong: "Bát Đản, đợi thêm hai ngày nữa sẽ cho ngươi ngoài hoạt động gân cốt. Số lượng Thích Cầu Đằng dọn dẹp hôm nay cũng xem như là đủ ."
--------------------