Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1228
Cập nhật lúc: 2025-12-01 15:14:10
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thời gian báo danh sẽ kết thúc một tháng nữa.”
Minh Ung trưởng lão đến đây thì ngừng đôi chút, mới tiếp lời: “Các ngươi hãy theo bản trưởng lão, bản trưởng lão sẽ đưa các ngươi đến Hoang Châu Thần Hải.”
Lời dứt, mang vẻ mặt chẳng mấy vui vẻ, lặng lẽ bước theo lưng Minh Ung trưởng lão. Vân Tranh và Đồ Ngưng Ngưng cũng hòa dòng . Xem tình hình , lẽ họ đang đến nơi đặt Truyền Tống Pháp Trận của Thành Chủ Phủ.
Khi còn ở Đông Giáo Từ, Vân Tranh từng về Hoang Châu Thần Hải. Đó là một trong những nơi bí ẩn bậc nhất Hoang Châu, thú dữ trong Thần Hải nhiều đến mức tài nào đếm xuể.
Hơn nữa, ngày thường, Hoang Châu Thần Hải mở cửa cho ngoài, tựa như một vùng cấm địa.
Chỉ Thần Miếu mới tư cách mở Hoang Châu Thần Hải.
Một trong những vùng đất vô danh mà Vân Tranh tìm kiếm, 『Phàm Trần Bí Cảnh』, thể đang ngay trong Hoang Châu Thần Hải. Nói mới thấy, quả là một sự trùng hợp, nếu chọn tạp dịch, lẽ nàng tốn nhiều thời gian hơn nữa mới đến Hoang Châu Thần Hải.
Vân Vũ
Cho dù đến Hoang Châu Thần Hải, cũng chắc bên trong.
Đồ Ngưng Ngưng thấy Vân Tranh đang ngẩn , kìm bèn hỏi: “Tranh Tranh, ngươi đang nghĩ gì mà nhập tâm đến thế?”
Vân Tranh khẽ: “Ta đang nghĩ xem Tình Đoạn Sơn ở Hoang Châu Thần Hải rốt cuộc trông như thế nào.”
“Nhắc đến Tình Đoạn Sơn, dặn ngươi một câu. Ở trong Tình Đoạn Sơn, ngươi đừng suy nghĩ vẩn vơ, nếu cảm xúc của ngươi càng xáo động mạnh mẽ, luồng Thần Lực uy áp hình thành một cách tự nhiên sẽ càng đè nặng lên ngươi. Đến lúc đó, c.h.ế.t cũng thành tàn phế!”
Đồ Ngưng Ngưng tha thiết dặn dò, đang thì nàng chợt nhớ điều gì đó, bèn thêm: “Hơn nữa, nếu tình cảm của ngươi quá ‘mãnh liệt’, Tình Đoạn Thạch sẽ dò , đó nó sẽ phát một luồng sáng rực rỡ, phóng chiếu khung cảnh lúc đó của ngươi lên bầu trời. Đến khi , nhất cử nhất động của ngươi đều sẽ tất cả trong Tình Đoạn Sơn thu hết tầm mắt.”
Vân Tranh: “...”
Tình Đoạn Sơn Sơn Linh ? Lại linh tính đến ?
Nàng dở dở gật đầu: “Ta hiểu , sẽ cố gắng hết sức để kìm nén cảm xúc.”
Đồ Ngưng Ngưng cũng yên tâm phần nào, nàng ngước mắt về phía .
“Chúng đến nơi .”
Lúc , Minh Ung trưởng lão hiệu cho tất cả trong Truyền Tống Pháp Trận.
Đợi tất cả đủ, Minh Ung trưởng lão cũng bước trong. Chỉ là, khí tức tỏa từ vô cùng nguy hiểm, khiến một ai dám tùy tiện đến gần.
Minh Ung trưởng lão dường như quá quen với cảnh nên cũng gì, trực tiếp ngưng tụ linh lực để khởi động Truyền Tống Pháp Trận.
Ầm!
Minh Ung trưởng lão giơ một tay lên, một luồng sức mạnh cuồn cuộn từ lòng bàn tay của tuôn . Trong chớp mắt, những đường vân khắc họa khắp pháp trận đột nhiên bừng sáng, kéo theo đó là một luồng Không Gian Chi Lực.
“Đứng cho vững.” Minh Ung trưởng lão từ tốn nhắc nhở một câu.
Đồ Ngưng Ngưng vội nắm chặt lấy tay Vân Tranh, chỉ sợ nàng luồng cương phong dữ dội từ Không Gian Chi Lực hất văng sang một bên.
Vân Tranh cũng gỡ tay Đồ Ngưng Ngưng , vẻ mặt nàng vô cùng bình thản.
Giây tiếp theo, Truyền Tống Pháp Trận khởi động.
Bởi vì truyền tống cách cực kỳ xa xôi, còn vượt qua từng tầng cấm chế đường , cho nên bộ quá trình quả thực khiến khổ tả xiết.
Trong suốt thời gian , Đồ Ngưng Ngưng vẫn luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y Vân Tranh rời, tầm mắt nàng trở nên mơ hồ, rõ bất cứ thứ gì xung quanh, đầu óc cũng bắt đầu choáng váng.
Nàng lên tiếng cổ vũ Vân Tranh:
“Tranh Tranh, chúng sắp đến nơi ! Ngươi… ngươi cố lên! Ọe…”
Vân Tranh tại chỗ vững như bàn thạch, ánh mắt vẫn sáng trong. Nghe thấy câu , nàng nghiêng đầu sang Đồ Ngưng Ngưng bên cạnh.
Chỉ thấy Đồ Ngưng Ngưng đang run lên bần bật, nàng nhắm nghiền hai mắt, dường như sợ hãi Không Gian Chi Lực sẽ bỏng mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1228.html.]
Tay của Vân Tranh Đồ Ngưng Ngưng siết đến hằn cả vết đỏ.
"Ta , ngươi uống một viên đan d.ư.ợ.c ." Vân Tranh dùng bàn tay còn lấy một viên đan d.ư.ợ.c màu hồng phấn, tỏa từng làn hương đào dịu ngọt, nàng đích đưa viên đan d.ư.ợ.c đến tận bên môi Đồ Ngưng Ngưng.
Đồ Ngưng Ngưng nhắm nghiền mắt, khó nhọc thở dốc lắc đầu: "Không, chịu ! Chỉ là một cái truyền tống pháp trận cỏn con, thể lãng phí một viên đan d.ư.ợ.c chứ? Tranh Tranh, ngươi cầm ."
Vừa dứt lời từ chối, cánh mũi Đồ Ngưng Ngưng khẽ động, trong lòng chợt nảy sinh một ý nghĩ, viên đan d.ư.ợ.c mùi hương đào thế nhỉ?
lúc Đồ Ngưng Ngưng định lên tiếng hỏi, đột nhiên trong miệng nhét một vật tròn vo, trông thì giống đan dược, nhưng càng giống kẹo đậu hơn.
Ăn cũng ngon phết.
"Đây là cái gì?" Đồ Ngưng Ngưng kinh ngạc xen lẫn hoài nghi.
Vân Tranh nhẹ giọng đáp: "Đây là kẹo đậu, đan dược."
"Thật ?"
"Không ngon ?" Vân Tranh mỉm hỏi .
Đồ Ngưng Ngưng gật gật đầu, đáp một tiếng 'ngon', tuy mắt vẫn nhắm nghiền nhưng nàng vẫn lờ mờ cảm nhận điều gì đó khác lạ, viên 'kẹo đậu' mang hương trái cây khi bụng, tỏa từng luồng linh lực thanh mát, lan khắp kinh mạch và cả dày, khiến cảm giác buồn nôn trong nàng tan biến mất.
Đồ Ngưng Ngưng mở bừng hai mắt, qua ánh sáng mờ ảo, nàng thấy Vân Tranh.
"Tranh Tranh..."
"Hửm?" Vân Tranh khẽ nhướng mày.
Đồ Ngưng Ngưng chợt nhận điều gì đó. Trước đây nàng mấy tin tưởng 'Dung Tranh' tu vi cao cường là bởi vì nàng sờ cốt linh của 'Dung Tranh', mới chỉ ngoài hai mươi tuổi, vì nàng bèn đoán tu vi của 'Dung Tranh' cao nhất cũng chỉ đến Bán Thần Cảnh nhất trọng.
Nay xem , là do kiến thức của nàng quá nông cạn .
Tu vi của 'Dung Tranh' chắc chắn thấp, nếu , nàng thể thản nhiên như giữa truyền tống pháp trận ?
Đồ Ngưng Ngưng cảm thấy hổ vì sự ngu ngốc của , mặt bất giác ửng hồng mấy phần, tò mò hỏi: "Tranh Tranh, ngươi thể cho , ngươi xuất từ ?"
Vân Tranh chậm rãi : "Thật , xuất từ một nơi gọi là 'Vân Sưởng'. Nơi ở hẻo lánh, nên lẽ ngươi từng qua."
"Vân Sưởng?" Đồ Ngưng Ngưng nhíu mày suy nghĩ một lúc, phát hiện thật sự từng đến nơi , nhưng nàng lờ mờ đoán , nơi gọi là 'Vân Sưởng' tuy hẻo lánh, nhưng bước từ đó chắc chắn đều là những kẻ thâm tàng bất lộ.
Đồ Ngưng Ngưng đùa: "Sau nếu cơ hội, cũng đến nơi gọi là 'Vân Sưởng' đó để mở mang tầm mắt."
"Được." Vân Tranh mỉm đáp một tiếng.
...
Mà lúc , Minh Ung trưởng lão đang ở vị trí đầu của truyền tống pháp trận thu hết động tĩnh của tất cả trong mắt, ánh mắt của dừng Vân Tranh trong giây lát.
Trong bao nhiêu ở đây, chỉ duy nhất Vân Tranh là hề ảnh hưởng bởi gian chi lực.
Thật kỳ lạ.
Minh Ung trưởng lão khẽ nheo mắt, mà thể thấu thực lực thật sự của Vân Tranh, nàng rốt cuộc khí vật phẩm cấp nào mà thể che giấu tu vi?
Vân Tranh cũng sang, hai ánh mắt giao .
Vân Tranh khẽ gật đầu về phía Minh Ung trưởng lão.
Minh Ung trưởng lão chau mày thật chặt: "..." Nha đầu sợ ư?!
Hắn thu ánh mắt, âm thầm ghi nhớ cái tên Vân Tranh .
--------------------