Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1217
Cập nhật lúc: 2025-12-01 07:27:46
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Lão đại, chúng nghỉ một lát , sắp chịu hết nổi ."
Tề Phách về phía Vân Tranh, khó nhọc nuốt một ngụm nước bọt. Bọn họ liền một mạch bảy tám canh giờ hề dừng , giữa đường còn tiện tay trấn lột ngược mấy đội ngũ, thể lực của tiêu hao quá sức.
Thật sự là gánh nổi nữa !
Trái , lão đại xem, sắc mặt vẫn hồng hào, chẳng hề lấy một chút dáng vẻ mỏi mệt.
Người so với , đúng là tức c.h.ế.t mà!
"Được, chúng cứ nghỉ ngơi tại chỗ một lát." Vân Tranh liếc một cái, thấy sắc mặt tái , bèn gật đầu đồng ý.
Tề Phách thở phào một nhẹ nhõm.
Ngay lúc Vân Tranh và Tề Phách đang nghỉ ngơi tại chỗ, mu bàn tay của Vân Tranh đột nhiên tỏa một luồng ánh sáng nóng rực, khiến sắc mặt nàng khẽ biến.
Tề Phách kinh ngạc chằm chằm mu bàn tay của Vân Tranh, "Lão đại, ấn ký đồ đằng của phát sáng thế? Mà chứ, lão đại thuộc thế lực nào ? Sao từng thấy qua đồ đằng bao giờ."
Ánh mắt Vân Tranh sâu thẳm mấy phần, nàng hề đáp câu hỏi của Tề Phách.
『Thần Nữ』, cũng chính là Ma Thần Nhân Hồn, đang cảm nhận vị trí của nàng. Xem , Ma Thần Nhân Hồn sắp đuổi tới nơi .
Nếu thể rời khỏi Dị Hóa Chi Cảnh , nàng chẳng hề e ngại sự xuất hiện của Ma Thần Nhân Hồn, bởi lẽ nàng vẫn còn một lá bài tẩy – Viễn Cổ Tổ Long.
ngược , nếu Ma Thần Nhân Hồn tìm thẳng đến Dị Hóa Chi Cảnh, tình cảnh của nàng sẽ trở nên nguy hiểm hơn nhiều, vì ở nơi thể triệu hồi Khế Ước Thú, càng thể lấy vũ khí vốn của .
Vân Tranh thở dài một thật sâu.
Thôi , binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn!
Tề Phách thấy Vân Tranh đang thất thần, kìm bèn gọi một tiếng: "Lão đại?"
Vân Tranh hồn, ngước mắt thiếu niên thanh tú mặt, giọng điệu nghiêm túc : "Sắp đến tìm báo thù, thực lực của đối phương còn cao hơn nhiều, sợ đến lúc đó bảo vệ nổi ngươi."
Nói , nàng đưa cho Tề Phách một món pháp khí thể che giấu tu vi mà nàng trấn lột từ khác, tiếp: "Thứ thể che giấu tu vi thật sự của ngươi, đến lúc đó hãy lanh lợi một chút, nếu gặp nguy hiểm, ngươi thể giả dạng thành cường giả, dọa lui đối phương."
Tề Phách mà ngây cả .
"Cầm lấy ."
Tề Phách cuối cùng cũng hồn, kiên quyết từ chối: "Lão đại, thể bỏ một . Có c.h.ế.t... chúng cùng c.h.ế.t!"
Vân Vũ
Nghe thấy , Vân Tranh giơ tay lên quất cho một cái đầu.
Bốp—
Vân Tranh bực bội : "Toàn mấy lời xui xẻo, c.h.ế.t cũng c.h.ế.t chung với ngươi."
Tề Phách ấm ức: "..." Lại ăn đòn nữa .
Hắn chỉ thật thôi mà, sống đến bây giờ, phần lớn là nhờ lão đại tay cứu giúp.
Sao thể vong ân bội nghĩa mà bỏ chạy chứ?
Giọng điệu của Tề Phách mềm xuống, mang theo vài phần cầu khẩn: "Lão đại, dù thì rời khỏi , cũng sống nổi . Ta thể rời xa ."
Vân Tranh , nổi hết cả da gà.
Nàng uyển chuyển từ chối: "Đừng như , chúng mới quen mấy ngày."
Vẻ mặt Tề Phách ảo não: "Lão đại, sợ sẽ vướng chân ? Thật cũng tu vi của thấp, nhưng thể đỡ đao cho mà! Nếu kẻ thù của kéo đến, sẽ là đầu tiên xông lên cản bọn chúng, câu giờ cho chạy trốn."
Vân Tranh: "..." Tên xui xẻo còn cả thể chất thánh phụ nữa.
Lại còn chút mùi xanh nữa chứ.
Nếu vì nàng hề chán ghét bài xích , lẽ nàng tưởng gã là phân của Bạch Liên Dạ .
"Tề Phách, ngươi đúng là đồ ngốc."
Tề Phách tủi , mắt rưng rưng lệ : "Lão đại, đúng là ngốc, nhưng đừng bỏ mặc mà."
"Tề Phách, ngươi quên lời với ngươi ? Đừng trưng bộ dạng , mà phát bực." Vân Tranh từng gặp ai khiến khác bó tay như , nàng đưa tay xoa xoa mi tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1217.html.]
Tề Phách lập tức ngậm miệng, cố gắng kiềm chế biểu cảm mặt .
Bây giờ Vân Tranh chút hối hận vì tay cứu Tề Phách, còn nhận tiểu .
Đối với loại lóc rên rỉ như Tề Phách, ngày nàng một chưởng thể vỗ bay mười tên, bây giờ một quyền cũng đủ sức nện c.h.ế.t , nhưng nghĩ đến đây là mà nương từng cứu chữa, nàng nén cơn giận xuống.
Vân Tranh khẽ mỉm , "Ngươi theo thì cứ việc, đến lúc đó c.h.ế.t thì ráng chịu, dù cũng chẳng quản nổi ngươi."
"Lão đại, cảm tạ ." Tề Phách chân thành lời cảm tạ.
Vân Tranh khẩy, "Cảm tạ vì cho phép ngươi tìm cái c.h.ế.t ?"
Tề Phách: "..."
"Lão đại, ý đó."
"Vậy là ý gì?"
Tề Phách lập tức co rúm , lí nhí đáp: "Không ý gì cả."
Lão đại hôm nay dường như ăn t.h.u.ố.c súng, hễ đụng là nổ tung, dám thêm lời nào sai trái khiến lão đại nổi giận nữa, thế là tự giác ngậm chặt miệng .
Hắn nơm nớp lo sợ lẽo đẽo theo Vân Tranh, thời gian nghỉ ngơi tại chỗ vốn định sẵn bỗng dưng hủy bỏ, cả hai cứ thế lên đường tìm lối thoát.
Chẳng bao lâu , hai Vân Tranh chạm trán một đội ngũ khác.
Đội ngũ chính là những kẻ mà Vân Tranh từng gặp mặt.
Gã đàn ông dẫn đầu vóc cao lớn uy mãnh, đôi mắt đen láy của dán chặt Vân Tranh, vài giây quan sát, đột nhiên nở một nụ đầy ẩn ý, "Lâu gặp, Dung cô nương."
Kẻ đến chính là Các chủ của tổ chức Nam Chi Điên, Kha Vưu, cũng là gã đàn ông mời Vân Tranh cùng đến Dị Hóa Chi Cảnh ở Đại Diễn Thành.
"Lâu gặp, Kha Các chủ." Vân Tranh khẽ gật đầu.
Kha Vưu nheo mắt , Vân Tranh chằm chằm : "Xem Dung cô nương thu hoạch ít nhỉ, là lấy cho chúng chiêm ngưỡng một phen?"
Sắc mặt Vân Tranh vẫn bình thản, "Nằm mơ giữa ban ngày là một thói quen ."
Lời thốt , sắc mặt Kha Vưu liền lạnh mấy phần.
Cách đây lâu, tin Thần Minh truyền thừa kẻ khác đoạt mất, tâm trạng vốn chẳng vui vẻ gì, nay còn Vân Tranh khinh miệt, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Hắn cũng chẳng buồn giả nữa.
Kha Vưu phất tay, lệnh cho của tổ chức Nam Chi Điên tiến lên bắt lấy Vân Tranh và Tề Phách.
Người của tổ chức Nam Chi Điên nhận lệnh, lập tức vây chặt lấy Vân Tranh và Tề Phách.
Ngay lúc , Tề Phách dũng cảm lạ thường, xông lên chắn mặt Vân Tranh, tay lăm lăm trường kiếm, quát khẽ một tiếng lao thẳng về phía đám của tổ chức Nam Chi Điên!
Hắn gầm lên một tiếng.
"Lão đại, mau chạy ! Nơi cản đường cho !"
Tề Phách vung kiếm c.h.é.m về phía của tổ chức Nam Chi Điên, gương mặt vốn tuấn tú của bỗng trở nên hung tợn, tựa như một con báo đang nổi điên.
Vân Tranh vốn ngỡ Tề Phách sẽ đối phương đ.á.n.h bay chỉ bằng một chiêu, nào ngờ kiếm của thật sự chặn đòn tấn công của chúng. Hơn nữa, với tu vi Ngụy Thần Cảnh nhị trọng của , thể phá tan linh tráo phòng ngự của một gã t.ử Ngụy Thần Cảnh thất trọng, đ.â.m một kiếm kết liễu tên đó.
Sau khi đ.â.m c.h.ế.t , vẻ mặt Tề Phách cũng sững sờ kinh ngạc.
Hắn thể lợi hại đến thế ư?!
Ngay lúc còn đang ngẩn , lưng hứng trọn hai nhát đao, đau đến mức rên khẽ một tiếng.
Tề Phách nhanh chóng hồn, vung kiếm chống đỡ, càng đ.á.n.h càng hăng, mỗi một đòn tấn công của gần như đều dốc hết lực.
Những tên t.ử cùng ở cảnh giới Ngụy Thần Cảnh đều tài nào chống đỡ nổi những đòn tấn công của .
Chỉ những t.ử ở cảnh giới Bán Thần Cảnh mới thể gây thương tích cho Tề Phách.
Vân Tranh: "???" Tên xui xẻo lén lút bật hack ?
--------------------