Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1201: Truyền thừa mở ra
Cập nhật lúc: 2025-12-01 02:38:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tề Tông chỉ ánh mắt lạnh lẽo , chẳng chẳng rằng.
Lúc , của Tề Chiến Thần gia tộc cũng nhận Tề Phách, vẻ mặt bọn họ kinh ngạc vô cùng, tên phế vật đến đây?
Mà còn đến nhanh như , với tu vi đội sổ của thì căn bản thể nào vượt qua trùng trùng hiểm nguy để tới nơi , khả năng duy nhất chính là…
Mọi Tề gia đổ dồn ánh mắt lên Vân Tranh, đáy mắt ánh lên vẻ dò xét và quan sát.
Thiếu nữ là ai?
Tất cả mặt đều dán mắt hai họ, khí bỗng trở nên vi diệu và quái lạ đến khó tả.
Vân Tranh thấy , tâm trạng phức tạp khôn tả, nàng liếc thiếu niên đang sợ đến mức mặt còn giọt máu, m.ô.n.g của vẫn đang rỉ máu, quả thực đúng là một tên đại xui xẻo.
Phía thì âm khí hút linh lực, giữa đường Cảnh Linh hút máu, cuối còn Sư Khuyển Thú c.ắ.n mông.
Tề Phách giọng run run, hạ thấp thanh âm hỏi: “Lão đại, … chúng bây giờ?”
Vân Tranh: “… Thì đành thôi.”
Tề Phách ngẩn , giọng điệu hoang mang hỏi: “Đành là ?”
Vân Tranh kéo tuột cả sang một bên, đoạn đảo mắt một vòng đám xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng nữ nhân lên tiếng lúc nãy. Bấy giờ, nàng vẫn nữ nhân chính là Vũ Dung.
Vân Tranh chắp tay với Vũ Dung, chau mày tỏ vẻ áy náy: “Là chúng thất lễ , thực sự là do ái thú của ngài c.ắ.n m.ô.n.g tiểu của đau quá, nên mới bất đắc dĩ tay với nó. Nếu con Sư Khuyển Thú cao lớn oai vệ là khế ước thú của tiểu thư, thì dù cho tám trăm tám mươi lá gan, cũng dám động thủ !”
Vũ Dung những lời , cơn tức trong lòng cũng nguôi mấy phần.
Nàng thấy thái độ nhận sai của Vân Tranh cũng tạm , nhưng nàng cũng định dễ dàng bỏ qua cho Vân Tranh như , bèn hừ lạnh một tiếng: “Ngươi lập tức quỳ xuống xin Tuyết Sư của ! Bản tiểu thư sẽ g.i.ế.c ngươi!”
Sư Khuyển Thú thấy, liền cậy quyền thế của chủ nhân, lập tức sủa lên một tiếng đầy hăm dọa về phía Vân Tranh.
Ánh mắt Vân Tranh ngưng , nàng chằm chằm con Sư Khuyển Thú , trong lòng khỏi dấy lên một nghi vấn, con Sư Khuyển Thú khỏi gian thú sủng ?
Lý do duy nhất thể giải thích là, nữ nhân ngay từ đầu triệu hồi Sư Khuyển Thú ngoài, đó mang nó cùng tiến Dị Hóa Chi Cảnh.
Bị Vân Tranh chằm chằm như , Sư Khuyển Thú trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi, nó bất giác nhích gần vị trí của chủ nhân hơn một chút.
Vũ Dung khẽ híp mắt, giọng điệu đầy hống hách quát lên: “Còn ngây đó gì?! Không thấy lời của bản tiểu thư ?”
Tề Phách , đột ngột ngẩng đầu Vân Tranh, vội lắc mạnh đầu, giọng quả quyết : “Lão đại, của , là do !”
Nói , chút do dự mà quỳ xuống về phía Vũ Dung.
đúng lúc , Vân Tranh túm lấy cổ áo gáy , xách bổng lên một cách thô bạo. Trong lúc đó, vết thương m.ô.n.g toác , khiến đau đến hít một ngụm khí lạnh.
Hắn kinh ngạc đầu sang Vân Tranh.
Chỉ thấy Vân Tranh nở một nụ rạng rỡ, giọng điệu thản nhiên cất lời: “Lời xin , . Bắt quỳ xuống ư, mơ .”
“G.i.ế.c bọn chúng.” Đáy mắt Vũ Dung lóe lên một tia sát khí, nàng lạnh lùng lệnh.
Dứt lời, một vị Vũ Gia Trưởng Lão liền lóe lao về phía Vân Tranh và Tề Phách, định bụng g.i.ế.c c.h.ế.t cả hai.
Kẻ nào dám x.úc p.hạ.m uy danh Vũ gia, đều c.h.ế.t!
Mà lúc , Tề gia thấy cảnh đó, lập tức đầu về phía Tề Tông: “Thiếu Thần Chủ, tên phế vật Tề Phách …”
Giọng Tề Tông lạnh như băng: “Tự tìm đường c.h.ế.t.”
Mọi Tề gia , liền hiểu rõ thái độ của Thiếu Thần Chủ nhà , cũng , nếu tên phế vật Tề Phách c.h.ế.t , Tề gia của bọn họ cũng sẽ các gia tộc khác chê nữa.
Thiếu Thần Chủ Tề Tông mang đến vinh quang cho Tề gia, còn tên phế vật Tề Phách chỉ mang ô danh.
Mắt thấy vị Vũ Gia Trưởng Lão sắp tung một chưởng về phía Vân Tranh, thì đúng lúc , tay nàng chẳng từ khi nào xuất hiện một thanh lợi kiếm.
Cổ tay khẽ lật, một luồng sức mạnh nguyên tố Hỏa hệ cuồng bạo bùng phát, ngọn lửa trong chớp mắt bao trùm lấy kiếm, tỏa nóng c.h.ế.t chóc.
Vân Tranh vung tay trái vỗ một chưởng, đẩy Tề Phách văng xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1201-truyen-thua-mo-ra.html.]
Ngay lập tức, nàng vung Liệt Diễm trường kiếm đ.â.m thẳng lồng n.g.ự.c Vũ Gia Trưởng Lão. Con ngươi của Vũ Gia Trưởng Lão khẽ co rụt , liền tung một chưởng đ.á.n.h thẳng kiếm.
Ầm!
Hai luồng sức mạnh va chạm trong khoảnh khắc, chấn cho cả hai lùi mấy bước.
Vân Tranh hề dừng , mà hất ngược mũi kiếm, chỉ thẳng Vũ Gia Trưởng Lão.
Ánh mắt Vũ Gia Trưởng Lão chợt biến đổi, nữ nhân tuy tu vi chỉ mới Bán Thần Cảnh ngũ trọng, nhưng chiêu kiếm và ngọn lửa mạnh mẽ đến kỳ lạ, là thứ mà Bán Thần Cảnh thể chống đỡ nổi.
Tu vi của là Thần Nhân Cảnh thất trọng, mà trong lòng vẫn vô cùng kiêng dè ngọn lửa , bởi vì sức uy h.i.ế.p của nó quá lớn, khiến thể cẩn trọng đề phòng!
Vũ Gia Trưởng Lão lập tức tế một thần khí hình chiếc trống – Hoang Nhạc Cổ.
Bên ngoài Hoang Nhạc Cổ màu tím sẫm, nhưng mặt trống mang sắc vàng kim, xung quanh viền hoa văn, tỏa ánh sáng màu tím.
Đôi tay già nua đầy nếp nhăn của Vũ Gia Trưởng Lão lập tức vỗ lên mặt trống.
Thùng!
Thùng!
Thùng!
Tiếng trống vang lên dồn dập, tựa như khoan thủng màng nhĩ, khiến cho nhịp tim trở nên bất và rối loạn, m.á.u huyết trong thậm chí còn chảy ngược.
Vân Vũ
Những mặt tại đây lập tức dựng lên kết giới phòng ngự để ngăn chặn tiếng trống.
Vũ Gia Trưởng Lão gõ trống, phương hướng trường kiếm của Vân Tranh liền tiếng trống ép chuyển sang một bên. Thừa thắng xông lên, gõ trống với nhịp điệu ngày càng dồn dập, mãnh liệt.
Thùng thùng thùng!
Lắng tiếng trống, Vân Tranh chỉ cảm thấy thứ mắt trở nên mờ ảo, tim đập loạn xạ, chân tay vì m.á.u huyết chảy ngược mà trở nên lạnh buốt.
Bàn tay nàng cầm kiếm trở nên cứng đờ, cả tựa như khống chế.
Còn Tề Phách ở phía bên , vì tu vi quá thấp nên chảy m.á.u ngũ quan, khiến cho cơ thể vốn khỏe của càng thêm nguy kịch.
Sắc mặt Tề Phách trắng bệch như ma, rạp mặt đất, gắng hết sức giãy giụa lết .
Tề Tông ở cách đó xa trông thấy cảnh , ánh mắt khẽ d.a.o động, nghiêng đầu, vài câu với của Tề gia bên cạnh. Không lâu , mấy của Tề gia lập tức tiến về phía Tề Phách.
…
Tầm mắt Vân Tranh ngày một nhòe , lồng n.g.ự.c vô cùng ngột ngạt, nàng cảm nhận một bóng đang lao nhanh về phía , gần !
Nàng nghiến chặt răng, sức mạnh từ đan điền tuôn , bàn tay đang cứng đờ của nàng bỗng siết chặt chuôi kiếm, vung kiếm lên!
"Hỏa Nguyên Trảm!"
Keng——
Một nhát c.h.é.m rực lửa bổ thẳng Vũ Gia Trưởng Lão, khiến tránh kịp, lập tức trúng chiêu.
Một vết thương sâu hoắm, đỏ m.á.u vắt ngang lồng n.g.ự.c , ngọn lửa vẫn còn đang cháy xém da thịt, khiến Vũ Gia Trưởng Lão mặt mày co rúm , rú lên t.h.ả.m thiết.
"A a a..."
Chiếc Hoang Nhạc Cổ trong lòng cũng ngọn lửa bén , bùng lên cháy rực.
Vũ Gia Trưởng Lão chẳng còn đoái hoài đến thứ gì khác, vội vàng tìm cách dập tắt ngọn lửa .
lúc , hình Vân Tranh cũng lảo đảo, một vệt m.á.u tươi rỉ từ khóe môi, ánh mắt nàng trở nên sắc lẹm, lạnh buốt. Nàng đang định giơ kiếm lên, c.h.é.m c.h.ế.t gã Vũ Gia Trưởng Lão thì—
Bất chợt, một giọng già nua uy nghiêm chậm rãi vọng tới.
"Thần Minh truyền thừa mở, mời chư vị tiến ."
--------------------