Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1191

Cập nhật lúc: 2025-11-30 15:51:29
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kha Vưu phát giác Vân Tranh dừng bước, bèn ngoảnh đầu nàng, giọng điệu coi như ôn hòa mà hỏi: "Dung cô nương, chuyện gì ?"

 

Vân Tranh mày mắt cong cong ý , lên tiếng đề nghị: "Ta dò la chút tin tức, là chúng chia từ đây nhé? Chuyện , đa tạ Tả Các Chủ."

 

"Dò la tin tức ư?" Sắc mặt Kha Vưu thoáng chút ngưng trọng, nhưng nhanh chóng hiểu , đoạn : "Dung cô nương cần lo lắng, vốn cũng định thêm một đoạn nữa mới dò la tin tức. nếu cô nương điều bận tâm, chúng cứ tạm dừng ở đây, hỏi thăm những một chút ."

 

Hắn năng chặt chẽ một kẽ hở, khiến Vân Tranh trong lòng càng dâng lên niềm cảnh giác.

 

Một Tả Các Chủ của thế lực hàng trung-thượng ở Hoang Châu, hết lời giữ chân một tiểu nhân vật vô danh tiểu như nàng, chuyện mà đồn ngoài, e rằng chẳng một ai tin nổi.

 

"Được thôi." Vân Tranh gật đầu mỉm .

 

Nàng quyết định cứ án binh bất động, xem thử đối phương tự để lộ đuôi cáo .

 

Kha Vưu lập tức đầu, dùng ánh mắt hiệu cho đám của Nam Chi Điên tổ chức dò la tin tức. Bọn họ nhận mệnh lệnh, liền tức tốc về phía những kẻ bộ dạng nhếch nhác lạ thường để hỏi chuyện.

 

Chỉ điều, , chẳng một ai thèm để ý đến của Nam Chi Điên tổ chức.

 

Suy cho cùng, chuyện lợi lộc, ai mà ?

 

Có một gã đàn ông cất giọng âm dương quái khí: "Chà chà chà, cho chút lợi lộc nào mà cũng dò la tin tức , các ngươi thật sự cho rằng bọn đều là những kẻ ngu ngốc dễ lừa phỉnh chắc?"

 

Một kẻ khác hùa theo: " thế, các ngươi nơi thì sớm muộn gì cũng t.h.ả.m hại y như bọn thôi. Còn nữa, đừng nghĩ đến chuyện dùng quyền thế để đè ép bọn , lợi lộc thì gì cũng bằng thừa."

 

"Hoặc là đưa đan dược, hoặc là câm miệng đừng hỏi."

 

Sắc mặt đám của Nam Chi Điên tổ chức trầm xuống, bộ mặt của những kẻ thật sự quá đỗi chua ngoa, lời lẽ sắc bén, quả thực khiến chán ghét.

 

"Các ngươi..." Một gã thanh niên của Nam Chi Điên tổ chức định lên tiếng c.h.ử.i mắng, thấy bọn chúng đồng loạt đưa mắt sang, ánh mắt sắc lẻm như d.a.o găm dán chặt , dọa cho đến một lời cũng chẳng dám thốt .

 

Đám của Nam Chi Điên tổ chức thấy bọn chúng bộ dạng hung hãn như sắp sửa tấn công, trong lòng tức thì trĩu nặng, những kẻ đoàn kết đến thế?

 

Rốt cuộc bọn chúng trải qua những chuyện gì?

 

Ánh mắt Kha Vưu khẽ trầm xuống, sâu kín khó dò, khi khẽ thở dài một , liền : "Tôn Đào, lấy mười viên Trung Ngân Phẩm Đan Dược đưa cho bọn họ."

 

"Mười viên? Không đủ!" Có một gã tráng hán 'vụt' một tiếng bật dậy, tay lăm lăm một cây Lang Nha Bổng khổng lồ, nện mạnh xuống đất một cái rầm, gương mặt mang theo vẻ châm biếm mà .

 

"Một trăm viên! Bọn sẽ cho các ngươi tất cả tin tức ở nơi !"

 

Đám của Nam Chi Điên tổ chức xong, ai nấy đều lộ vẻ mặt khó tin, trong đó một gã thanh niên mặc cẩm bào màu xanh sẫm tên là Tôn Đào càng tức thể kiềm chế nổi mà quát: "Một trăm viên? Sao các ngươi ăn cướp luôn !"

 

Dưới ánh sáng lờ mờ, gương mặt của gã tráng hán càng hiện lên vẻ hung thần ác sát, hừ lạnh: "Hừ, đây chẳng qua là chuyện thuận mua bán, các ngươi hài lòng thì thể giao dịch với bọn cơ mà."

 

Vân Tranh thấy lời , chẳng hiểu cảm thấy chút quen tai.

 

Hình như đây... nàng cũng từng những lời tương tự.

 

" là sư t.ử ngoạm!" Sắc mặt Tôn Đào vô cùng khó coi, về phía Kha Vưu, chắp tay thưa: "Tả Các Chủ, bọn chúng vốn ý định bán tin tức cho chúng , tin , chúng hỏi cũng chẳng !"

 

Kha Vưu nhưng đáp lời ngay, mà chỉ dùng ánh mắt sâu thẳm tựa đầm nước u tịch đảo một vòng những xung quanh. Ngay đó, khẽ mỉm , nghiêng đầu hạ tầm mắt về phía Vân Tranh.

 

"Dung cô nương, ngươi thấy cuộc mua bán thế nào?"

 

Vân Tranh , trong lòng lập tức thầm c.h.ử.i một câu, nhưng vẫn giữ nguyên nụ môi.

 

Đám của Nam Chi Điên tổ chức cùng những tán tu dừng chân ở đây từ lâu đều đồng loạt chằm chằm về phía nàng, ánh mắt kẻ nào nấy đều mang theo cả cảnh cáo lẫn uy hiếp.

 

Tên Kha Vưu đẩy thế tiến thoái lưỡng nan, thật là độc ác

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1191.html.]

 

Nếu nàng mua tin tức, sẽ mất lòng đám tán tu hung thần ác sát . Còn nếu nàng bảo nên mua, thì của tổ chức Nam Chi Điên sẽ hận nàng đến thấu xương.

 

Vân Tranh khẽ thở dài: "Tả Các Chủ, với ngươi quen tròn nửa canh giờ, mà ngươi trao quyền quyết định cho , nào dám nhận chứ? Nếu chúng quen thêm đôi ba ngày nữa, Tả Các Chủ chẳng sẽ truyền luôn cả ngôi vị Các chủ Nam Chi Điên cho ? Dĩ nhiên, những lời đều chỉ là bông đùa thôi, Tả Các Chủ đừng để tâm."

 

"Việc quyết định thế nào, vẫn nên do Tả Các Chủ định đoạt thì hơn. Ta của Nam Chi Điên, cũng chẳng sở hữu đan d.ư.ợ.c nào của các ngươi, tóm gọn một câu thôi: xứng."

 

Kha Vưu xong những lời , nét mặt hề tỏ chút gì khác lạ, chỉ lặng lẽ lắng , đợi Vân Tranh dứt lời, mới mỉm đáp một câu.

 

"Dung cô nương dò la tin tức, đương nhiên chiều theo ý nàng ."

 

Lại đổ hết trách nhiệm lên đầu nàng .

 

Ngụ ý là, nếu nàng đòi dò la tin tức, thì sự việc chẳng đẩy thế tiến thoái lưỡng nan như thế .

 

Vân Tranh mà thấy lợm giọng, nàng bèn vẻ ngây thơ vô tội hỏi: "Tả Các Chủ đây là đang trách thích lo chuyện bao đồng ?"

 

"Dung cô nương đừng nghĩ nhiều." Giọng điệu của Kha Vưu nhẹ hẳn , chiều một bậc quân t.ử khiêm nhường.

 

Vân Tranh cụp mắt xuống, vẻ mặt thoáng nét u buồn, giọng điệu thảo mai đến mức nào thì đến mức đó: "Từ nhỏ suy nghĩ nhiều , cảm thấy ngươi đang dùng đạo đức để trói buộc , khiến lòng thoải mái cho lắm, ngươi thể một lời xin với ? Nếu thì cũng chẳng ép . Haiz… xem chúng đúng là đạo bất đồng bất tương vi mưu ."

 

"Tả Các Chủ, chúng vẫn là nên từ biệt tại đây thôi."

 

Nói đoạn, Vân Tranh vẻ thất vọng định rời , nhưng còn kịp cất bước Kha Vưu gọi giật .

 

"Dung cô nương, nếu lời của nàng tổn thương, xin nàng."

 

Vân Tranh trong lòng khẩy, nhưng mặt vẫn giữ nguyên dáng vẻ yếu đuối mỏng manh.

 

Nàng từ từ đầu , đôi mắt phượng long lanh lay động lòng , trông điệu bộ đáng thương vô cùng: "Tả Các Chủ, thuộc hạ của ngươi hình như thích cho lắm."

 

Nụ bên môi Kha Vưu cứng : "..."

 

Đám của tổ chức Nam Chi Điên: "..." Bọn đúng là thích ngươi thật, nhưng từ miệng ngươi thấy kỳ quặc thế nào .

 

Đám tán tu đưa mắt qua giữa Vân Tranh và Kha Vưu, với kinh nghiệm và tầm của bọn họ, thể sự mờ ám bên trong.

 

Tả Các Chủ Kha Vưu đối xử với cô nương như , chắc chắn là mưu đồ khác.

 

Mới quen đầy nửa canh giờ, điều chứng tỏ nhất định liên quan đến Dị Hóa Chi Cảnh của Đại Diễn Thành!

 

Nghĩ đến đây, ánh mắt của đám tán tu Vân Tranh càng thêm nóng rực.

 

Vân Tranh cảm nhận ánh mắt của , nhưng sắc mặt vẫn hề đổi.

 

Kha Vưu thu nụ , giọng điệu còn mềm mỏng nữa mà mang theo nửa phần cảnh cáo: "Dung cô nương, với tu vi Bán Thần Cảnh của ngươi mà ở đây thì sẽ nguy hiểm lắm, chỉ mới bảo vệ ngươi thôi."

 

Vân Tranh nhướng mày.

 

"Không tin, ngươi thử lộ vài chiêu xem nào."

 

Sắc mặt Kha Vưu suýt chút nữa là vỡ vụn, lập tức tóm lấy Vân Tranh, nhưng thấy nàng như con lươn con trạch trơn tuột thoát khỏi phạm vi khống chế của .

 

Ánh mắt Kha Vưu sâu thẳm, "Dung cô nương, với thực lực Thần Nhân Cảnh lục trọng của , ngươi nghĩ thật sự bảo vệ nổi ngươi ?"

Vân Vũ

 

"Không tin."

 

--------------------

 

 

Loading...