Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1186

Cập nhật lúc: 2025-11-30 15:51:19
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Cút." Dung Thước sắc mặt khẽ trầm xuống, cất giọng.

 

Thượng Nguyên Trưởng Lão thấy thế, vội vàng lết tấm đang mang nội thương co cẳng chạy về phía . chạy nửa đường, mới sực nhớ đường đường là Trưởng lão Thần Miếu, nhiệm vụ giám sát lời cử chỉ của Thần T.ử điện hạ.

 

Bước chân đột ngột khựng , đầu óc trong thoáng chốc tỉnh táo hẳn. Ý thức trách nhiệm mãnh liệt thôi thúc , thẳng Thần T.ử điện hạ, vẻ mặt nghiêm nghị cất lời: "Thần T.ử điện hạ, ngài đem cơ hội khế ước Viễn Cổ Tổ Long nhường cho Yêu Nữ , e rằng các vị Châu Chủ sẽ... vô cùng hài lòng."

 

Hắn càng càng hăng, đôi mày nhíu chặt , giọng điệu đượm đầy vẻ trách móc.

 

"Ngài còn cùng Yêu Nữ ôm ôm ấp ấp, cử chỉ mật quá mức, còn vì nàng tay với cả Thần Nữ điện hạ. Nếu chuyện truyền đến tai các vị Châu Chủ, Thần T.ử điện hạ, ngài ăn đây?"

 

Câu cuối cùng, giọng đầy thấm thía, tựa như đang vô cùng thất vọng vì rèn sắt thành thép.

 

"Chuyện cần Trưởng lão bận tâm." Dung Thước chậm rãi ngước mắt lên, giọng điệu xa cách mà lạnh nhạt, "Ta tự khắc sẽ đến năm vị Châu Chủ nhận tội. Viễn Cổ Tổ Long vốn dĩ một lòng hướng về nàng, đó là điều một ai thể đổi ."

 

Thượng Nguyên Trưởng Lão liền nghẹn họng, ánh mắt hung hãn và âm trầm của quắc lên Vân Tranh một cái. Tất cả là tại nàng xuất hiện, mê hoặc Thần T.ử điện hạ đến độ thần hồn điên đảo, bây giờ đến cả lý trí cũng chẳng còn.

 

Vân Tranh thầm nghĩ, lão già Thượng Nguyên thật khiến cạn lời bất lực.

 

Nàng khẽ mỉm , cất giọng đe dọa: "Ngươi còn dám trừng mắt nữa, sẽ bảo Viễn Cổ Tổ Long kết liễu ngươi!"

 

Thượng Nguyên Trưởng Lão sững , đến khi hồn , gương mặt già nua của đỏ bừng vì tức giận, nén giận một hồi lâu mới thốt một câu:

 

"Có bản lĩnh thì tự ngươi đến đây kết liễu bản Trưởng lão , dựa dẫm Viễn Cổ Tổ Long thì gì là ho!"

 

Lời dứt, một hư ảnh của Viễn Cổ Tổ Long đột ngột hiện lưng Vân Tranh, dáng vẻ uy vũ ngút trời. Một luồng khí tức sức mạnh cường đại đến đáng sợ tức thì bùng nổ lan tỏa, đôi kim đồng của hư ảnh lạnh lẽo xuống, khóa chặt lấy bóng hình Thượng Nguyên Trưởng Lão.

 

Thượng Nguyên Trưởng Lão sợ đến mức giật nảy , vội lùi một bước dài.

 

Hắn lặng lẽ nuốt nước bọt ừng ực, trong lòng run lên bần bật. Đây chính là Viễn Cổ Tổ Long, một hung thú thời viễn cổ mà ngay cả năm vị Châu Chủ hợp sức cũng chẳng thể nào địch !

 

Hắn lắp ba lắp bắp :

 

"Ngươi... ngươi... ngươi bảo nó lui , bản Trưởng lão sẽ so đo với ngươi nữa."

 

『Gầmmmm—』

 

Một tiếng rồng gầm vang dội, uy áp viễn cổ ngập trời đổ ập xuống, đè ép lên thể Thượng Nguyên Trưởng Lão, khiến đ.á.n.h gục xuống mặt đất.

 

Sắc mặt Thượng Nguyên Trưởng Lão biến đổi kinh hoàng, vội vàng hướng về phía Vân Tranh và Viễn Cổ Tổ Long mà van xin rối rít: "Là sai , là sai !"

 

Thật Vân Tranh hề triệu hồi hư ảnh của Viễn Cổ Tổ Long, mà là do nó tự đột ngột xuất hiện để bảo vệ chủ. Thấy bộ dạng đau đớn tột cùng của Thượng Nguyên Trưởng Lão, nàng bèn nhẹ giọng gọi một tiếng: "A Tổ."

 

A Tổ tiếng gọi, liền ngoan ngoãn thu hồi hư ảnh của .

 

Lúc , Viễn Cổ Tổ Long vẫn gặp mặt đám nhóc trong Phượng Tinh gian, nhưng nó thể cảm nhận khí tức của A Mẫu đang hòa lẫn với khí tức của nhiều loại linh thú khác, điều khiến nó đôi chút hoang mang.

 

A Mẫu khế ước với linh thú khác ?

 

Phải là loại linh thú như thế nào mới A Mẫu chọn khế ước thú? Nó mang máng nhớ , từ lâu, lâu về , ngay cả Thú Thần mạnh hơn nó gấp nhiều cũng chẳng hề A Mẫu để mắt tới...

 

Vậy mà giờ đây, nó thể hòa quyện khí tức cùng A Mẫu, đây thực sự là niềm vinh hạnh tột bậc của nó.

 

Nghĩ đến đây, chiếc đuôi rồng của nó vui sướng vẫy qua vẫy , đôi kim đồng lấp lánh niềm hân hoan chân thật. Nó âm thầm hạ quyết tâm, nhất định sẽ dốc hết sức để bảo vệ A Mẫu, nguyện tọa kỵ cho A Mẫu.

 

Vân Tranh nào Viễn Cổ Tổ Long suy nghĩ nhiều đến thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1186.html.]

 

lúc , Dung Thước đột nhiên ngưng tụ một luồng linh lực, nhanh như chớp đ.á.n.h về phía Thượng Nguyên Trưởng Lão.

 

Thượng Nguyên Trưởng Lão kịp đề phòng liền đ.á.n.h trúng, chỉ kịp hự lên một tiếng nhanh chóng ngất lịm mặt đất.

 

Vân Tranh ngẩng đầu Dung Thước, giọng điệu phần khẩn trương, cất tiếng hỏi: "Lan và mất tích , ngươi Thần Ma Đại Lục nơi nào tên là 'Vô Danh Địa' ?"

 

Dung Thước vốn dĩ thắc mắc Phong Hành Lan và mấy , nên khi tin họ mất tích, ánh mắt khẽ biến đổi.

"Vô Danh Địa?"

 

"Ngươi ?"

 

Dung Thước gật đầu, ánh mắt đầy ẩn ý: "Ngũ Châu quả thực nơi nào tên là 'Vô Danh Địa', nhưng từng vài điều trong những cuốn cổ thư ở tầng trong của Thần Miếu. Ngũ Châu hằng hà sa bí cảnh, nhưng những nơi mệnh danh là Vô Danh Địa thì chỉ năm, lượt là..."

 

Nói đến đây, đột nhiên im bặt. Hắn nắm lấy tay Vân Tranh, cẩn trọng từng nét, từng nét lòng bàn tay nàng:

 

——Phàm Trần Bí Cảnh, U Minh Bí Cảnh, Thông Tiên Bí Cảnh, Thiên Âm Ma Cảnh, Nguyệt Minh Thần Cảnh.

 

Viết xong, cất giọng giải thích một cách nghiêm trang: "Sở dĩ chúng gọi là Vô Danh Địa, chính là vì chúng lưu từ thời viễn cổ, mang trong uy thế của thần minh xa xưa, tuyệt đối thể tùy tiện xướng tên, nếu sẽ là đại bất kính."

 

"Có thể tiến Vô Danh Địa, chứng tỏ Phong Hành Lan và là những hữu duyên với nơi đó. Chỉ là, họ đặt chân Vô Danh Địa nào mà thôi."

 

Vân Tranh xong những lời , trong lòng chợt bừng tỏ, nhưng nỗi lo càng dâng lên trĩu nặng.

 

Những bí cảnh càng thể xướng tên, càng là những nơi ẩn chứa hiểm nguy khôn lường.

 

Dung Thước dịu dàng đưa tay xoa nhẹ lên mái tóc nàng, giọng cũng hạ xuống thật khẽ: "Có lẽ họ chỉ tình cờ kích hoạt lối của Vô Danh Địa thôi. Tranh Nhi, ngươi cần lo lắng quá nhiều, họ nhất định sẽ bình an vô sự."

 

Vân Tranh lặng thinh gật nhẹ đầu.

 

Ngừng trong giây lát, nàng ngước mắt thẳng , giọng quả quyết: "Ta vẫn tìm họ. Hơn nữa, thể cùng ngươi tiến Thần Miếu. Chỉ qua vài lời bâng quơ của các trưởng lão Thần Miếu, cũng đủ đoán ngươi ở trong đó hề tự do. Nếu cùng nữa, chỉ càng khiến tình cảnh của ngươi thêm phần gian nan."

 

"A Thước, ngươi cùng ?"

 

Trái tim Dung Thước khẽ run lên một nhịp, đôi mày mắt trong trẻo lạnh lùng chợt ánh lên vài phần ấm. Hắn mở lời đồng ý, nhưng sực nhớ đến một đạo Tinh Thần Cấm Chế Lệnh mà năm vị Châu Chủ gieo hơn một năm về , khiến lúc thể hành động bồng bột mà cùng nàng rời khỏi Thần Miếu.

 

Đạo Tinh Thần Cấm Chế Lệnh vô cùng ngang ngược và mạnh mẽ, thực lực của lúc vẫn đủ để hóa giải.

 

Ánh mắt chợt trở nên sâu thẳm, còn một lý do nữa, thể để năm vị Châu Chủ đó , thật sự nghịch chuyển Thời Gian Thạch chính là Tranh Nhi.

 

Dù rằng Tranh Nhi lúc Viễn Cổ Tổ Long bầu bạn, nhưng tu vi của năm vị Châu Chủ , hàng chục vạn năm tháng lắng đọng, đạt đến một cảnh giới hùng mạnh đến mức kinh hoàng.

 

Viễn Cổ Tổ Long chắc là đối thủ của họ.

 

Dòng suy nghĩ dừng nơi đây, khe khẽ lắc đầu.

 

"Tranh Nhi, ở Thần Miếu vẫn còn một vài chuyện thành, thể đồng hành cùng ngươi con đường tìm kiếm Phong Hành Lan và những khác . Hơn nữa, Thanh Phong và Mặc Vũ vẫn đang ở Thần Miếu tại Thiên Trạch Thần Châu để chờ ."

 

Vân Vũ

Vân Tranh ngước mắt lên, đăm đắm , nàng với rằng, họ thể cùng nương nhờ sức mạnh của Viễn Cổ Tổ Long để giải cứu Thanh Phong và Mặc Vũ.

 

Thế nhưng, đến cuối cùng, nàng chẳng thể thốt nên lời. Suy cho cùng, nguyên nhân sâu xa vẫn là những rào cản gian nan thể nào vượt qua đang chắn ngang con đường của cả hai, khiến cho tháng ngày họ sum vầy thì ít, mà ly biệt quá nhiều.

 

Nàng , hơn một năm qua, vẫn luôn vì nàng mà gánh chịu.

 

--------------------

 

 

Loading...