Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1176
Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:10:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phù Nhạn Lan: "..."
Nghe qua thì chuyện dường như chẳng gì đáng để vui mừng cả.
Về phần Cẩu Nhị, Phong Vân tiểu đội và Phù Nhạn Lan với vẻ mặt ngập tràn lòng ơn, đang chực quỳ rạp xuống đất để tạ ơn thì Mạc Tinh vội vàng kéo , ngăn cho quỳ xuống.
Mạc Tinh thở dài một thật nặng: "Cẩu Nhị , ngươi đừng hễ một chút là quỳ lạy như thế, bọn thật sự gánh nổi ."
"Cảm tạ các vị, cảm tạ..."
Viền mắt Cẩu Nhị đỏ hoe một vòng, tuy rằng cũng từng là thiên chi kiêu tử, nhưng từ khi đặt chân đến Thần Ma đại lục, góc cạnh kiêu hãnh gần như mài mònจน hết, giờ đây thể sống sót là may mắn lắm .
lúc , Phù Nhạn Lan ngước mắt họ, ánh mắt nàng dừng gương mặt Mạc Tinh trong một thoáng, cất lời với giọng điệu vô cùng thành khẩn: "Cảm tạ ơn cứu mạng của các vị, thực sớm ở Đông Giáo Từ nữa , bây giờ thể thoát khỏi lồng giam cũng là một lựa chọn ."
"Còn nữa, Nam Cung cô nương cứu , giúp tránh khỏi cảnh nhục, thật lòng vô cùng cảm kích ngươi. Nếu ngươi việc gì cần giúp đỡ, cứ việc thẳng."
"Được." Nam Cung Thanh Thanh gật đầu, giọng điệu bình thản: "Thật khi rời , báo tin cho Công Tôn cô nương , lẽ nàng sẽ nhanh chóng tới đây thôi, đến lúc đó hai cũng bạn đồng hành."
Phù Nhạn Lan những lời , trong lòng khỏi vui mừng.
Nàng vốn dĩ yên tâm về Khinh Nhã, lo lắng khi , Khinh Nhã sẽ sống . bây giờ, cả Khinh Nhã và nàng đều thể thoát khỏi sự giám sát của giáo từ, bạn đồng hành thể an lòng.
Phù Nhạn Lan một nữa lên tiếng cảm tạ.
Thế nhưng, nàng nhanh chóng nghĩ đến một vấn đề khác.
Đó chính là đồ đằng của giáo từ khắc mu bàn tay của họ, nó sẽ lộ hành tung, thậm chí còn khiến họ chịu sự trừng phạt sống bằng c.h.ế.t.
Phù Nhạn Lan do dự hồi lâu mới hỏi: "Xin hỏi, các vị định giải quyết vấn đề ấn ký đồ đằng như thế nào?"
Nam Cung Thanh Thanh đáp lời: "Thân phận lệnh bài của chúng đều trong tay Đoạn trưởng lão, cho nên lẽ chúng sẽ tìm cách để đoạt lệnh bài từ chỗ . Tuy nhiên, thực lực của Đoạn trưởng lão mạnh đến như , chúng chắc đoạt thành công, hơn nữa còn khả năng g.i.ế.c hoặc bắt trở về."
Cẩu Nhị xong, vẻ mặt liền trở nên sốt sắng:
"Mấy vị đại ca, thể cho chúng cùng , chúng cũng thể góp một phần sức lực!"
Thân phận lệnh bài đối với những ‘kẻ đào phạm giáo từ’ như họ mà là một mối nguy vô cùng lớn, cho nên hoặc là giải quyết ngay bây giờ, hoặc là chờ c.h.ế.t.
Nếu như bắt trở về, họ chắc chắn sẽ chịu sự đối xử tàn nhẫn của con .
Phù Nhạn Lan ngước mắt mấy họ, ánh mắt bất giác liếc về phía Mạc Tinh, trái tim khẽ run lên như một luồng điện nhẹ lướt qua. Nàng mím môi, mở lời rằng ‘ cùng họ’, nhưng khó thành lời, bởi lẽ họ giúp nàng quá nhiều .
Mấy Úc Thu , đưa mắt , nhưng chẳng vội nhận lời ngay.
Họ lui một góc để bàn bạc xem nên dẫn những theo cùng .
Vân Vũ
Mộ Dận nhíu mày, một hồi suy nghĩ cẩn trọng liền : "Tu vi hiện tại của chúng ở Thần Ma đại lục thuộc hàng thấp nhất, vốn dĩ thể tự bảo vệ , bây giờ dẫn theo họ, chúng thể bảo vệ họ chu ?"
Yến Trầm cất giọng ôn hòa: "Muốn tiếp cận Đoạn trưởng lão chuyện dễ. Muốn lấy phận lệnh bài của chúng từ Đoạn trưởng lão càng khó hơn..."
"Họ theo chúng an lắm, cứ đưa họ đến một nơi tương đối an , đó chúng hãy xuất phát." Giọng điệu của Úc Thu chút gợn sóng nào.
Các đồng đội , đều tán thành gật đầu.
Cuối cùng, họ đợi ở đây cho đến khi Công Tôn Khinh Nhã đến, cùng dịch dung, thường phục của .
Họ dẫn Phù Nhạn Lan, Công Tôn Khinh Nhã và Tiểu Bàn T.ử Cẩu Nhị tìm một góc khuất tương đối hẻo lánh và an , để ba họ ở đây tĩnh tâm chờ đợi tin tức.
Nam Cung Thanh Thanh nhẹ giọng dặn dò:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1176.html.]
"Nếu nguy hiểm, ba cứ chạy , chúng sẽ dùng Truyền Tấn Tinh Ngọc để liên lạc . Nếu chúng lấy phận lệnh bài, sẽ lập tức liên lạc với ."
Phù Nhạn Lan khẽ gật đầu, "Được , các ngươi sự cẩn thận."
Cẩu Nhị vội vã lên tiếng: "Nếu việc gì cần bọn giúp một tay, các ngươi nhất định gọi đấy!"
"Được."
Úc Thu đáp một tiếng, cùng mấy Phong Hành Lan cất bước ngoài.
Bọn họ lãng phí thêm chút thời gian nào nữa, thẳng tiến đến nơi sâu nhất của Thông Thiên Uyên, bởi nơi chỉ Tranh Tranh và Dung ca, mà còn cả Đoạn trưởng lão.
…
Nơi sâu thẳm của Thông Thiên Uyên.
Muôn trùng núi non bao bọc, cây cối cổ thụ vươn chọc trời, tạo thành một thế trận che trời khuất nắng. Càng tiến sâu trong, ánh sáng bốn bề càng thêm mờ mịt, thỉnh thoảng vẳng đến những tiếng sột soạt khe khẽ, khiến khỏi rợn tóc gáy.
Tiên vụ lượn lờ trung dường như một nơi nào đó hút lấy, cuồn cuộn ngừng, tạo thành một vòng xoáy vô cùng kỳ vĩ.
Bấy giờ, nơi đây quy tụ vô cao thủ đến từ các Thần gia và thế lực lớn. Tất cả đều ngước mắt, ánh mắt sục sôi khao khát xen lẫn vẻ kiêng dè, hướng về ngọn núi sừng sững ở phía xa. Bọn họ thể cảm nhận một luồng uy áp mơ hồ nhưng vô cùng đáng sợ, bởi một ai dám bén mảng gần dù chỉ nửa bước.
Viễn Cổ Tổ Long giáng thế, nếu mạo đến gần, chẳng khác nào tự tìm đến chỗ c.h.ế.t. Rốt cuộc thì, uy thế kinh thiên động địa của Tổ Long, kẻ nào dám ở cự ly gần mà chống đỡ cho nổi?
Bỗng nhiên, một giọng cất lên, phá tan bầu khí tĩnh lặng đến ngột ngạt.
"Tây Dã Thiếu Thần Chủ."
Mọi đưa mắt theo hướng phát âm thanh, chỉ thấy lên tiếng là một lão giả khoác bộ cẩm bào đen tuyền. Tay lão nắm chặt một cây quyền trượng Mộc Linh quấn đầy xích sắt, cao đến năm thước. Bàn tay để trần của lão chi chít những nếp nhăn già cỗi, còn lẩn khuất vài luồng hắc khí mờ ảo.
Lão giả nheo đôi mắt già nua, chằm chằm nam t.ử trẻ tuổi vận bạch y đang ung dung lưng Thiên Mã ở phía đối diện, giọng điệu chứa đầy vẻ châm chọc quái gở, thể tả thành lời:
"Phụ của ngươi đến Hoang Châu? Lẽ nào là vì trách phạt đây của Thần Miếu quá nặng nề, đến nỗi bây giờ vẫn gượng dậy nổi ?"
Vị nam t.ử trẻ tuổi vận bạch y lão giả gọi là Tây Dã Thiếu Thần Chủ, chỉ thản nhiên ngước mắt lên, ánh mắt trong veo đối diện thẳng với đôi đồng t.ử sâu hun hút tựa như địa ngục của lão.
"Bản Thiếu Thần đến đây là đủ , cần gì kinh động đến phụ ? Ngược là Vu Mã Tộc Trưởng đây, tuổi cao, xương yếu, vẫn quản ngại đường xa lặn lội đến chốn , Bản Thiếu Thần quả thực vô cùng khâm phục."
Khóe môi Tây Dã Lâm khẽ nhếch lên một nụ nhàn nhạt. Dung mạo của quả thực vô cùng xuất chúng, gương mặt góc cạnh mang theo vài phần đường nét của dị vực. Bàn tay lười nhác giật nhẹ sợi dây cương của Thiên Mã.
Nghe những lời châm chọc từ một kẻ hậu bối, Vu Mã Tộc Trưởng chẳng hề tỏ tức giận, đó, lão chỉ lặng lẽ với vẻ mặt bình thản như .
Phải là kẻ tầm thường, chắc chắn sẽ tài nào chịu nổi ánh mắt của Vu Mã Tộc Trưởng.
Tây Dã Lâm nào hạng choai choai non nớt, chính là tuyệt thế thiên tài của Lang Châu, cũng là niềm kiêu hãnh đầu trong các thiên tài của Chiến Thần gia tộc.
Chúng nhân cuộc đối thoại giữa hai , ai nấy đều khỏi giật kinh ngạc.
Không ngờ rằng cả hai Thần gia lớn của Lang Châu đều mặt, một bên là Tây Dã Thiếu Thần Chủ của Chiến Thần gia tộc, một bên là Vu Mã Tộc Trưởng của Thủ Hộ Thần gia tộc.
Nghe đồn rằng, Chiến Thần gia Tây Dã và Thủ Hộ Thần gia Vu Mã vốn là hai nhà mối thâm thù đại hận.
Bất chợt, một giọng nữ trong trẻo êm tai từ vọng tới.
"Ở đây náo nhiệt thật đấy."
Mọi một nữa đưa mắt theo, chỉ thấy một đoàn từ trong đám đông chậm rãi bước . Người đầu là một nữ t.ử vận bộ y phục màu xanh da trời, làn da trắng nõn nà hơn cả tuyết, hình với những đường cong nóng bỏng. Nàng sở hữu một gương mặt trái xoan thanh tú, dung mạo diễm lệ, giữa hai hàng lông mày còn ẩn hiện một hoa văn màu bạc.
--------------------