Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1158: Viễn Cổ Tổ Long
Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:10:38
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cẩu Nhị thấy bọn chẳng đáp lời, vội vã nở một nụ đầy vẻ xu nịnh: "Ta thấy mấy vị đại ca đây đều là bậc nhân trung long phượng, chắc chắn chẳng cần đến ba năm thể rời khỏi Giáo Từ ."
Chung Ly Vô Uyên cất lời hỏi: "Ta hỏi thăm một chút, rời khỏi Giáo Từ nhanh nhất mất bao lâu?"
Cẩu Nhị thế, gãi gãi mái đầu.
"Ta đồn hình như là một tên gọi Thiên Diễm Trì, chỉ mất vỏn vẹn tám tháng rời khỏi Giáo Từ, hiện giờ là của Hoang Châu Thần Miếu."
Tám tháng ư?
So thì, vị tên Thiên Diễm Trì quả thực là một thiên phú dị bẩm.
Cẩu Nhị tiếp: "Thật , thời gian đối với bọn mà , càng lúc càng chẳng đáng là gì nữa, bọn tấn cấp lên Ngụy Thần, tuổi thọ thể kéo dài đến hàng vạn năm. Ở trong Giáo Từ lâu một chút cũng chẳng gì , còn thêm nhiều thời gian để thích nghi, vả còn vô cùng an ."
Tâm thái của Cẩu Nhị bây giờ bình thản, hiện giờ chẳng qua mới một trăm ba mươi lăm tuổi, vẫn còn tuổi thọ dài đằng đẵng, chỉ cần cố gắng rời khỏi Giáo Từ một trăm năm mươi tuổi là .
Úc Thu và mấy , nhất thời nên gì cho .
Bọn quen với việc tranh thủ từng chút thời gian để tu luyện, trân quý từng phút từng giây để trở nên mạnh mẽ hơn, nếu thật sự cứ buông theo dòng nước, bọn cũng sẽ tấn cấp đến cảnh giới Ngụy Thần nhanh như .
Sau một thoáng im lặng, Mộ Dận đột nhiên tò mò hỏi Cẩu Nhị: "Tên của ngươi thật sự là Cẩu Nhị ?"
Nghe thấy câu , hai má Cẩu Nhị 'phừng' một tiếng, đỏ bừng lên, vẻ mặt lộ rõ mấy phần lúng túng, đưa bàn tay mập mạp của lên gãi gãi đầu.
"Thật , tên thật của là Bành T.ử Thư. Biệt danh Cẩu Nhị là do bọn họ đặt cho , vì bọn họ cảm thấy tên của quá tao nhã, hợp với dáng vẻ bên ngoài của , cho nên..."
Nói đến đoạn , giọng của Cẩu Nhị càng lúc càng nhỏ .
"Bọn họ quá đáng quá !" Mộ Dận cau chặt mày, gầm lên một tiếng giận dữ.
Cẩu Nhị dọa cho giật nảy , miệng mấp máy mấy , một luồng ấm bỗng trào dâng từ lồng ngực, lẽ là vì thấy thiếu niên mắt thật tâm thật ý bất bình cho , nên nhất thời chút xúc động.
Hắn thu dọn cảm xúc, vội vàng khuyên nhủ: "Vị đại ca , đừng tức giận, thật Cẩu Nhị cũng mà. Ta quen với cách gọi , thật đó, các ngươi cũng gọi là Cẩu Nhị ."
"Nếu bọn cũng gọi theo, chẳng là nối giáo cho giặc ?" Mộ Dận nhíu mày.
"Không , chỉ là một biệt danh thôi mà, tâm lý của vững vàng lắm." Cẩu Nhị lắc lắc đầu, những lời đều là thật, hy vọng bọn họ đừng vì mà mặt, bởi vì thể hậu quả của việc mặt chỉ liên lụy đến , mà còn gây họa cho cả bọn họ.
Mộ Dận còn định thêm gì đó, Yến Trầm giơ tay đè .
Ra hiệu cho thiếu niên bình tĩnh .
Bọn họ mới quen ngày đầu tiên, còn rõ gốc gác của , thể hành động lỗ mãng mà gây thêm phiền phức cho khác . Nếu kế sách giúp khác an thoát , thì chớ nên hành động.
Cơn bốc đồng của Mộ Dận lập tức dằn xuống, tuy nóng nảy, nhưng vẫn lời Trầm ca và những khác.
…
Bên .
Vân Tranh và Nam Cung Thanh Thanh trở về phòng, mấy nữ thí sinh dự đưa mắt bọn nàng đầy vẻ kiêng dè, đặc biệt là ánh mắt về phía Vân Tranh còn mang theo mấy phần sợ hãi.
Nếu tận mắt chứng kiến cảnh Vân Tranh tay đè Kiêu ca xuống đất, e rằng vẻ mặt của bọn họ lúc chẳng là kiêng dè, mà chính là khinh miệt và coi thường.
Suy cho cùng, đời đều sợ kẻ mạnh.
Trước sức mạnh tuyệt đối, tất cả những thứ khác đều trở nên chẳng còn quan trọng nữa.
Bọn họ cũng ngốc, sẽ chủ động gây sự với hai Vân Tranh.
Lúc , một nữ thí sinh dự cúi sắp xếp chăn nệm, cất giọng một cách thờ ơ.
"Nhắc nhở các ngươi một câu, ngày đầu tiên nổi bật như , phiền phức sẽ nối gót kéo đến, mong là các ngươi chuẩn sẵn tâm lý."
Lời dứt, căn phòng chìm tĩnh lặng, còn nữ thí sinh dự khi sắp xếp xong chăn nệm thì cởi giày cởi vớ, lên giường xếp bằng tu luyện.
Nàng nhắm nghiền đôi mắt, tâm ý chìm đả tọa tu luyện, cứ như thể từng một lời nào.
Mấy vị nữ dự còn nét mặt mỗi mỗi vẻ, cũng lẳng lặng việc của riêng .
Vân Tranh ngước mắt về phía nữ dự mới lên tiếng, chỉ thấy dung mạo nàng thanh tú, mái tóc đuôi ngựa buộc cao vút, vóc dáng thon gầy, trông vô cùng hoạt bát, nhanh nhẹn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1158-vien-co-to-long.html.]
Vân Tranh thu ánh mắt, cùng Nam Cung Thanh Thanh đưa mắt .
Trong phòng chìm tĩnh mịch.
Vân Tranh cũng lẳng lặng việc của , nàng nhận truyền tin từ mấy Úc Thu, nội dung truyền tin phần lớn là những tin tức mà bọn họ moi từ Tiểu Bàn T.ử và Cẩu Nhị.
Câu truyền tin cuối cùng là: “Tranh Tranh, xem chúng chuẩn trốn khỏi Giáo Từ .”
Trốn khỏi Giáo Từ?
Vân Tranh nét mặt vẫn bình thản, nàng âm thầm lan rộng linh thức của , từ túc xá viện Mậu đẳng đến tận bên ngoài, nhưng khi linh thức chạm đến túc xá viện Đinh đẳng, nó liền một sức mạnh vô hình chặn .
Vân Vũ
Ngay đó, một luồng khí tức cường hãn hơn bội phần theo dấu vết linh thức của nàng mà tìm đến.
Không ngừng áp sát!
Dường như tóm gọn cho bằng kẻ “lòng khó lường” là nàng.
Linh thức của Vân Tranh chỉ đành bỏ chạy, phóng khắp nơi.
Vầng trán nàng rịn một lớp mồ hôi mỏng, khí tức của đối phương quá đỗi kinh khủng, ép nàng suýt chút nữa lập tức thu linh thức về.
Nếu , nàng sẽ bại lộ.
Có thể sẽ dấy lên sự nghi ngờ của các cường giả trong Giáo Từ, và kéo theo đó là những phiền phức dứt.
Đến gần !
Ngay khoảnh khắc linh thức sắp đối phương tóm gọn, nàng đột ngột mở bừng mắt, để lộ đôi huyết đồng lấp lánh ánh vàng kim.
Một tiếng “xèo” vang lên, luồng khí tức liền đồng lực vô hình bao trùm thiêu cháy.
Nàng cũng nhân cơ hội thu linh thức về.
Nữ dự tóc đuôi ngựa dường như cảm nhận điều gì đó, nàng mở mắt về phía Vân Tranh, nhưng chỉ thấy bóng dáng nàng nghiêng, thấy gương mặt.
Nữ t.ử khẽ nheo mắt, trong đáy mắt ánh lên vài phần kinh ngạc và hồ nghi.
Luồng khí tức d.a.o động là …
Sau khi xuống, Vân Tranh đưa tay kéo chăn, tỏ dáng vẻ như sắp chìm giấc ngủ thật, đôi huyết đồng cũng dần phai , trở thành con ngươi đen láy như mực.
Cùng lúc đó, tại một nơi nào đó trong Giáo Từ.
Một trung niên nam t.ử đang đả tọa, vận một bộ bạch bào in đồ đằng của Giáo Từ Hoang Châu, đôi mắt nhắm nghiền, râu quai nón rậm rạp. Bỗng, chân mày càng lúc càng nhíu chặt, và ngay khoảnh khắc tiếp theo, một vệt m.á.u tươi rỉ từ khóe miệng .
Hắn mở bừng mắt, đôi con ngươi sâu thẳm tựa như vực sâu thấy đáy, sắc bén hiểm nguy.
Là kẻ nào?!
Trong Giáo Từ rõ ràng quy định, tùy tiện dùng linh thức dò xét xung quanh.
Hắn dùng bụng ngón tay lau vệt m.á.u nơi khóe miệng.
Vậy mà thể đả thương , tinh thần lực của đối phương chắc chắn vô cùng cường đại.
Vị trí mà luồng linh thức xa lạ lảng vảng, hình như là ở khu túc xá viện Mậu đẳng…
Hắn vung vạt áo bào, chậm rãi dậy, hình cao lớn, đang định đích một chuyến để xem rốt cuộc kẻ đó là ai, nhưng đúng lúc cản bước .
Bên ngoài điện tiếng gõ cửa.
Cốc cốc!
Người bên ngoài lên tiếng: “Phù Đường Trưởng, thuộc hạ chuyện quan trọng cần bẩm báo!”
“Vào .” Giọng Phù Đường Trưởng trầm .
Một vị quản sự vội vã bước lên, chắp tay hành lễ, vẻ mặt căng thẳng chút phấn khích khó giấu, cất giọng bẩm báo: “Phù Đường Trưởng, Thần Miếu lời tiên tri, Hoang Châu sắp Viễn Cổ Tổ Long xuất thế.”
--------------------