Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1149

Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:10:29
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Minh Tầm , thuận theo ánh mắt của mà đưa mắt sang.

 

Quả nhiên, trông thấy một thiếu nữ áo đỏ đang làn kim lôi, từ xa chữa thương cho mấy đang tấn cấp. Dung nhan của nàng kinh diễm động lòng , nét mày ánh mắt thoáng vẻ lạnh lùng, đôi môi đỏ mọng khẽ mím .

 

Khí tức d.a.o động nàng, hiển nhiên đạt tới Ngụy Thần Cảnh!

 

Đáy mắt Minh Tầm lóe lên một tia kinh diễm, nhưng nhanh chóng vụt tắt. Đôi mày khẽ nhíu chặt , nhấc Thiên Quái Chỉ Thị Bàn trong tay lên, vốn dĩ chỉ hiển thị bảy đạo lôi kiếp tấn thăng, mà giờ đây biến thành tám đạo.

 

Lại còn là một sự đổi vô cùng đột ngột.

 

Điều khiến khỏi dấy lên nghi ngờ, huống hồ thiếu nữ áo đỏ hề vương chút lôi lực nào, chứng tỏ nàng tấn thăng một thời gian .

 

Vậy thì, thế nào mà nàng thể né tránh sự dò xét của Thiên Quái Chỉ Thị Bàn?

 

Minh Tầm chau mày: "Minh Dã, thiếu nữ điểm cổ quái."

 

Nam t.ử gọi là Minh Dã , ánh mắt khẽ động, dùng cái sắc lẹm đ.á.n.h giá Vân Tranh vài lượt, trầm mặc một lúc mới chậm rãi lên tiếng: "Trên nàng hề vương một chút khí tức nào của Thần Ma Đại Lục, nên nàng kẻ vượt giới, cũng chẳng kẻ che giấu phận mà ngoài, thế thì chắc chắn nàng sở hữu năng lực né tránh sự dò xét của Thiên Quái Chỉ Thị Bàn."

Vân Vũ

 

"Lát nữa, đường đưa bọn họ trở về, chúng đừng vội đả thảo kinh xà. Khi cần thiết, bẩm báo chuyện lên cấp ."

 

Minh Tầm , nét mặt trở nên nghiêm túc, khẽ gật đầu.

 

lúc , mấy đạo kim lôi từ trời giáng xuống, đồng loạt bổ thẳng của mấy thành viên Phong Vân tiểu đội.

 

Ầm ầm ầm——

 

Lôi kiếp vẫn ngừng giáng xuống, thời gian lặng lẽ trôi .

 

Khi sáu Úc Thu chỉ còn đối mặt với năm đạo kim lôi cuối cùng, Minh Tầm đang quan sát bỗng bật một tiếng khẩy.

 

"Trong đám , đến ba bốn kẻ thiên phú rõ ràng đủ để đột phá Tấn Thần. Vốn dĩ với tài năng của bọn họ, cùng lắm cũng chỉ thể đột phá đến Chí Tôn Cảnh Đại Viên Mãn, mà bây giờ thể tấn cấp ? Quả là kỳ quái."

 

Đôi mắt Minh Dã đột ngột nheo , dán chặt mắt những vết thương m.á.u thịt be bét mấy Úc Thu, nơi đó một luồng kim quang mờ ảo ẩn hiện, xương cốt dường như đang một luồng khí tức nào đó luyện.

 

"Thiên phú của bọn họ... dường như đang đổi..."

 

Minh Tầm , phản ứng đầu tiên là tin, chuyện kẻ thể đổi thiên phú ngay trong lúc tấn cấp chứ?

 

Minh Tầm cũng đưa mắt xuống, dồn hết sự chú ý vết thương của bọn họ, nhưng chẳng phát hiện điều gì bất thường.

 

Hắn kìm đầu hỏi: "Có ngươi nhầm ?"

 

"Làm thể..."

 

Lời Minh Dã bỗng nghẹn giữa chừng, bởi vì còn thấy những điều bất thường đó nữa, tựa như tất cả những gì thấy chỉ là ảo giác.

 

Sắc mặt Minh Dã khẽ biến, đưa tay lên dụi mắt, kỹ thêm vài nữa.

 

Sao thế ?! Rõ ràng thấy...

 

Minh Tầm thấy thế, bèn với giọng điệu phần chế giễu: "Xem gần đây ngươi tu luyện phần chểnh mảng , ngay cả chuyện thế mà cũng nhầm ."

 

trêu chọc, Minh Dã cũng hề tức giận. Ngược , càng tin chính hơn, rằng những gì thấy ban nãy chắc chắn là giả. những chuyện thế , thấy cần tranh cãi với Minh Tầm gì.

 

"Chắc là do mệt mỏi quá thôi." Minh Dã đáp một câu cho lệ.

 

Minh Dã liếc mắt một cách kín đáo xuống đám đang tấn cấp bên , trong đầu bỗng nhiên nhớ tới một lời đồn ở Ngũ Châu: Lời chúc phúc của Thần Minh, thể cải biến thiên phú.

 

việc cải biến thiên phú sẽ gây tổn hại đến tu vi của chính Thần Minh, vì hiếm khi chuyện như xảy ở Ngũ Châu.

 

Hơn nữa, Thần Minh thường sẽ hạ phàm đến Ngũ Châu.

 

Trong lòng Minh Dã muôn vàn suy nghĩ trỗi dậy, cảm thấy mấy hề tầm thường, và thể bọn họ nhận lời chúc phúc của một vị Thần Minh nào đó, mới thể cá chép hóa rồng!

 

Minh Dã thầm hạ quyết tâm trong lòng, nhất định kết với mấy .

 

Mà lúc , sáu Úc Thu đang ở trong trạng thái sống bằng c.h.ế.t, vết thương cũ lành, vết thương mới chồng chất, cả trong lẫn ngoài cơ thể đều hứng chịu những đòn tấn công chí mạng.

 

Chỉ còn năm đạo kim lôi cuối cùng, bọn họ thật sự thể chống đỡ nổi nữa .

 

Ầm ầm ầm——

 

Tiếng sấm vang dội chấn động cả mây xanh, một luồng uy áp rợp trời dậy đất nghiền ép về phía bọn họ.

 

Vân Tranh nhận thấy trạng thái của những bạn đồng hành sắp trụ nổi nữa, ánh mắt nàng khẽ lay động, ngẩng lên quét hai vị dẫn đường đang lơ lửng giữa hư .

 

Con ngươi của nàng dần dần hóa thành màu đỏ thẫm, còn chấm đen ở giữa biến ảo thành sắc vàng kim, nàng lặng lẽ liếc về phía tận cùng bên của hư .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1149.html.]

 

Trong khoảnh khắc——

 

Ánh yêu dị thần thánh của nàng khẽ lóe lên, và ở phía tận cùng bên của hư bùng nổ một tiếng vang dữ dội, khiến cho một gian khác chấn động mãnh liệt.

 

Rầm!

 

Con ngươi của Vân Tranh lập tức trở màu đen.

 

Hai vị dẫn đường Minh Tầm và Minh Dã giật nảy , bọn lập tức về phía tận cùng bên , thể cảm nhận dị gian bên ngoài Khung Thiên Đại Lục đang rung chuyển ngừng.

 

Minh Tầm quyết đoán :

 

"Ta xem !"

 

"Đừng, trách nhiệm của chúng là dẫn dắt, động tĩnh lẽ là do đám ngoài Vực..." Nói đến nửa chừng, sắc mặt Minh Dã đang khuyên can khẽ biến đổi, bởi vì cảm nhận luồng sức mạnh đó thuộc về một Bán Thần Giả!

 

Minh Dã lập tức liếc đám mây đen đang tụ kim lôi, trong lòng quyết định, thời gian vẫn còn sớm, bọn thể ghé qua xem thử tình hình thế nào .

 

"Đi thôi!"

 

Minh Tầm và Minh Dã cùng lúc rời .

 

Ngay khoảnh khắc bọn rời khỏi Khung Thiên Đại Lục, Vân Tranh hai tay kết ấn, bùng phát luồng sức mạnh Quang hệ cuồn cuộn, tựa như một màn sáng trắng che kín cả bầu trời, nhanh chóng tràn cơ thể của sáu Úc Thu.

 

Mọi đều kinh hãi, bởi vì bọn họ chỉ thể thấy một vùng sáng trắng xóa.

 

Rốt cuộc xảy chuyện gì?!

 

Vết thương của sáu Úc Thu nhanh chóng khép , đầy một thoáng chốc bình phục.

 

Vân Tranh truyền âm cho bọn họ: "Có thể cùng chống đỡ năm đạo kim lôi ?"

 

"Chỉ cần c.h.ế.t là ."

 

" , miễn là c.h.ế.t, chúng sợ gì cả!"

 

"Tranh Tranh, chúng chịu !"

 

Bọn họ lượt quả quyết đáp lời.

 

Nghe , sắc mặt Vân Tranh nghiêm , nàng nhẹ giọng : "Vậy thì các ngươi ráng chịu đựng một chút, lột xác sẽ hơn nhiều so với những gì các ngươi tưởng tượng, nhưng đồng thời cũng sẽ khiến các ngươi nếm trải trăm ngàn thống khổ."

 

"Được!" Bọn họ chỉ đáp vỏn vẹn một chữ.

 

Vân Tranh từ từ cúi đầu, khi ngẩng mắt lên nữa, đôi con ngươi màu vàng sẫm sáng chói lạ thường, khiến dám thẳng mắt nàng.

 

Giữa màn sáng trắng mênh mông, Vân Tranh giơ tay lên, đặt ở vị trí cách n.g.ự.c trái một tấc, trong lòng bàn tay lóe lên ánh vàng rực rỡ.

 

Ngay đó, mày nàng khẽ chau .

 

Chỉ thấy trái tim bên lồng n.g.ự.c trái của nàng dẫn một giọt tâm đầu tinh huyết.

 

Ngay khoảnh khắc giọt tâm đầu tinh huyết xuất hiện, bộ Khung Thiên Đại Lục đều chấn động, ngay cả những đại lục khác cũng rung chuyển theo.

 

Muôn thú gầm rống, phủ phục mặt đất!

 

Thiếu nữ với đôi mắt vàng băng giá, thần thánh thể xâm phạm, cất giọng đanh thép:

 

"Ta lấy danh nghĩa Yêu Thần, ban cho các ngươi—"

 

"Thiên phú!"

 

Dứt lời, mây đen cuồng nộ, kim lôi ào ạt giáng xuống.

 

Ầm ầm ầm!

 

Giọt tâm đầu tinh huyết tức thì hóa thành nhiều phần, với tốc độ nhanh như chớp kịp bịt tai, xuyên thẳng giữa ấn đường của bảy Phong Hành Lan. Trong khoảnh khắc, phong vân biến sắc, sấm rền vang dội, ánh lôi vàng chói lòa.

 

Từng đạo kim lôi liên tiếp ngừng giáng xuống bọn họ, ngay cả Phong Hành Lan đang đả tọa điều tức cũng thể tránh khỏi.

 

Trong nháy mắt, bảy Phong Hành Lan dường như gánh chịu ngàn vạn nỗi thống khổ, thể và linh hồn ngừng luyện, bọn họ đau đớn giãy giụa, gào thét t.h.ả.m thiết.

 

"A a a..."

 

--------------------

 

 

Loading...