Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1137
Cập nhật lúc: 2025-11-30 09:22:04
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Quân Việt thấy cái giọng điệu a dua xoi mói , chẳng cần ngoảnh cũng tỏng là hung thú Cùng Kỳ .
Một một thú đưa mắt , chỉ thấy đối phương thật chướng tai gai mắt. Kẻ thì chán ghét cái miệng độc địa của nó, còn kẻ thì vẫn ghi thù, ôm hận trong lòng.
Vân Quân Việt cất giọng ôn hòa đáp : “Lâu gặp.”
Ngay đó, sang hai '' lạ hoắc còn , ánh mắt đầy vẻ hoài nghi cất tiếng hỏi: “Tranh Nhi, họ là ai ?”
Vân Quân Việt thật gã đàn ông đầu xù là ai, bởi vì luồng hung thú chi khí tỏa từ Hỗn Độn chẳng tài nào che giấu nổi. còn tiểu thiếu nữ mặc váy đen trông vẻ dễ chọc , rốt cuộc là ai đây?
Thập Nhị Bảo cũng đang quan sát Vân Quân Việt, bởi vì nàng ngửi thấy một luồng khí tức quen thuộc , luồng khí tức gần như y hệt khí tức của nương .
Ngoại công?
Thập Nhị Bảo chớp chớp đôi mắt.
Vân Tranh bèn mỉm giới thiệu: “Một trong Tứ Đại Hung Thú, Hỗn Độn, Thập Nhất Độn. Thần Ma Thảo, Thập Nhị Bảo.”
Lời còn dứt, Thập Nhị Bảo cất tiếng gọi một cách chân thành tha thiết.
“Ngoại công!”
Vân Quân Việt cũng chẳng lấy kinh ngạc, bởi lẽ đám nhóc tì cũng gọi là ngoại công. Hắn cứ ngỡ nàng cũng chỉ gọi theo chúng mà thôi, nên bất giác đáp một tiếng.
“Ừm.”
Thập Nhị Bảo đáp lời, mặt mày liền hớn hở mặt, lon ton chạy đến mặt Vân Quân Việt, phũ phàng giơ chân, đá văng Bát Đản đang bám chặt lấy sang một bên. Bát Đản vội ôm lấy mông, đau đớn kêu oai oái.
“Đồ cỏ thối tha, ngươi dám đá m.ô.n.g !” Bát Đản rít lên một tiếng.
Thập Nhị Bảo lạnh lùng liếc nó một cái, xổm xuống, vươn tay ôm chầm lấy bắp đùi của Vân Quân Việt, trông hệt như một cây nấm nhỏ màu đen.
Biểu cảm gương mặt và hành động của nàng tạo nên một sự tương phản cực lớn, mới thoáng qua thấy đáng yêu đến mức khiến tài nào dời mắt .
Bát Đản tức đến phồng mang trợn má, nó bật phắt dậy từ đất lao thẳng về phía Thập Nhị Bảo.
“A a a, đó là chỗ của !”
Thập Nhị Bảo đột ngột phắt , ánh mắt lạnh như băng ghim chặt Bát Đản, rảnh một tay, vung lên giáng mạnh cho Bát Đản một chưởng.
Một chưởng đ.á.n.h bay nó thẳng một mạch. Để tự bảo vệ , nó lập tức co rụt như một con rùa, theo quán tính mà đập rầm lên cánh cửa điện.
Rầm!
Vân Quân Việt giật nảy , Thập Nhị Bảo với ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Nha đầu cũng bá đạo quá chứ!
lúc , Vân Tranh khẽ ho một tiếng.
“Cha, bọn chúng cứ giao cho .”
Sắc mặt Cùng Kỳ sa sầm , nó ương bướng : “Lão t.ử đây mới thèm theo !”
“Bổn thú sẽ tự tu luyện, cần bất kỳ sự hỗ trợ nào từ loài .” Thập Nhất Độn .
Thập Nhị Bảo thái độ trái ngược. Thái độ của nàng hơn thường ngày ít, bởi lẽ nàng Vân Quân Việt chính là ngoại công ruột của .
“Ngoại công, con theo .”
Vân Quân Việt: “...” Thật chẳng dắt theo bọn chúng chút nào.
Bọn chúng mà quậy phá lên thì thật khiến đầu óc ong ong cả lên, một nỗi thống khổ lời nào tả xiết.
“Hay là...” Vân Quân Việt đang định nhân cơ hội để mở lời khéo léo từ chối yêu cầu của Vân Tranh, nào ngờ giọng của nàng cắt ngang.
“Lục Kỳ, Thập Nhất Độn, cho các ngươi thêm một cơ hội để lựa chọn .”
Vân Tranh mỉm dịu dàng cả hai, dáng vẻ trông vô cùng thấu tình đạt lý.
Cùng Kỳ thấy , trong lòng giận sôi lên, nàng dám uy h.i.ế.p ư?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1137.html.]
Hắn đời nào chịu khuất phục sự uy h.i.ế.p của nàng chứ?
“Hửm?” Vân Tranh từ tốn nhướng mày.
“Được !” Ánh mắt Cùng Kỳ u ám, nó hừ lạnh một tiếng: “Chẳng chỉ là ở bên cạnh thôi ? Cần gì lằng nhằng như thế, lão t.ử thật sự bái phục ngươi ! Lão t.ử đây miễn cưỡng đồng ý với ngươi là chứ gì, nếu sợ ngươi lóc quỳ xuống cầu xin lão tử, lão t.ử đây mới thèm đồng ý !”
Sắc mặt Hỗn Độn trông vô cùng vi diệu: “...” Ngươi nghiêm túc đấy?
Vân Tranh còn nổi ba câu mà gọi là lằng nhằng ? Hơn nữa, với cái tính cách hung hãn bạo lực của nàng , nàng mà lóc cầu xin một con thú ư? Đây chẳng là đang si tâm vọng tưởng ?
Vân Tranh gật đầu một cách đầy mãn nguyện.
Ngay lập tức, nàng đưa mắt về phía Hỗn Độn.
“Được.” Hỗn Độn gật đầu đồng ý một cách dứt khoát.
Vân Vũ
Vân Quân Việt bên cạnh đang định thôi, khi thấy lời của bọn chúng, chỉ đành khẽ thở dài trong lòng, lặng lẽ nuốt ngược những lời định trong bụng.
Rốt cuộc, gần như tất cả đám nhóc đều theo chân Vân Quân Việt, ngoại trừ Cửu Vân và Thất Phạn, cùng hai món Thượng Cổ Thần Khí giam giữ trong gian Phượng Tinh là Hồng Mông Đỉnh và Kình Thiên Chung.
Trong một tháng tiếp theo, Vân Quân Việt ở Sóc Cung.
Để tiện bề chỉ dạy đám nhóc tu luyện, dù thì tu vi của hiện giờ đạt tới Ngụy Thần Cảnh thất trọng, chẳng còn gì bàn cãi, chính là sự hiện diện mạnh nhất tại Khung Thiên Đại Lục.
Nhóm tiểu hỏa bạn Phong Vân tin Vân Quân Việt trở về, cũng tìm đến hàn huyên một lúc.
Còn Yến Trầm vẫn đang chìm trong hôn mê, đan điền của ngập tràn Thiên Linh Dược Khí, bộ đan điền ngừng mở rộng, tựa như một mảnh d.ư.ợ.c điền, từ khô cằn kiệt quệ ban đầu, dần trở nên căng tràn sức sống.
Tuy vẫn đang hôn mê, nhưng đan điền của đang tự hấp thu linh khí.
Vân Tranh khi đến thăm Yến Trầm một lượt, bèn tìm Úc Thu bàn bạc chuyện tu bổ Thượng Cổ Thần Khí Hỗn Nguyên Tháp, thế nhưng kết quả chẳng mấy khả quan.
Úc Thu : “Ta mới tấn thăng Thần Cấp Luyện Khí Sư, cảnh giới vẫn định. Nếu cứ với trạng thái mà tu bổ Hỗn Nguyên Tháp, mức độ phục hồi nhất cũng chỉ năm thành, nếu chút sơ suất, còn thể khiến Hỗn Nguyên Tháp rạn nứt nghiêm trọng hơn.”
Hắn bồi thêm một câu: “Khoảng thời gian , sẽ dốc lòng nghiên cứu luyện khí.”
“Cảm ơn ngươi, Úc Thu.” Vân Tranh mỉm nhẹ nhàng.
Nét hiện rõ mày mắt Úc Thu, “Có gì đáng để cảm ơn , nếu ngươi thật sự xem là bằng hữu, là nhà, thì nên những lời như . Hơn nữa, chuyên tâm nghiên cứu luyện khí cũng chỉ vì một ngươi, trở thành Luyện Khí Sư mạnh nhất.”
Vân Tranh ngước mắt , trịnh trọng đáp: “Tương lai, ngươi nhất định sẽ trở thành Luyện Khí Sư mạnh nhất.”
Thấy nàng nghiêm túc đến , Úc Thu cũng thu vẻ đùa cợt thường ngày.
Hắn ngẫm nghĩ một lát.
“Vậy cũng…”
Lời còn dứt, một giọng từ bên ngoài cắt ngang.
“Bẩm Đế Hậu, doanh huấn luyện Tinh Vệ phát điên chạy thoát ngoài, hiện kẻ đó vẫn còn ở trong Sóc Cung. Thuộc hạ cho lùng sục nhưng vẫn tìm thấy, thuộc hạ lo sợ sẽ xảy chuyện khó lường, nên đặc biệt đến đây bẩm báo một tiếng.”
Nghe , Vân Tranh khẽ chau mày.
Nàng liếc Úc Thu , “Ta xử lý chút chuyện, các ngươi trông chừng Yến Trầm, đừng để xảy bất cứ tổn hại nào.”
Úc Thu nuốt lời định , khóe môi khẽ nhếch lên.
“Được.”
Thấy nhận lời, Vân Tranh bèn tự phái tìm kiếm tên Tinh Vệ phát điên .
Lôi Ngạo bám sát gót Vân Tranh, : “Tên Tinh Vệ phát điên đó, đây tu vi đo là Thiên Tôn Cảnh, ngờ hôm nay khi đột nhiên nổi điên biến thành Chí Tôn Cảnh hậu kỳ, đả thương vô trong doanh huấn luyện Tinh Vệ, ẩn náu.”
“Tên Tinh Vệ phát điên đó là một nữ tu, đến từ một tiểu thành ở biên giới phía đông Khung Thiên, bất kỳ thế lực gia tộc nào, thế trong sạch, thiên phú cũng khá. Thế nhưng, rõ vì cớ gì mà nàng phát điên.”
“Có điều, theo phỏng đoán của thuộc hạ, một là nàng bệnh điên di truyền, hai là khác hãm hại, ba là cố tình .”
--------------------