Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1125: Không Thể Nói Lý
Cập nhật lúc: 2025-11-30 09:21:14
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vỏn vẹn trong một cái chớp mắt, Vân Tranh tóm gọn một sống sờ sờ từ nơi khác đến đây.
"Á!"
Sắc mặt Nam Cung Kiều Kiều tái mét vì kinh hãi, nàng thét lên một tiếng thất thanh đau đớn kinh hoàng.
Cổ họng của nàng bàn tay của Vân Tranh siết chặt lấy, giờ đây in hằn những dấu tay đỏ ửng.
Nam Cung Kiều Kiều siết đến nghẹt thở, nàng cố gắng vùng vẫy nhưng ngay cả việc cử động một ngón tay cũng là điều vô cùng khó khăn.
Ánh mắt nàng chạm đôi phượng mâu sâu thẳm tựa mực của Vân Tranh, hàn ý toát từ nàng chấn nhiếp đến độ thốt nổi nửa lời. Nỗi sợ hãi tức thì lan khắp châu , khiến cơ thể nàng run lên bần bật một cách thể kiểm soát.
Hoàng Hậu chứng kiến cảnh Kiều Kiều Vân Tranh bóp cổ, sắc mặt bà tái mét .
"Kiều Kiều!"
Hoàng Hậu theo bản năng định xông lên phía , giúp Nam Cung Kiều Kiều thoát khỏi gọng kìm của Vân Tranh. Thế nhưng, ngay khi bà chỉ còn cách Vân Tranh chừng hai ba bước chân, một bóng đen đột ngột ập tới, thể của Nam Cung Kiều Kiều ném thẳng Hoàng Hậu.
Cả hai cứ thế ngã lăn đất.
Trâm phượng đầu rơi lả tả, búi tóc cũng rối tung lên, hai cùng lúc hét lên thất thanh trong hoảng loạn, giờ phút , phong thái cao sang quyền quý của hoàng tộc biến mất.
Sắc mặt của tất cả những mặt tại đây đều kinh hãi biến sắc.
Hoàng đế Nam Cung Vũ mang vẻ mặt kinh ngạc ngờ vực, trong lòng cuộn lên cơn thịnh nộ. Hắn đang định nổi trận lôi đình với Vân Tranh thì bắt gặp nụ như như của nàng.
Hắn tức thì như một gáo nước lạnh dội thẳng đầu, cơn giận nguội trong nháy mắt.
Người chính là Vân Tranh, một nhân vật mà hiện giờ tuyệt đối thể đắc tội.
Nam Cung Vũ nghiến răng ken két, đầu quát lớn: "Còn mau đỡ Hoàng Hậu và tiểu công chúa dậy!"
lúc đám cung nữ đang cuống quýt tiến lên, định đỡ Hoàng Hậu và Nam Cung Kiều Kiều dậy, thì một giọng hờ hững của Vân Tranh bỗng vang lên.
"Ai dám đỡ?"
Nghe , đám cung nữ mặt mày tái mét, vẻ mặt đầy do dự, bước chân cũng khựng ngay tại chỗ.
Thấy cảnh , Quốc Sư Trần Bách Dạ tức đến sôi gan, lớn tiếng mắng nhiếc: "Thật hết nổi! Vân Tranh, chuyện của Chu Tước quốc chúng , đến lượt ngươi xen ! Ngươi tưởng đến Trung Linh Châu thì thể về đây giương oai diễu võ ? Lão phu tướng mạo của ngươi, thấy rõ là tướng yểu mệnh. Chính vì ngươi quá ngông cuồng, hành sự ngang ngược bá đạo, nên mới rước lấy thiên khiển!"
Nghe những lời , sắc mặt Nam Cung Thanh Thanh lập tức lạnh như băng, đáy mắt ánh lên sát khí nồng đậm.
Mắng nàng thì còn , chứ mắng Tranh Tranh thì tuyệt đối thể!
lúc , Vân Tranh bật khẽ một tiếng.
"Vậy ngươi đoán ngày năm chính là ngày giỗ của ?"
Lời thốt , gương mặt già nua của Trần Bách Dạ sầm đến đáng sợ.
Hắn khẩy: "Hừ, ngươi định tay tàn sát vô tội ! Ta, Trần Bách Dạ , nếu c.h.ế.t tay ngươi, mà thể khiến cho thiên hạ thấu bộ mặt thật giả nhân giả nghĩa của ngươi, thì cũng đáng lắm!"
Úc Thu vốn đang ung dung ghế, thấy những lời , liền lười nhác dậy, ngước đôi mắt lạnh lẽo chằm chằm Trần Bách Dạ, khóe môi cong lên thành một nụ : "Muốn vu oan giá họa cho Tranh Tranh ? Vậy thì để tay g.i.ế.c ngươi! Dù thì cũng chẳng màng đến mấy thứ danh tiếng hão huyền, , Úc Thu , xưa nay g.i.ế.c từng chớp mắt."
"Không , để !" Mạc Tinh rút phắt thanh đại đao, nện mạnh xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1125-khong-the-noi-ly.html.]
Mộ Dận nhảy dựng lên: "Tất cả đừng hòng tranh với , ngứa mắt cái lão già c.h.ế.t bằm từ lâu , mồm miệng phun những lời thối tha! Ta nhịn hết nổi , hôm nay nhất định thịt lão! Cái thá gì mà Kiều Kiều ch.ó má, nàng là Phượng Tinh ư? Nàng mang cái gì cho Chu Tước quốc? Có giúp Chu Tước quốc trở thành một siêu cường quốc vĩ đại ? Thật nực , lúc Thanh Thanh cùng chúng kề vai sát cánh, sinh tử, thì e rằng cái con Kiều Kiều ch.ó má vẫn còn đang sống trong cảnh áo đưa tận tay, cơm dâng tận miệng!"
"Rồi thản nhiên phán một câu xanh rờn rằng, Thanh Thanh thực lực như ngày hôm nay, tất cả là nhờ con Kiều Kiều ch.ó má đó. Các ngươi xem, đây chẳng là chuyện ?"
"Nếu nàng thật sự là Phượng Tinh chuyển thế, e rằng bây giờ đột phá đến Linh Đế , hiện tại mới tu vi gì chứ? Chẳng qua chỉ là một Linh Tông quèn mà thôi! Hồi trạc tuổi cái con Kiều Kiều , tu vi còn cao hơn nàng một chút, đây chẳng là Long Tinh của Đông Châu ?!"
Mộ Dận tuôn một tràng dài như thế, cơn thịnh nộ dồn nén trong lòng cũng vơi từng chút một.
A Tranh và Thanh Thanh đều là tỷ tỷ của , thể trơ mắt tỷ tỷ của khác ức hiếp.
Nam Cung Thanh Thanh kinh ngạc Mộ Dận, thấy gương mặt tuấn tú của vì tức giận mà đỏ bừng lên, trong lòng nàng bất giác dâng lên một luồng ấm.
Trần Bách Dạ nghẹn lời, dòng suy nghĩ lúc dường như tắc nghẽn .
"Các ngươi... đúng là thể lý !"
Chung Ly Vô Uyên cùng mấy cũng đến bên cạnh Vân Tranh và Nam Cung Thanh Thanh.
Chung Ly Vô Uyên đường hoàng nắm lấy tay Nam Cung Thanh Thanh ngay mặt , ánh mắt lạnh như băng giá lướt qua đám Nam Cung Vũ, chậm rãi cất lời: "Quốc Sư của Chu Tước Quốc c.h.ế.t, Nam Cung Kiều Kiều gả cho Thanh Long Quốc Hoàng Đế . Hơn nữa, hoàng cung của Chu Tước Quốc các ngươi, chúng thể tự do . Sở dĩ hỏi các ngươi, chẳng qua chỉ là để thử thái độ của các ngươi mà thôi."
"Bây giờ, Bệ hạ chỉ hai lựa chọn, một là Hoàng Đế nữa, hai là... phế bỏ phận của Hoàng Hậu và Nam Cung Kiều Kiều."
Đám Nam Cung Vũ xong, đồng t.ử khẽ co rụt .
Người phản ứng dữ dội nhất chính là Quốc Sư Trần Bách Dạ, gương mặt già nua thoáng qua vẻ kinh hoảng, lập tức vội vàng : "Bệ hạ! Bọn chúng đang yêu ngôn hoặc chúng đó, lão phu tuy thể vì Chu Tước Quốc mà c.h.ế.t, nhưng thể phế bỏ tiểu công chúa ."
Vân Vũ
"Nàng thật sự là Phượng Tinh của Chu Tước Quốc mà!"
Trần Bách Dạ với giọng tha thiết chân thành, khiến bất giác tin theo.
Trong khi đó, Nam Cung Kiều Kiều đang ngã mặt đất, ánh mắt chợt lóe lên, hiểu rõ tình hình hiện tại. Nàng lập tức quỳ xuống, lết về phía Nam Cung Thanh Thanh, gương mặt nhỏ nhắn đẫm lệ như mưa, dáng vẻ trông vô cùng đáng thương.
Nam Cung Kiều Kiều níu lấy vạt áo của Nam Cung Thanh Thanh, ngẩng đầu lên, vành mắt đỏ hoe hỏi: "Hoàng tỷ, là Kiều Kiều đây, tỷ thương nhất mà, tại tỷ trở về dồn và mẫu hậu chỗ c.h.ế.t? Có Kiều Kiều sai điều gì ?"
"Kiều Kiều thể sửa đổi mà, mẫu hậu gì sai cả, phụ hoàng cũng ."
Nàng nức nở, nghẹn ngào : "Tỷ Kiều Kiều gì cũng , xin tỷ hãy tha cho phụ hoàng và mẫu hậu..."
Hoàng Hậu thấy cảnh , trái tim đau như d.a.o cắt, bà bước tới, dùng sức đỡ Nam Cung Kiều Kiều dậy. Nam Cung Kiều Kiều mặt mày đẫm lệ, lắc đầu nguầy nguậy, vẫn tiếp tục quỳ.
Hành động khiến Hoàng Hậu giận sôi lên, bà gầm nhẹ một tiếng.
"Không quỳ lạy cái thứ vô lương tâm đó!"
Hoàng Hậu trợn mắt căm tức Nam Cung Thanh Thanh, lòng căm ghét nàng lên đến tột độ. "Ngươi đúng là một con chổi, mới về chỉ khắc cho Kiều Kiều trọng thương, mà còn xúi giục ngoài đối phó với bản cung và Bệ hạ, phế truất ngôi vị Hoàng Hậu của bản cung ư? Bản cung thật hối hận vì sinh một đứa chổi như ngươi! Sớm ngày hôm nay, ngay từ lúc ngươi mới lọt lòng, bản cung bóp c.h.ế.t ngươi !"
Nói đến đây, Hoàng Hậu kìm mà giơ tay lên, định giáng cho Nam Cung Thanh Thanh một cái tát thật mạnh.
cổ tay của bà Nam Cung Thanh Thanh giữ chặt .
Nam Cung Thanh Thanh bà với vẻ mặt lạnh lùng, giọng một chút gợn sóng, cất tiếng hỏi: "Ngươi bao giờ thích , vì trông giống ngoại tổ mẫu ? Năm năm tuổi, ngươi vui lòng, bèn bưng một tách mà ngươi thích uống nhất đến mặt ngươi. Ngươi nhận lấy hắt thẳng mặt , sợ đến mức dám ."
--------------------