Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1123
Cập nhật lúc: 2025-11-30 09:21:12
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bọn họ căn bản tính là nhà của Thanh Thanh Mỹ Nhân Nhi!
Mày mắt Vân Tranh vương một tia phẫn nộ, nàng chỉ ngay lập tức xông đến Hoàng cung Chu Tước Quốc, chống lưng cho Thanh Thanh Mỹ Nhân Nhi.
Chỉ là, lúc nàng quan tâm đến cảm nhận của Thanh Thanh Mỹ Nhân Nhi hơn.
lúc , Mộ Dận, Yến Trầm và Phong Hành Lan cũng đến nơi.
Tám Phong Vân tiểu đội thoáng chốc tụ họp đông đủ.
Giữa biển , ánh mắt của ít tu luyện giả về phía họ mỗi lúc một thêm kinh ngạc, bởi vì bọn họ nhận nhóm của Vân Tranh.
"Phong Vân tiểu đội! Là Phong Vân tiểu đội!"
"Thanh Thanh công chúa của chúng ?!" Có kinh ngạc hoài nghi cất tiếng hỏi, trong thâm tâm dân Chu Tước Quốc, họ dành cho vị công chúa của sự kính trọng và niềm kiêu hãnh vô bờ, bởi vì Nam Cung Thanh Thanh chỉ trở thành một thành viên của Phong Vân tiểu đội, mà còn đến Trung Linh Châu, còn cống hiến nhiều trong trận đại chiến kháng Ma.
Thân là của Chu Tước Quốc, họ lấy Nam Cung Thanh Thanh niềm tự hào.
So với những thành viên khác của Phong Vân tiểu đội, dĩ nhiên họ sẽ nghiêng về phía Nam Cung Thanh Thanh hơn.
"Có Thanh Thanh công chúa sắp trở về ?!"
"Tuyệt quá , Thanh Thanh công chúa sắp về !"
"Là Phong Vân tiểu đội, ngờ họ đến Chu Tước Quốc đông đủ thế !"
Đám đông bắt đầu xôn xao, ai nấy đều mang vẻ mặt phấn khích, dõi mắt về phía những của Phong Vân tiểu đội.
Trong khi đó, những ở các nơi khác trong kinh thành, tin Phong Vân tiểu đội tới, liền lập tức gác chuyện trong tay, tức tốc đổ về nơi họ đang mặt.
Mà lúc , Trương bà bà của quán hoành thánh nhỏ cũng sững sờ, tuy bà từng xa, nhưng cái tên Phong Vân tiểu đội thì bà đến mòn cả tai .
Bởi vì bất kể là trẻ nhỏ, thiếu niên các tu luyện giả khác, mỗi khi đến quán hoành thánh của bà dùng bữa, trong lúc trò chuyện phiếm đều sẽ nhắc tới 'Phong Vân tiểu đội'.
Bởi vì trong lòng đại đa dân Đông Châu, 'Phong Vân tiểu đội' trở thành mục tiêu để họ đuổi bước, hơn nữa, họ cũng trở thành những nhân vật tựa như huyền thoại.
Trương bà bà lập tức đưa mắt về phía nữ t.ử thanh y dung mạo bình thường , ánh lệ kìm khẽ lóe lên trong đôi mắt già nua của bà.
Đây chính là Thanh Thanh công chúa!
Có Thanh Thanh công chúa chịu ấm ức gì ?
Trách bà thật hồ đồ, mà nhận Thanh Thanh công chúa! Công chúa là chịu ấm ức ở Trung Linh Châu, là khi về Chu Tước Quốc mới chịu thiệt thòi?
Trương bà bà thôi, bà định bước lên gần Nam Cung Thanh Thanh, nhưng nghĩ đến phận của , bước chân bất giác khựng .
Nào ngờ, Thanh Thanh công chúa ngoảnh đầu , ánh mắt chăm chú bà.
"Xin , Trương bà bà, dối ngươi."
"Không , ." Trương bà bà , vội vàng lắc đầu quầy quậy.
Nam Cung Thanh Thanh mỉm đáp , khi thu hồi ánh mắt, nàng liền sang những bạn vì mà vội vã đến đây, khúc mắc trong lòng nàng dường như đều tan biến cả.
Người nhà của nàng, chính là bọn họ.
Cho dù bây giờ những lời bạc bẽo của Chu Tước Quốc Hoàng Hậu, cõi lòng nàng cũng sẽ gợn lên chút sóng nào nữa.
Nam Cung Thanh Thanh sang Vân Tranh, mỉm hỏi: "Tranh Tranh, ăn hoành thánh ?"
"Ăn." Vân Tranh sẽ từ chối lời mời của Nam Cung Thanh Thanh.
Chỉ mấy Mạc Tinh là tài nào hiểu nổi chuyện gì đang xảy , đến đây để một trận ? Cớ đột nhiên đòi ăn hoành thánh? Lẽ nào là định ăn no mới đánh?
Chuyện gì đó đúng, Vân đội từ khi nào trở nên chu đáo như chứ?
Lúc , đáng lẽ nổi trận lôi đình, là Vân đội mới đúng chứ!
Mộ Dận thấy Vân Tranh quả thật xuống cùng Nam Cung Thanh Thanh, lòng đầy hoài nghi khó hiểu. Cục tức nghẹn trong lồng n.g.ự.c giải tỏa , bực bội lên tiếng: "A Tranh, Thanh Thanh, cần hai ngươi tay, một là đủ, sẽ xử lý hết bọn chúng!"
Vân Tranh ngước mắt, thản nhiên liếc một cái.
"Ngồi xuống."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1123.html.]
Mộ Dận lập tức tiu nghỉu.
Hắn ngoan ngoãn tìm một chỗ xuống, ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt tội nghiệp Vân Tranh và Nam Cung Thanh Thanh, trong lòng thấy lạ lùng vô cùng.
Vân Vũ
Úc Thu khẽ nhếch môi , cũng đưa tay vén vạt áo bào xuống.
Mạc Tinh thấy , bèn mở lời hỏi Trương bà bà: "Bà bà, chúng thể ghép mấy chiếc bàn chung ạ?"
"Được chứ, chứ." Trương bà bà mừng lo, gật gật đầu.
"Đa tạ bà bà."
Mạc Tinh lễ phép lời cảm tạ, một tay xách chiếc bàn qua, đem hai chiếc bàn ghép một. Trong chớp mắt, gian trở nên rộng rãi hơn nhiều, đủ chỗ cho tám .
Trong khi đó, hai đội Sóc Cung Tinh Vệ cũng lập tức hiển lộ ảnh, tự giác bao vây lấy quán hoành thánh nhỏ, khiến cho đám đông một ai dám bén mảng gần.
Mạc Tinh hì hì : "Bà bà, bọn lấy mười tám bát hoành thánh."
Mười tám bát?!
Trương bà bà sững sờ.
"Bà bà, tám bát là ." Yến Trầm mỉm ôn hòa, lịch sự .
" mà ..." ăn mười một bát!
Mạc Tinh còn kịp dứt lời, Úc Thu giơ chân đá ống chân một cái, đau đến mức khẽ hít một khí lạnh, mặt mày nhăn nhúm cả .
Úc Thu dùng giọng điệu thản nhiên truyền âm cho : “Chúng chẳng đến đây để ăn thật, đừng khiến lão nhân gia vất vả.”
Mạc Tinh vốn còn định c.h.ử.i ầm lên với Úc Thu mấy câu, nhưng thấy lời , khí thế hùng hổ mắng của lập tức tan thành mây khói.
Mộ Dận gãi gãi đầu, khó hiểu hỏi: "Bọn ở đây gì?"
Nam Cung Thanh Thanh nuốt viên t.h.u.ố.c giải của Dịch Dung Đan, trong nháy mắt khôi phục dung mạo vốn . Nàng ngước mắt lên, từ tốn : “Nếu phận bại lộ, xem thử, rốt cuộc thái độ của bọn họ là thế nào.”
“Bọn họ” mà nàng nhắc tới, chính là Hoàng đế và Hoàng hậu của Chu Tước Quốc, và cả mấy kẻ nữa.
Ánh mắt Vân Tranh thoáng hiện lên vẻ lạnh lẽo, nàng gằn từng chữ: “Thái độ của bọn họ, sẽ quyết định kết cục của chính bọn họ.”
"Nếu bọn họ rầm rộ mời Thanh Thanh Mỹ Nhân Nhi về hoàng cung, thì bọn sẽ tự một chuyến. Cái gọi là Phượng Tinh của Chu Tước Quốc, cũng lấn lướt Thanh Thanh Mỹ Nhân Nhi của chúng , nếu nể tình bọn họ là của Thanh Thanh Mỹ Nhân Nhi..."
Vân Tranh khựng một chút, giọng điệu đột ngột trở nên sắc lẹm: “Thì cái Chu Tước Quốc đổi cả Hoàng đế lẫn Hoàng hậu, và càng chẳng cái gọi là Phượng Tinh công chúa nào hết.”
"Thì là ." Mộ Dận bừng tỉnh ngộ, căm phẫn : "Cái con Nam Cung Kiều Kiều gì đó, bắt Thanh Thanh gả cho Hoàng đế của Thanh Long Quốc, thể lời , chắc chắn thứ gì!"
"Để nàng tự gả cho Hoàng đế Thanh Long Quốc." Giọng điệu của Chung Ly Vô Uyên lạnh tanh.
"Nói đúng lắm!" Mạc Tinh tỏ vẻ tán đồng.
Phong Hành Lan lặng lẽ gật đầu.
Chẳng mấy chốc, ngày một nhiều vây đến, chật ních cả con đường xung quanh. Thế nhưng bọn họ chẳng thể bước quán hoành thánh, bởi vì từng vị Sóc Cung Tinh Vệ cao lớn uy mãnh đang sừng sững như những vị thần giữ cửa, thử hỏi còn ai dám bén mảng tới gần?!
Những bát hoành thánh nóng hổi, bốc khói nghi ngút cũng bưng lên bàn.
Mấy Vân Tranh bèn ăn hoành thánh . Hoành thánh quả thật mỹ vị, nước lèo hầm từ xương nên độ đậm đà và hương vị đều vặn hảo.
Chưa đầy nửa khắc , Hoàng đế Chu Tước Quốc Nam Cung Vũ đích dẫn tới.
"Hoàng Thượng giá đáo——"
Dân chúng trong kinh thành thấy câu , sắc mặt đổi, lập tức dạt nhường một con đường.
Nam Cung Vũ cùng một đám đầu các thế gia vội vã chạy tới, trái ngược hẳn với vẻ thong dong, nhàn nhã của Quốc sư Trần Bách Dạ đang theo .
Vừa trông thấy đông đảo Sóc Cung Tinh Vệ như , Nam Cung Vũ luồng sát khí toát từ bọn họ cho chấn động mãnh liệt, cảm giác chẳng khác nào một con kiến hôi đang phủ phục mặt đất.
Trong lòng kinh hãi vô cùng.
--------------------