Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1120

Cập nhật lúc: 2025-11-30 09:21:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Hoàng tỷ đúng là trở về, nhưng chắc hẳn thể Chu Tước Quốc nhanh như ."

 

"Mẫu hậu, chẳng lúc từng , nếu hoàng tỷ còn ở Chu Tước Quốc, sẽ gả tỷ cho hoàng đế Thanh Long Quốc để củng cố địa vị của Chu Tước Quốc chúng ?"

 

Nam Cung Kiều Kiều mỉm , tỏ vẻ ân cần đề nghị: "Bây giờ hoàng tỷ tuổi cũng còn nhỏ nữa, nếu tỷ vẫn cứ một một như , là chúng thỉnh cầu phụ hoàng tìm cho hoàng tỷ một bến đỗ lành, trở thành Hoàng Quý Phi của Thanh Long Quốc cũng là một lựa chọn tồi ạ."

 

Người phụ nữ , lập tức đáp lời mà chỉ cúi mắt xuống, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ.

 

Ánh mắt Nam Cung Kiều Kiều khẽ lóe lên: "Mẫu hậu, Kiều Kiều cũng chỉ vì nghĩ cho Chu Tước Quốc và hoàng tỷ mà thôi. Chu Tước Quốc chúng đang Thanh Long Quốc và Bạch Hổ Quốc chèn ép đến nghẹt thở, nếu mau tìm đối sách, chẳng mấy chốc sẽ trở thành trò cho thiên hạ. Huống hồ, dạo gần đây Lý Quý Phi và bè lũ của bà chẳng đang giở đủ trò hòng kéo xuống khỏi ngôi vị đó ?"

 

"Chỉ cần hoàng tỷ gả cho hoàng đế Thanh Long Quốc, một là thể củng cố vững chắc địa vị của mẫu hậu, hai là thể giải tỏa nỗi phiền muộn cho phụ hoàng, ba là hoàng tỷ sẽ còn nay đây mai đó nữa, thể ở bên cạnh hầu hạ ."

 

Nam Cung Kiều Kiều sức thuyết phục.

 

Người phụ nữ xong, lòng chút xiêu xiêu, nhưng vẫn còn đôi phần do dự.

 

"Hoàng tỷ của ngươi bây giờ còn ngoan ngoãn dễ bảo như xưa, nó thực lực , chịu để ai quản giáo nữa ."

 

Nam Cung Kiều Kiều mỉm đáp: "Mẫu hậu, ruột của tỷ , bảo tỷ gì, tỷ nấy, bằng , hoàng tỷ chính là kẻ bất trung bất hiếu. Hơn nữa, ngày tỷ lời răm rắp mà."

 

Người phụ nữ thấy thế, liền hạ quyết tâm.

 

"Được, đợi nó trở về, mẫu hậu sẽ chuyện với nó."

 

Nam Cung Kiều Kiều bèn mỉm , ngước mắt về phía ngoài điện, trong ánh mắt thoáng qua một tia âm hiểm và ghen ghét.

 

…Nam Cung Thanh Thanh chắc chắn về .

 

Còn về việc vị hoàng tỷ của nàng bao nhiêu, thì nàng tài nào .

 

Nàng ghét Nam Cung Thanh Thanh, ghét đến tận xương tủy.

 

Vốn dĩ cả đời nàng nuông chiều trong gấm lụa, ánh mắt ở Chu Tước Quốc đều đổ dồn nàng, bởi vì nàng là Phượng Tinh chuyển thế, thể khiến cho cả Chu Tước Quốc phồn vinh thịnh vượng.

 

Thế nhưng, kể từ khi Nam Cung Thanh Thanh đến Thánh Viện, thứ dần dần đổi.

 

Đặc biệt là khi Nam Cung Thanh Thanh gia nhập Phong Vân tiểu đội, trong trận Kháng Ma đại chiến hơn tám năm về , danh tiếng và uy vọng của nàng lên đến đỉnh điểm.

 

Người dân Chu Tước Quốc lấy Nam Cung Thanh Thanh niềm tự hào, dần dà, họ lãng quên sự tồn tại của nàng, thậm chí còn nghi ngờ phận Phượng Tinh chuyển thế của nàng!

 

Tất cả vinh quang , vốn dĩ thuộc về nàng!

 

Vậy mà giờ đây Nam Cung Thanh Thanh cướp mất!

 

Rõ ràng lúc nhỏ, Nam Cung Thanh Thanh chỉ là kẻ nàng sai khiến như một nha , mà bây giờ dám đè đầu cưỡi cổ nàng, bảo nàng thể nuốt trôi cục tức ?

 

Trong lòng Nam Cung Kiều Kiều, oán khí chất chồng sâu đậm.

 

Mà ngay lúc

 

Hoàng đế Chu Tước Quốc là Nam Cung Vũ phong thanh Nam Cung Thanh Thanh sớm trở về, trong lòng vui mừng khôn xiết, lập tức phất tay một cái, sai chuẩn yến tiệc nghênh đón.

 

Nam Cung Thanh Thanh chính là của Phong Vân tiểu đội, thật sự khiến cho nở mày nở mặt!

 

Ánh mắt Nam Cung Vũ sâu thẳm, mỗi khi nghĩ đến thực lực của Thanh Thanh còn cao hơn tất cả ở Đông Châu, đáy lòng dâng lên một niềm phấn khích tột độ.

 

Bởi vì cần Thanh Thanh giúp diệt trừ một vài thế lực, đó lớn mạnh Chu Tước Quốc.

 

Có Thanh Thanh ở đây, còn mạnh hơn cả mấy vị Thái Thượng lão tổ cộng .

 

Nếu cả Quân Trạch ở đây, Chu Tước Quốc của bọn họ chắc chắn sẽ bách chiến bách thắng, việc thống nhất Đông Châu cũng chẳng là chuyện gì to tát.

 

Tiếc là Quân Trạch lâu lắm trở về.

 

Nam Cung Vũ trầm giọng hạ lệnh: "Yến tiệc nhất định thật long trọng, mời tất cả các thế gia vọng tộc của Chu Tước Quốc đến đây. Trẫm cho bọn họ , huyết mạch Thiên Long của trẫm cường hãn đến nhường nào!"

 

"Vâng, bệ hạ!"

 

Nam Cung Vũ dậy: "Đi, theo trẫm cổng cung, trẫm đích nghênh đón Thanh Thanh công chúa của ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1120.html.]

Ngay lúc định tiến đến cổng cung, một cung tỳ hớt hải chạy tới, vội vàng quỳ xuống bẩm báo:

 

「Bệ hạ, Tiểu công chúa đột nhiên ngất xỉu, còn thổ huyết nữa ạ。」

 

「Cái gì?!」

 

Nam Cung Vũ chau mày, nén cơn giận cất giọng hỏi: 「Rốt cuộc là chuyện gì?」

 

Cung tỳ dám thẳng Thiên tử, nàng cúi gằm đầu, giọng run rẩy thưa: 「Nô tỳ rõ ạ, Tiểu công chúa đột nhiên ngất hề điềm báo nào. Quốc sư cũng đến Thanh Tuyết Điện . Sau khi xem qua cho Tiểu công chúa, Quốc sư mời Bệ hạ mau chóng đến Thanh Tuyết Điện một chuyến。」

 

Vừa thấy hai chữ 'Quốc sư', đôi mày của Nam Cung Vũ liền chau .

 

Vẻ mặt thoáng nét kinh hoảng, lẽ nào Phượng tinh của Kiều Kiều xảy chuyện ?

 

「Bãi giá đến Thanh Tuyết Điện!」

Vân Vũ

 

Lão công công sắc mặt chút khó xử, ngập ngừng lên tiếng: 「Bệ hạ, còn chuyện nghênh đón Thanh Thanh công chúa thì ạ…」

 

Nam Cung Vũ bực dọc cau mày, trong lòng chỉ canh cánh lo cho chuyện của Phượng tinh, kìm mà trầm giọng quát: 「Một lũ vô dụng, các ngươi tự đón là còn gì。」

 

Tầm quan trọng của hai vị công chúa, trong lòng vẫn phân định rõ ràng.

 

Nam Cung Vũ vội vã dẫn đến Thanh Tuyết Điện.

 

Trong khi đó, ở cổng cung, chỉ vài vị quan viên trong triều đang đợi.

 

Lúc , Thanh Tuyết Điện tề tựu đông đủ các vị Luyện đan sư và y sư, ngay cả Quốc sư và Hoàng đế cũng giá lâm, khiến cho cả cung điện trở nên đông đúc lạ thường.

 

Quốc sư của Chu Tước quốc là một vị lão giả lớn tuổi, tên húy là Trần Bách Dạ. Lão đôi mày bạc, chòm râu cũng bạc trắng, khoác một bộ bạch bào thêu hoa văn chim hạc, toát lên khí chất đạo cốt tiên phong.

 

Trần Bách Dạ thấy Hoàng đế Nam Cung Vũ giá lâm, đôi mày đang chau chặt của lão mới khẽ giãn đôi chút.

 

「Quốc sư, Kiều Kiều bây giờ ?」 Nam Cung Vũ liếc tấm bình phong đang che khuất giường nệm, thấp thoáng thấy bóng qua , vẻ mặt sốt ruột hỏi.

 

Trần Bách Dạ khẽ thở dài một : 「Bệ hạ, Kiều Kiều vốn là Phượng tinh, cũng rõ điều . Bao nhiêu năm qua, Kiều Kiều từng thương nặng đến thế . Vết thương của Kiều Kiều do ngoại vật gây , mà là do một tương khắc với con bé sắp đến đây. Thực lực của đối phương quá mạnh, khắc chế khiến Kiều Kiều trọng thương。」

 

「Dám hỏi Bệ hạ, gần đây nào sắp đến Chu Tước quốc ạ?」

 

Vừa những lời , Nam Cung Vũ liền nghĩ ngay đến Nam Cung Thanh Thanh. Đáy mắt thoáng hiện lên một tia kinh ngạc và hồ nghi.

 

Lẽ nào Thanh Thanh và Kiều Kiều tương khắc với ?!

 

lúc , một phụ nhân trong trang phục cung đình bước từ tấm bình phong. Dù đôi mày và khóe mắt hằn lên dấu vết của thời gian, nhưng phong thái của nàng vẫn chẳng hề phai nhạt.

 

Chỉ thấy nàng cất giọng hỏi dồn dập: 「Bệ hạ, rốt cuộc Kiều Kiều xảy chuyện gì? Cớ vô duyên vô cớ đột nhiên thổ huyết ngất xỉu như ?」

 

Vốn dĩ nàng mới định rời khỏi Thanh Tuyết Điện, chân bước thì chân thấy tiếng Kiều Kiều thổ huyết ngã quỵ, khiến nàng sợ đến mức vội vàng trở .

 

Nam Cung Vũ mím môi cau mày: 「Quốc sư , đang tương khắc với Kiều Kiều。」

 

「Tương khắc ư?」 Sắc mặt Hoàng hậu lập tức biến đổi.

 

Quốc sư Trần Bách Dạ vẻ mặt nghiêm nghị: 「Kiều Kiều là Phượng tinh chuyển thế, cũng tương đương với quốc vận của Chu Tước quốc chúng . Nếu nàng thật sự mệnh hệ gì, e rằng Chu Tước quốc cũng sẽ…」

 

Lão dừng vài giây, đột nhiên ngước mắt Nam Cung Vũ, cất giọng hỏi đầy nghi hoặc: 「Phải , đường đến đây, lão phu Bệ hạ định mở tiệc chiêu đãi của các đại thế gia, là vì cớ gì ạ?」

 

「Thanh Thanh sắp về 。」 Vẻ mặt Nam Cung Vũ lộ rõ vẻ phiền muộn, đưa tay lên xoa xoa thái dương.

 

Sắc mặt Trần Bách Dạ kinh hãi biến đổi: 「Bệ hạ, thể để Thanh Thanh công chúa trở về ! Nàng chính là tương khắc với Kiều Kiều! Một khi nàng trở về, chừng sẽ khắc c.h.ế.t Kiều Kiều mất!」

 

Hoàng hậu , sắc mặt thoáng chút tái nhợt. Nàng vội vàng về phía Nam Cung Vũ: 「Bệ hạ, hãy để Thanh Thanh khoan hãy trở về, chuyện yến tiệc cứ tạm gác 。」

 

Nam Cung Vũ do dự quyết, trong lòng đang cân nhắc giá trị của hai con gái.

 

lúc , từ tấm bình phong vọng một giọng yếu ớt.

 

「Phụ hoàng, Mẫu hậu, Kiều Kiều… ạ, cứ để hoàng tỷ trở về ạ…」

 

--------------------

 

 

 

Loading...