Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1111
Cập nhật lúc: 2025-11-30 09:21:00
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giọng đanh thép hùng hồn của Vân Bằng vang lên, khiến cõi lòng những mặt tại đây đều chấn động.
Cửu Cung Tôn, Tam Thanh Môn, Vô Tung Điện… những thế lực nhổ cỏ tận gốc ư?!
Chỉ mới một đêm thôi mà nền tảng của Sóc Cung sâu lường đến thế, thể cùng lúc diệt trừ ngần thế lực! Vốn dĩ bọn họ cứ ngỡ rằng trong đêm nay, cục diện của Khung Thiên đại lục chắc chắn sẽ đổi , nào ngờ là một sự đổi như thế !
Bữa Hồng Môn Yến quả thực khiến trở tay kịp.
Thực , để xóa sổ ngần thế lực cùng một lúc là chuyện thể xong chỉ trong một đêm, mà từ mấy ngày , Vân Tranh cho sắp đặt kế hoạch.
Nhờ pháp trận dịch chuyển và sự tương trợ của Chung Ly Vô Uyên, thời gian rút ngắn nhiều.
Yến Trầm cũng góp công nhỏ, luyện chế một lượng lớn độc phấn, chia cho các đội ngũ, để họ lẳng lặng hạ độc , khiến một bộ phận tu luyện giả mất sức phản kháng, đó mới tiến hành bắt giữ. Còn đối với những cường giả của các thế lực , thì do Sóc Cung Tinh Vệ hoặc các vị thiên kiêu lượt tay xử lý.
Vân Tranh hài lòng gật đầu, Vân Bằng và Lôi Ngạo, giọng khoan thai: "Đứng dậy ."
Vân Vũ
"Vâng, Đế Hậu!"
Vân Bằng và Lôi Ngạo từng là hai cánh tay đắc lực của Đế Tôn, mà giờ đây, khi mặt Vân Tranh, khí thế của cả hai chẳng thể nào lấn át nàng.
Ngay lúc ——
Kết giới đang vây lấy đám sứ giả của hai đại lục dần dần mở .
Những kẻ từng buông lời sỉ nhục Vân Tranh lúc yến tiệc mới bắt đầu liền xông , lăn bò mà lao về phía nàng.
"Đế Hậu, chúng , xin tha mạng!"
"Chúng đều kẻ gian uy hiếp, xúi giục nên mới buông lời bất kính với . Đế Hậu, chúng thật sự , chúng tội đáng muôn c.h.ế.t, nhưng xin Đế Hậu rủ lòng thương mà tha mạng!"
"Chính là Cừu Nguyên Vĩ và bè lũ của ép buộc chúng ! Thân cô thế yếu như chúng dám chống mệnh lệnh của bọn chúng? Đế Hậu, nếu do bọn chúng, dù cho chúng thêm một trăm lá gan cũng dám buông lời phỉ báng , càng dám phỉ báng Sóc Cung!"
Nói , kẻ c.ắ.n chặt răng, giơ tay lên tự vả mặt chan chát.
Bốp! Bốp!——
Tiếng bạt tai vang lên giòn giã, lập tức vọng khắp cả đại điện.
Còn Vân Tranh lúc chỉ lạnh lùng bọn họ tự vả mặt, trong lòng một chút gợn sóng.
Vừa , đám c.h.ử.i rủa mới hả hê . Trông chẳng vẻ gì là ép buộc, ngược còn vô cùng hăng hái.
Nếu thắng là nàng và Sóc Cung, thì cái đám gió chiều nào che chiều chắc chắn sẽ còn buông lời phỉ báng thậm tệ hơn nữa, tất cả chỉ để lấy lòng Cừu Nguyên Vĩ và bè lũ của .
Ánh mắt Vân Tranh lạnh như băng, nàng trầm giọng lệnh: "Người , lôi hết bọn chúng xuống, chém!"
Lời dứt, những kẻ đang tự vả mặt bỗng sững cả , động tác khựng . Sắc mặt bọn chúng biến đổi, từ kinh hãi tột độ chuyển sang căm hận ngút trời, găm chặt ánh mắt Vân Tranh.
"Đi c.h.ế.t !"
Một kẻ trong đó đột ngột bật dậy, chẳng từ lôi một con d.a.o găm, nhắm thẳng n.g.ự.c Vân Tranh mà đ.â.m tới.
Ngay khoảnh khắc mũi d.a.o sắc lẹm chỉ còn cách n.g.ự.c nàng một tấc, con d.a.o găm bỗng khựng giữa trung.
Chỉ thấy gương mặt thiếu nữ lạnh như sương, một tay nàng siết chặt lấy cổ tay của kẻ đó.
"A... a... a...!" Kẻ đó mặt mày lập tức trở nên dữ tợn, rú lên một tiếng t.h.ả.m thiết, xương cổ tay của vỡ nát, gần như nổ tung .
Bất thình lình, nàng dùng sức bẻ ngoặt cổ tay của .
'Keng' một tiếng.
Lưỡi d.a.o găm sắc bén đột ngột đổi hướng, cứa một đường gọn ghẽ ngang cổ họng của kẻ đó. Trong chớp mắt, m.á.u tươi phun xối xả.
Vân Tranh đột ngột buông tay, con d.a.o găm 'loảng xoảng' một tiếng, rơi xuống nền đất.
Nàng bất ngờ tung chân, đạp một cú trời giáng !
Rầm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1111.html.]
Cả đá bay , đập mạnh cây cột tròn to lớn, khiến cây cột gãy đôi ngay tức khắc. Lồng n.g.ự.c lõm sâu trong.
Hắn ngã vật xuống đất, còn nhúc nhích nữa, c.h.ế.t thể nào c.h.ế.t hơn.
Vân Tranh khẽ nhướng mắt, giọng lạnh như băng: "Muốn hành thích thì trả một cái giá thật đắt. Lôi Ngạo, điều tra rõ lai lịch gia tộc của kẻ , tất cả những kẻ cận với , truy sát đến cùng!"
Lôi Ngạo chắp tay, cung kính tuân lệnh.
Những kẻ vốn đang rục rịch trong lòng, sắc mặt bỗng chốc cứng đờ.
Đây là...
Ý đồ tru di cửu tộc?!
Nếu chống cự, sẽ gieo vạ cho nhà, còn nếu dám vùng lên, cả gia tộc của họ sẽ cùng bồi táng.
Nghĩ đến đây, sắc mặt bọn họ trở nên âm u bất định.
Chẳng đợi bọn họ kịp phản ứng gì, Sóc Cung Tinh Vệ xiềng xích tất cả áp giải xuống .
Vân Tranh đảo mắt quanh, cả đại điện tan hoang một mảnh, một bên tường thậm chí còn sụp đổ .
Nàng sang Khấu Viện trưởng và những khác, mỉm nhẹ nhàng : "Chư vị quý khách, xin mời dời bước đến Thủy Vân Điện kế bên để dùng bữa. Là Bổn hậu xử lý chu , thất lễ với chư vị, nếu chê, khi yến tiệc kết thúc, xin mời ở Sóc Cung chơi vài hôm."
Cận Lão vuốt vuốt chòm râu: "Màn kịch đặc sắc , chúng xem mà hả hê trong lòng, nào cảm thấy Sóc Cung thất lễ chỗ nào ."
"Phải đó, đó."
Dù thì g.i.ế.c cũng chẳng bọn họ, chỉ là những cảnh tượng quá đỗi kinh hoàng, khiến hai chân bọn họ giờ đây chút bủn rủn, vững mà thôi.
Những khác cũng rối rít đồng tình, mỗi mang một tâm tư riêng, cùng tiến về Thủy Vân Điện kế bên.
Không ngờ Đế Hậu chuẩn sẵn cả hai phương án, một là Hồng Môn Yến, một mới là yến tiệc thật sự.
Sứ giả của hai lục địa cũng nối gót đến Thủy Vân Điện.
Trong khi đó, Ân Gia Chủ và Đế Niên vẫn tại chỗ, vẻ mặt hai chút căng thẳng, bước về phía Vân Tranh, những bạn đồng hành cũng nhanh chóng vây .
"Tranh Tranh, con thấy trong thế nào ?"
"Con , chỉ là linh lực tiêu hao quá nhiều, khiến con lúc vẫn hồi sức." Vân Tranh hít một thật sâu, nàng cũng đang tê rần. Lần đầu tiên một đối phó với ba cường giả Chí Tôn Cảnh hậu kỳ, cũng giúp nàng thu hoạch ít.
Đế Niên chau mày: "Con xử lý vết thương ."
Vân Tranh ngập ngừng: " mà, bên yến tiệc thì ạ?"
Đế Niên cúi mắt, lướt những vết thương sâu đến thấy xương cánh tay và bả vai nàng, đau lòng đến nhíu chặt mày, giọng bất giác dịu mấy phần: "Có cữu cữu và Ân Lão Tiền Bối ở đó chống đỡ giúp con , con đến muộn một chút cũng , quan trọng nhất là chữa lành vết thương ."
"Có ngoại công ở đây, loạn ." Ân Gia Chủ tiếp lời.
Đế Niên ngước mắt Phong Hành Lan và những khác: "Còn nữa, các con cũng xử lý vết thương , tất cả vất vả ."
"Vâng."
Sau vài lời dặn dò đơn giản, Vân Tranh bèn cùng những bạn đồng hành, cũng như Vũ Văn Chu và các thiên kiêu của hai lục địa, cùng xử lý vết thương.
Trên đường , các Sóc Cung Tinh Vệ hễ thấy Vân Tranh đều vô cùng cung kính hành lễ, trong ánh mắt họ hề nửa điểm xem thường, ngược , đó là sự kính trọng và lòng trung thành sâu sắc.
Bởi vì Đế Hậu chẳng hề thua kém Đế Tôn, huống chi Nàng còn nhỏ hơn Đế Tôn nhiều tuổi như .
Phàn Ngọc Nhi : "Vân Đạo Hữu, ngươi đúng là khí thế ngút trời, đến cũng chẳng dám , chỉ sợ một ánh mắt của ngươi g.i.ế.c c.h.ế.t mất."
"Thật khoa trương." Vân Tranh bật đáp .
Phàn Ngọc Nhi lắc đầu, nghiêm túc : "Không, hề khoa trương chút nào. Vân Đạo Hữu, ngươi xinh như thì thôi , đằng thực lực còn mạnh đến thế, nếu ngươi mà là nam nhân, nhất định sẽ tranh giành một suất đạo lữ của ngươi."
--------------------