Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1104: Màn kịch lớn bắt đầu

Cập nhật lúc: 2025-11-30 09:20:53
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thanh âm lập tức thu hút ánh của tất cả .

 

Người đến chính là Đế Hậu của Sóc Cung – Vân Tranh!

 

Chỉ thấy nàng thiếu nữ vận một bộ y phục phượng văn màu đen huyền, khí thế uy nghiêm lẫm liệt, bên hông đeo một dải ngọc bội Hồng Nguyệt tua rua, tà váy theo mỗi bước chân của nàng mà khẽ gợn lên những gợn sóng nhẹ nhàng.

 

Nàng sở hữu dung mạo tuyệt thế, làn da trắng ngần tựa tuyết, đôi mắt phượng đen láy càng trong veo tựa mặt hồ, lấp lánh như ngàn trời, toát lên vẻ thanh cao lạnh lùng, mang một cảm giác xa cách.

 

Nàng chỉ đến đây một , lưng chẳng lấy một bóng theo.

 

Sự hiện diện của nàng dường như khiến cho cả tòa đại điện bỗng trở nên sang trọng, quý phái hơn hẳn. Vô sững sờ kinh ngạc dung mạo tuyệt trần của nàng, nhưng đồng thời cảm thấy chút quen mắt, tựa như từng gặp ở nơi nào .

 

Khoan , chẳng lời đồn đại rằng Vân Tranh ? Cớ bây giờ…

 

Trong lòng mỗi đều ôm một mối nghi hoặc khôn nguôi, bất giác ngẩng đầu lên chăm chú Vân Tranh.

 

Bọn họ thầm cảm thán trong lòng, đây chính là Đế Hậu của Sóc Cung ư? Cũng là t.ử duy nhất của Tông Nhân tiền bối ? Nàng quả thực còn quá trẻ, liệu thể gánh vác nổi cả một Sóc Cung rộng lớn ?

 

Hai vị Hộ Pháp lừng danh theo bên cạnh, chăng điều cho thấy nàng hai vị Hộ Pháp xem trọng?

 

Cừu Nguyên Vĩ bật dậy, ánh mắt hau háu đầy vẻ dâm tà cứ dán chặt Vân Tranh, một nụ giả lả : “Ý của bản tôn là, Sóc Cung các ngươi hết ? Ngay cả một chút chuyện cỏn con cũng xong, là phiền Đế Hậu đây đích tay, mang cho bản tôn một chiếc bàn đến đây nhỉ?”

 

Lời thốt , cả đại điện lập tức chìm một sự im lặng đến rợn .

 

Cừu Nguyên Vĩ dám bắt một Đế Hậu đường đường chính chính của Sóc Cung đích hầu hạ , đây còn là một màn dằn mặt phủ đầu đơn thuần nữa, mà rõ ràng là một sự sỉ nhục trắng trợn.

 

Môn chủ Tam Thanh Môn là Hạ Minh Chí cũng hùa theo: “Thật yêu cầu của Cừu Huynh cũng chẳng gì quá đáng cả. Đế Hậu , ngươi cũng sớm là Sóc Cung còn nào, giá như ngươi báo cho chúng một hai tiếng, bản môn chủ nhất định sẽ cử vài đến đóng quân ngay tại Sóc Cung của các ngươi, giúp các ngươi quán xuyến việc.”

 

Điện chủ Vô Tung Điện là Tôn Hoành Bá cũng lên tiếng phụ họa: “ thế, một tiểu cô nương như ngươi thì chỉ nên ở yên trong khuê phòng mà thêu thùa may vá thôi.”

 

Lời lẽ của hai kẻ qua thì vẻ như cũng là đang lo nghĩ cho nàng, nhưng thực chất chính là đang hạ nhục Vân Tranh.

 

Cửu Nương T.ử thấy những lời , cơn giận bốc lên ngùn ngụt đến tận trời.

 

“Phì! Mấy lão già các ngươi mới là kẻ nên ru rú trong khuê phòng mà thêu thùa ! Mấy tuổi tác cũng ngót nghét trăm năm mặt dày thể sánh ngang với cả tường thành thế chứ?! Thốt những lời đó mà cũng ngượng mồm ?”

 

Bạch Ngọc Ninh cũng bồi thêm một câu: “ thế, từng thấy ai mặt dày mày dạn, trơ tráo vô liêm sỉ đến mức !”

 

Hoàng Phủ Hướng Nghiêu đột nhiên lên tiếng, cất giọng đầy nghiêm túc: “Vân đạo hữu thông minh, nhanh nhẹn, thực lực phi phàm, túc trí đa mưu, kiến thức sâu rộng, nghĩa khí ngút trời, ít cứu chúng thoát khỏi cơn nguy khốn. Phẩm chất và khí khái như vượt xa tuyệt đại đa trong thiên hạ .”

 

Ngừng một lát, đưa mắt chằm chằm mấy Cừu Nguyên Vĩ, cất giọng lạnh như băng: “Bản thiếu chủ đây còn chẳng sánh với nàng, nhưng các ngươi càng cửa để so bì.”

 

Những lời , một chữ nào là giả dối.

 

Hoàng Tộc nhất mạch của bọn họ sẽ mãi mãi cùng một chiến tuyến với Sóc Cung, chỉ vì Đế Tôn, mà quan trọng hơn là vì phẩm cách con của Vân đạo hữu.

 

Ba Cừu Nguyên Vĩ cho cứng họng, sững mất vài giây mới bừng tỉnh hồn.

 

Không ngờ rằng các thế lực như Khung Thiên Học Viện vẫn giữ mối giao hảo với Sóc Cung, như một vẫn luôn bảo vệ cho Sóc Cung.

 

Ba Cừu Nguyên Vĩ kín đáo trao đổi một ánh đầy ẩn ý, đó liền truyền âm cho những thế lực lớn nhỏ kết thành đồng minh với ba đại thế lực của bọn họ, xúi giục bọn chúng đồng loạt gây khó dễ cho Vân Tranh.

 

Lần , bọn họ nhất định hạ bệ uy danh của Sóc Cung, đồng thời sỉ nhục Vân Tranh, đang nắm quyền ở Sóc Cung, một cách thật cay độc.

 

Lập tức một kẻ lên tiếng: “Tôn chủ chẳng sai chút nào, Sóc Cung các ngươi đúng là hết , đến một cái bàn cũng mang nổi. Nếu vì Tôn chủ đến đây, thì Thiên Sơn Tuyết Phái chúng cũng chẳng thèm đến dự tiệc gì.”

 

thế, thái độ kiểu gì thế ?”

 

“Thật ngờ Sóc Cung lừng lẫy một thời mà ngày một ả tiểu nữ t.ử cho suy tàn đến mức cơ chứ?”

 

"Ta nghi Đế Tôn c.h.ế.t , nếu thì cứ mãi xuất hiện, thật đáng ghét . Sóc Cung mà Đế Tôn ở đó, thì đến lượt Vân Tranh chủ, chẳng nàng là kẻ khắc phu nữa? Trước đây còn khắc c.h.ế.t cả Tông Nhân tiền bối."

 

Những lời lẽ độc địa cay nghiệt như thế cứ nối đuôi vang lên ngớt.

 

Vân Tranh khẽ nhướng mày, đảo mắt một vòng khắp các bàn tiệc xung quanh, gần một nửa thế lực ba phe cánh lớn là Cửu Cung Tôn mua chuộc .

 

Hèn gì mà đám của Cửu Cung Tôn, Tam Thanh Môn và Vô Tung Điện ngông cuồng, hống hách đến thế.

 

Bạch Ngọc Ninh thấy những lời lẽ dơ bẩn thối tha , lập tức định phắt dậy mắng c.h.ử.i bọn họ, nhưng Tăng Bất Hối cản .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1104-man-kich-lon-bat-dau.html.]

 

"Bọn họ dám mắng c.h.ử.i sư phụ tương lai của ! Ngươi đừng cản ..."

 

Tăng Bất Hối vội vàng truyền âm an ủi: "Vân đạo hữu thông minh đến thế, e rằng sớm đối sách . Cứ để bọn họ đắc ý thêm một lát nữa , kết cục của bọn họ chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm."

 

Bạch Ngọc Ninh mới nguôi ngoai đôi chút, nhưng vẫn vui mà bĩu môi.

 

Sư phụ tương lai của nàng thật là khổ quá .

 

Phải gánh lưng bao nhiêu tiếng , đến cả 'khắc sư phụ' và 'khắc phu' cũng lôi , Vân Tranh hẳn là đau lòng bao! Miệng lưỡi của đám những lời hôi thối bẩn thỉu, thật khiến buồn nôn.

 

Bất chợt, Vân Tranh cất bước tiến về phía . Tiếng ồn ào trong điện tức thì nhỏ vài phần, tất cả đều ngơ ngác nàng, hiểu chuyện gì đang xảy .

 

Có kẻ nịnh bợ 'ba thế lực mới nổi', lên tiếng mắng nhiếc: "Đế Hậu, ngươi gì hết? Câm ?"

 

"Ha ha ha ha..."

 

Lập tức, một đám phá lên đầy ngạo mạn.

 

Trong khi đó, Vân Tranh bước đến mặt Cừu Nguyên Vĩ, khi vững, nàng bình thản cất lời: "Muốn sai khiến khác lắm ? Bản hậu sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi."

 

"Người !"

 

Dứt lời, từ bên ngoài điện và từ những góc khuất tối tăm tứ phía, từng đội Sóc Cung Tinh Vệ ào ạt tuôn . Bọn họ khoác giáp đen, tỏa sát khí ngùn ngụt, nhanh chóng vây chặt tất cả các thế lực mặt tại đây.

 

Đội Sóc Cung Tinh Vệ đột ngột xuất hiện lên đến mấy trăm , chen chúc dày đặc, vây kín những bên trong đại điện.

 

Tất cả đều biến sắc, ánh mắt ngập tràn kinh hãi và hoảng loạn đám Sóc Cung Tinh Vệ đang bao vây tứ phía.

 

Đám Sóc Cung Tinh Vệ tựa như những pho tượng Sát Thần mặt đen, dập tắt sự ngạo mạn, hống hách ban nãy của đám .

 

Chỉ của Khung Thiên Học Viện, Hoàng Tộc nhất mạch và Mạch Châu đảo là vẫn ung dung, bình thản, dường như sớm lường cảnh tượng .

 

Sắc mặt Cừu Nguyên Vĩ trầm xuống, trong lòng lập tức dấy lên một hồi cảnh giác, ánh mắt trở nên âm u, hiểm độc nàng chằm chằm.

 

"Ngươi định gì?!"

 

Vân Vũ

Vân Tranh mỉm duyên dáng: "Bản hậu chẳng đang theo yêu cầu của ngươi đó ?"

 

Ngay đó, nàng khẽ lùi về hai bước, thản nhiên vỗ tay mấy cái.

 

Bốp bốp—

 

Giọng của nàng cất lên đanh thép, mang theo vài phần sắc lạnh: "Người , khiêng 'cái bàn' lên đây cho bản hậu, tặng cho vị Tôn chủ ."

 

Cừu Nguyên Vĩ trong lòng cảm thấy điềm chẳng lành, lập tức phía ngoài đại điện, chỉ thấy hai vị Tinh Vệ đang khiêng một chiếc bàn dài chạm trổ từ Linh Hoa Mộc tiến . Trên chiếc bàn dài khắc nhiều hình Long Phụng bằng vàng, trông vô cùng quý giá.

 

Đồng t.ử của Cừu Nguyên Vĩ đột ngột co rút .

 

Đây là chiếc bàn dài Long Phụng Linh Mộc trong phòng của ! Sao nó đột nhiên xuất hiện ở đây?

 

Vân Tranh khẽ : "Thế nào? Ngươi thích ? Chắc là hợp với sở thích của ngươi lắm nhỉ?"

 

"Đây rõ ràng là đồ của bản tôn, ngươi cho trộm cắp ư?!" Cừu Nguyên Vĩ hai mắt như nứt , trong lúc lòng còn đang lo ngay ngáy Cửu Cung Tôn xảy chuyện gì , thì thấy giọng lạnh lùng của thiếu nữ vọng tới.

 

"Nói là sai , ngươi bằng chứng nào chứng minh là bản hậu sai trộm ?"

 

"Ngươi!"

 

Sắc mặt Cừu Nguyên Vĩ biến ảo khôn lường, lập tức dùng thần thức truyền âm cho các trưởng lão đang ở Cửu Cung Tôn.

 

Hạ Minh Chí và Tôn Hoành Bá cũng nhận điều chẳng , bèn âm thầm liên lạc với của .

 

Vân Tranh ném cho bọn họ một ánh lạnh lẽo, đảo mắt khắp bốn phía, đôi mày thanh tú chợt cong cong, gương mặt tuyệt mỹ của nàng nở một nụ ngọt ngào.

 

"Người , dâng 'món ăn' lên cho các vị."

 

--------------------

 

 

Loading...