Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1101

Cập nhật lúc: 2025-11-30 09:20:43
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sự xuất hiện của hai khiến cho bầu khí bên trong đại điện dần trở nên vô cùng vi diệu.

 

『Tân Tú Tam Đại Thế Lực』 tề tựu đông đủ, thế nhưng ba thế lực đỉnh cao là Khung Thiên Học Viện, Hoàng Tộc nhất mạch và Mạch Châu đảo chẳng một ai lộ diện, ngay cả sứ giả của hai đại lục cũng hề xuất hiện.

 

Mà với phận là chủ nhân của buổi tiệc, Đế Hậu Vân Tranh tất nhiên đợi đến phút cuối cùng mới quang lâm.

 

Giờ phút , Tôn Chủ của Cửu Cung Tôn là Cừu Nguyên Vĩ ung dung chiếc ghế danh giá nhất ở hàng đầu. Trong khi đó, những nắm quyền của hai thế lực lớn còn thì thị vệ dẫn đến ở những vị trí thấp hơn ngay bên cạnh .

 

Nhìn lướt qua một hàng, đầu tiên là dẫn đầu Cừu Nguyên Vĩ, kế đến là Môn chủ Tam Thanh Môn Hạ Minh Chí, đến Điện chủ Vô Tung Điện Tôn Hoành Bá.

 

Người lớn tuổi nhất, trớ trêu , ở vị trí cuối cùng.

 

Cừu Nguyên Vĩ liếc mắt đoán Vân Tranh đang bày kế ly gián, lạnh trong lòng, chút mánh khóe mèo cào cỏn con mà cũng dám múa rìu qua mắt thợ mặt ư?!

 

Để tránh cho hai vị chưởng quyền nảy sinh lòng nghi kỵ, Cừu Nguyên Vĩ bèn nâng chén rượu lên, hướng về phía Hạ Minh Chí và Tôn Hoành Bá mà kính một ly.

 

Hắn mỉm : “Một con nhóc miệng còn hôi sữa, đúng là phép tắc gì cả, dám xếp bản tôn ở vị trí . Kẻ chuyện , còn tưởng bản tôn đây một một cõi, thâu tóm tất cả chứ. Hạ và Tôn lão, hai vị tài đức vẹn hơn bản tôn nhiều, vị trí thực để hai vị cũng xứng đáng.”

 

Hạ Minh Chí và Tôn Hoành Bá cũng đều là những con cáo già, bọn họ lập tức nhận ẩn ý.

 

Thật , dù cho Cừu Nguyên Vĩ , thì hai bọn họ dù dùng đầu ngón chân để suy nghĩ, cũng thừa sức đoán Vân Tranh đang giở trò ly gián.

 

Lúc đây, ba thế lực lớn là Tam Thanh Môn, Vô Tung Điện và Cửu Cung Tôn của bọn họ cần chung một chiến tuyến, chỉ như mới giành nhiều lợi ích hơn, khuếch trương thanh thế của bản , đồng thời mưu đoạt lấy vị trí của thế lực đầu thiên hạ.

 

Hạ Minh Chí khẽ mỉm , “Lời của Cừu , chúng đều hiểu cả. Chỗ chỉ là chuyện nhỏ, đừng vì nó mà sứt mẻ tình cảm của chúng .”

 

Tôn Hoành Bá vuốt vuốt chòm râu bạc trắng của , “Nguyên Vĩ , chúng hợp tác với bao nhiêu , sự ăn ý ngầm giữa đôi bên vẫn còn đó, cho nên những lời ngươi , chúng đều thấu hiểu cả.”

 

Nụ môi Cừu Nguyên Vĩ càng thêm sâu, hai cằm của cũng vì thế mà ngấn , khiến cho cả trông vô cùng phúc hậu, đẫy đà.

 

Ba đưa mắt , tất cả điều đều cần cũng tỏ tường.

 

Mà chúng nhân khi chứng kiến cảnh , trong lòng khỏi thầm than một tiếng, một khắc khí còn căng như dây đàn, mà giờ đây bọn họ hóa giải trong nháy mắt.

 

E rằng cục diện quyền lực của Khung Thiên Đại Lục sẽ định đoạt ngay trong đêm nay.

 

Đợi thêm một lát, cuối cùng cũng nghênh đón của thế lực đỉnh cao Mạch Châu đảo.

 

Người phụ nữ dẫn đầu chính là Đảo chủ phu nhân của Mạch Châu đảo, Tiêu Chanh Yên, ngay hai bên nàng là Đại tiểu thư của Mạch Châu đảo Bạch Ngọc Ninh và Thiên Sư Tăng Bất Hối.

 

Bạch Ngọc Ninh dung mạo xinh xắn yêu kiều, ánh mắt lanh lợi của nàng đảo quanh bốn phía một hồi, khi tìm thấy bóng dáng quen thuộc nào, liền thất vọng thu tầm mắt.

 

Bọn họ vẫn tới ?

 

Mà Thiên Sư Tăng Bất Hối lúc , đóa Phật Liên nơi khóe mắt của dường như ngày càng rực rỡ, sắc màu cũng trở nên tươi tắn lạ thường, nhưng hề lấn át ánh hào quang từ dung mạo vốn của , khóe miệng vẫn vương một nụ như như .

 

Thiên Sư Tăng Bất Hối vang danh ở Khung Thiên Đại Lục từ nhiều năm nay, khi gặp , vẫn kìm mà kinh ngạc thôi, bởi vì đột phá đến tu vi Chí Tôn Cảnh sơ kỳ.

 

Ngay cả nàng bệnh ương t.ử Bạch Ngọc Ninh , tu vi cũng đạt tới Thiên Tôn Cảnh trung kỳ!

 

Bọn họ chỉ mới đến Thủ Vân Đại Lục một chuyến, thể liên tiếp tấn thăng mấy tiểu cảnh giới! Lẽ nào là vì nồng độ linh khí ở Thủ Vân Đại Lục quá mức đậm đặc, giúp cho bọn họ thể dễ dàng thăng cấp đến ?

 

Thật , bọn họ thể thăng cấp, phần lớn là nhờ Tam Đại Lục Giao Lưu Hội. Cái bầu khí ganh đua, tranh đấu lẫn đó, chỉ cần ngừng tiến bộ một khắc thôi là sẽ lập tức đào thải. Vì để đào thải, bọn họ chỉ thể ngừng tiến về phía .

 

Trong bầu khí đó, bọn họ cũng học hỏi pháp, công pháp chiến kỹ, phương thức chiến đấu và nhiều thứ khác đến từ hai đại lục còn .

 

Đại hội giao lưu Tam Đại Lục quả thật khiến mở mang tầm mắt.

 

Mọi trông thấy thị vệ dẫn đoàn của Mạch Châu đảo an tọa ngay phía đối diện Vô Tung Điện, sắc mặt ai nấy tức thì biến đổi khôn lường, một bầu khí kỳ lạ, khó tả cứ thế lan tỏa khắp đại điện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1101.html.]

 

Phu nhân đảo chủ Mạch Châu đảo chẳng hề biến sắc, tự toát một luồng khí thế uy nghiêm, khiến dám thẳng nàng quá lâu.

 

Tăng Bất Hối và Bạch Ngọc Ninh thì chia ở hai bên trái phía lưng nàng.

 

Cừu Nguyên Vĩ bèn cất tiếng khẽ: "Bạch Phu Nhân, thương thế của Bạch hiện giờ thế nào ? Đã đỡ mấy phần ? Bản tôn đồn, Bạch Dung Thiên Cực đả thương nặng đến độ gần như tàn phế, chậc... Dung Thiên Cực đúng là đáng hận thật!"

 

Bạch Phu Nhân ngước mắt lên, giọng điệu lạnh như băng giá: "Ngươi phu quân của là lẽ thường tình, nhưng phu quân chẳng hề quen ngươi. Một tiếng 'Bạch ' của ngươi, phu quân gánh nổi ."

 

Lời thốt , cả đại điện chìm tĩnh lặng trong thoáng chốc.

 

Nụ gương mặt Cừu Nguyên Vĩ từ từ đông cứng , nhưng nhanh đó, khôi phục vẻ mặt tươi híp mắt.

 

Hắn mà như , : "Bạch Phu Nhân quả nhiên là cá tính. Bản tôn quả thực quen đảo chủ, nhưng nếu Mạch Châu đảo nơi nào cần Cửu Cung Tôn chúng tay tương trợ, cứ tự nhiên lên tiếng."

 

Bạch Phu Nhân , trong lòng chỉ khẩy một tiếng.

 

Ngụ ý trong lời của chính là cho rằng Mạch Châu đảo sẽ ngày cầu cạnh . Cũng thôi, trong mắt đời, Mạch Châu đảo tổn thất gần một nửa tử, nền tảng thế lực sa sút hơn xưa nhiều .

 

Bạch Ngọc Ninh đột nhiên mỉm , đáy mắt thoáng xẹt qua một tia lanh lợi, nàng cất lời: "Ngươi thế, bản tiểu thư ngược nhớ một việc, quả thực cần Cửu Cung Tôn các ngươi tay giúp một phen."

 

"Ồ?" Cừu Nguyên Vĩ vẻ mặt ngạc nhiên, nheo đôi mắt chằm chằm Bạch Ngọc Ninh, đang định mở lời hỏi là chuyện gì, thì thấy giọng trong trẻo kiêu kỳ của nàng vọng tới.

 

"Cửu Cung Tôn các ngươi vốn quen chuyện cướp bóc nhà cửa, trộm cắp vơ vét, nghĩ bụng chắc cũng chai mặt lắm , là ngươi giúp bản tiểu thư trộm hết bảo vật trong Tàng Bảo Các của Tam Thanh Môn và Vô Tung Điện đây ? Bản tiểu thư sẽ chia chác với ngươi theo tỷ lệ chín một, thế nào?"

 

Nụ của Bạch Ngọc Ninh xinh mang theo mấy phần kiêu kỳ.

 

Cừu Nguyên Vĩ những lời , rốt cuộc thể nhịn nữa, sắc mặt trong nháy mắt trở nên khó coi đến tột cùng, đột ngột đập bàn phắt dậy!

 

"Hỗn xược!"

 

Một luồng uy áp cường hãn cuồn cuộn ập về phía Bạch Ngọc Ninh.

 

Ngay trong khoảnh khắc , Bạch Phu Nhân và Tăng Bất Hối cùng lúc phóng uy áp để chống .

 

Ầm——

 

Toàn bộ đại điện đều tràn ngập một cảm giác áp bức đến ngạt thở.

 

Ánh mắt Bạch Phu Nhân sắc như dao, giữa đôi mày dường như trào dâng một luồng hàn khí buốt thấu xương, nàng gằn giọng, nhấn mạnh từng chữ: "Thứ rác rưởi gì mà cũng dám giương oai với Mạch Châu đảo chúng ?!"

 

Giọng lạnh lẽo tựa băng sương, như một lưỡi kiếm sắc bén xuyên thủng màng nhĩ của .

 

Mạch Châu đảo của họ dù cho tổn thất nặng nề, cũng đến nỗi sa cơ thất thế để mặc cho kẻ khác bắt nạt, mặc cho đời sỉ nhục, huống hồ Ninh Ninh còn là hòn ngọc quý tay duy nhất của Mạch Châu đảo, một ai phép động đến nàng!

 

Sắc mặt của tất cả những mặt tại đây đều kịch biến.

 

Mọi đều ngỡ rằng Mạch Châu đảo sẽ tạm thời nuốt cục tức bụng, nào ngờ Bạch Phu Nhân chẳng hề sợ hãi, ngược còn lên tiếng mắng thẳng mặt Tôn chủ của Cửu Cung Tôn.

 

Tăng Bất Hối nghiêng đầu, ánh mắt ngưng nơi tiểu cô nương vẫn còn trời cao đất dày , đôi mày khẽ nhíu đầy bất đắc dĩ, nhẹ giọng : "Lại dọn dẹp giúp ngươi ."

 

"Vậy ngươi dọn ?"

 

"Dọn."

 

Hắn cam tâm tình nguyện, hơn nữa cũng chẳng thấy Ninh Ninh gì sai cả.

 

--------------------

Vân Vũ

 

 

Loading...