Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1098
Cập nhật lúc: 2025-11-30 09:20:40
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lôi Ngạo tính tình nóng nảy, hành vi và lời của bọn họ chọc cho tức chịu nổi, liền đầu về phía Vân Tranh, vẻ mặt cung kính chắp tay.
"Đế Hậu, xin cho phép thuộc hạ dẫn công đ.á.n.h bọn chúng!"
"Không vội." Vân Tranh thản nhiên đáp. "Ba đại thế lực Cửu Cung Tôn, Tam Thanh Môn và Vô Tung Điện, thể lăn lộn đến ngày hôm nay, thể nào hành sự lỗ mãng như . Sao bọn họ thể đường đột ăn ngông cuồng đến thế? Chuyện chắc chắn âm mưu."
Lôi Ngạo xong, tựa như thoáng chốc gõ cho tỉnh ngộ, đầu óc cũng nguội mấy phần.
Cẩn thận ngẫm , mấy đại thế lực quả thực quá mức phách lối .
Vân Vũ
Với thực lực của chúng, chắc chắn thể dò la một vài tin tức của Sóc Cung, tệ nhất thì cũng ngóng chuyện Thủ Vân và Dao Quang sứ giả đến, hơn nữa sứ giả còn về phía chúng .
"Là thuộc hạ ngu ." Lôi Ngạo cúi đầu, ánh mắt rũ xuống.
Vẻ mặt Vân Bằng nghiêm , trầm giọng : "Mấy thế lực Cửu Cung Tôn, Tam Thanh Môn và Vô Tung Điện sớm ngấm ngầm kết minh lưng , bọn chúng kéo cả Sóc Cung, Hoàng Tộc nhất mạch và Mạch Châu đảo của chúng xuống đài, để thế."
"Lần bọn chúng là để thăm dò, cũng là để chuẩn chèn ép chúng . Nếu chúng lên tiếng, cũng phản kháng, thì sẽ chứng tỏ những lời bọn chúng là sự thật, khi đó bọn chúng sẽ còn gì lo ngại nữa. Thật , điều bọn chúng nhất chính là, Đế Tôn còn ở đây ?"
Vân Bằng đến đây, đầu Vân Tranh, nghiêm túc hỏi.
"Đế Hậu, tiếp theo chúng thế nào?"
Trên gương mặt Vân Tranh nở một nụ ngọt ngào, "Vậy thì cứ mở một bữa tiệc Hồng Môn , Bổn hậu cũng xem thử bọn chúng dám đến ."
"Truyền lệnh xuống, mười ngày , Sóc Cung mở tiệc mời các thế lực lớn đến thương nghị đại sự, nhân tiện chào mừng sứ giả của Thủ Vân và Dao Quang. Còn nữa, báo cho các thế lực như Cửu Cung Tôn , về chuyện bọn chúng ăn ngông cuồng, Bổn hậu thể tạm thời truy cứu, nhưng những thứ thuộc về Sóc Cung, bắt buộc giao trả trong bữa tiệc mười ngày ."
Nàng cho bọn chúng , dù cho Sóc Cung Đế Tôn ở đây, Sóc Cung cũng là nơi mặc xâu xé.
Sóc Cung , nàng nhất định giữ vững.
Hơn nữa, thể để Sóc Cung trong tay nàng mà mất uy danh vốn .
Mười ngày , mới là màn kịch chính.
Vân Tranh '' về phía Lôi Ngạo, lệnh: "Lôi Ngạo, hãy điều tra cho rõ ràng bộ mối quan hệ nhân sự, thực lực mạnh yếu, và cả những chuyện các thế lực trong quá khứ, đó giao cho ."
"Về chuyện yến tiệc, bộ giao cho Vân Bằng ngươi lo liệu."
"Vâng, Đế Hậu!" Hai Vân Bằng và Lôi Ngạo đồng thanh đáp lời.
Sau khi hai họ lui khỏi đại điện, vầng trán Vân Tranh rịn một lớp mồ hôi lạnh li ti, sắc môi nàng cũng bắt đầu trắng bệch. Nàng vội vàng xoay xuống ghế, tay bất giác siết chặt lấy tay vịn, suýt chút nữa bóp nát nó.
Hơi thở của Vân Tranh ngày một dồn dập, cảm giác đau đớn quen thuộc ập đến khắp nàng.
Hồi lâu .
Trong điện, tĩnh lặng như tờ.
Hơi thở của thiếu nữ dần dần bình trở , nàng lấy một chiếc khăn tay sạch sẽ từ trong gian trữ vật, lau lớp mồ hôi mỏng mặt.
Làm xong việc, nàng rời khỏi đại điện.
Vân Tranh thẳng đến hậu sơn của Sóc Cung để tìm nhóm bạn của , mà lúc , nhóm bạn của nàng đang tỉ thí với các thiên kiêu của hai lục địa.
Hai chị em nhà họ Ân đ.á.n.h cho một trận thê thảm, mặt mũi bầm dập, sưng vù. Ngay cả Ân Cẩm Sắt là một nữ tử, khi tỉ thí với Phong Vân tiểu đội cũng đ.á.n.h cho chút nương tay.
Hai họ bên cạnh ông nội nhà với vẻ mặt đầy oán hận, thỉnh thoảng liếc mắt tố cáo Ân Gia Chủ.
Còn kịp nghỉ ngơi một lát, Mạc Tinh tới, lôi Ân Niên Hoa mất.
Ân Niên Hoa nước mắt, "Ta đ.á.n.h với ngươi, đ.á.n.h với ngươi !"
Mạc Tinh , sững một chút hì hì : "Cũng thôi."
Ngay lúc Ân Niên Hoa đang mừng rỡ trong lòng, cổ áo của một khác túm lấy. Những ngón tay của nọ khớp xương rõ ràng, thon dài mảnh khảnh, đến nao lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1098.html.]
Ân Niên Hoa ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm nụ ôn hòa như ngọc của Yến Trầm, tức thì hoảng đến độ giật nảy.
"Ta sẽ so chiêu cùng ngươi." Yến Trầm thong thả cất lời.
Ân Niên Hoa nuốt nước bọt ừng ực, vội vàng đầu về phía Mạc Tinh, giọng điệu khẩn khoản kêu lên: "Mạc , đấu với , so chiêu với !"
Hắn hạ độc c.h.ế.t !
Càng đỉnh lô đập nát đầu a!
"Xin nhé, Hoa ." Mạc Tinh khẽ thở dài một tiếng, đoạn kéo Mộ Dung Hành đến bên cạnh , thành thạo giơ tay choàng lấy vai , mỉm : "Ta đối thủ ."
Mộ Dung Hành Ân Niên Hoa, mỉm an ủi: "Đừng sợ, tu vi của Yến Trầm thấp, ngươi tuyệt đối thể ứng phó ."
Ân Niên Hoa trợn tròn cả mắt: "!!!" Tuy tu vi của Yến Trầm thấp, nhưng thể vượt cấp tác chiến cơ mà! Hơn nữa, một khi tay hạ độc thì càng khó lòng phòng ! Tấm nhỏ bé của mà chịu cho nổi?
"Đừng mà..." Ân Niên Hoa đau đớn gào lên t.h.ả.m thiết, lôi một cách chút nương tay.
Nam Cung Thanh Thanh và Chung Ly Vô Uyên đang so chiêu cùng Vũ Văn Chu và Phàn Ngọc Nhi, quá trình giao đấu cũng là một thử thách lớn đối với sự ăn ý của đôi bên. Cặp kinh nghiệm kề vai sát cánh chiến đấu suốt mấy năm trời, còn cặp thì bắt đầu kết hợp với từ hai mươi năm , sự ăn ý tuyệt đối hề thua kém.
Cảnh tượng ở hậu sơn lúc thể xem như một trận đại hỗn chiến.
Cả ngọn núi gần như sắp họ san thành bình địa.
Còn Mộ Dận thì liều mạng thách đấu Đế Niên, để Đế Niên đè xuống đất đ.á.n.h cho một trận tơi bời. Lần , những gào lên đau đớn, mà còn cố gắng tìm đúng thời cơ để phản kích.
Trong lúc phản kích, Mộ Dận thế mà vô tình tát cho Đế Niên một cái.
Bốp——
Gò má của Đế Niên tức thì sưng đỏ cả lên, đôi mày và mắt như tranh thủy mặc của chợt trở nên đầy hiểm ác. Khóe miệng nhếch lên một nụ như như , đoạn chằm chằm Mộ Dận gằn từng chữ: "Thằng nhãi ranh, lắm, tiếp theo thì đừng trách cữu cữu tay với cái mặt của ngươi."
Mộ Dận sợ đến mức vội vàng lùi mấy bước, nhưng khóe mắt liếc thấy một bóng hình màu đỏ ở phía xa, lòng chợt kiên định, nghiến răng sải bước tiến lên, triệu hồi song nhận đao.
Hắn quát khẽ một tiếng.
"Nhào vô ! Cữu cữu, sợ !"
Vừa dứt lời, hình Đế Niên lóe lên, xuất hiện ngay lưng , chút nương tình tung chân đá bay văng xuống đất.
Rầm!
Hắn rơi ngay xuống bên chân Vân Tranh, nàng đột nhiên cúi đầu '' , cất giọng: "Tâm tĩnh, nhanh, công hiểm, chiêu chuẩn! A Dận, ngươi nhớ ?"
Phong Vân Thập Lục Tự Khẩu Quyết.
Mộ Dận , lập tức lồm cồm bò dậy khỏi mặt đất, xoay , ánh mắt tựa như một con sói con Đế Niên chằm chằm, hung ác nguy hiểm, nhưng tuyệt nhiên là cơn thịnh nộ mất hết lý trí.
Hắn một nữa lao vút , tấn công về phía Đế Niên.
Đao quang kiếm ảnh tung hoành, khiến Đế Niên cũng thoáng chút kinh ngạc.
Ngay đó, khóe môi Đế Niên khẽ nhếch lên, né tránh, truyền âm cho Vân Tranh ở cách đó xa, giọng điệu phần bâng quơ: "Tranh Tranh, ngươi để cữu cữu luyện tập cho A Dận, còn dạy A Dận đ.á.n.h cữu cữu, ngươi xứng với cữu cữu ? Hay là thế , ngươi tặng mười vò tám vò linh tửu, cữu cữu sẽ miễn cưỡng tha thứ cho cái tội 'bất hiếu' của ngươi."
Vân Tranh khẽ nhướng mày, "Được thôi, là cữu cữu thiết nhất của mà, đưa yêu cầu gì, đều sẽ chấp thuận."
Đế Niên những lời , bất giác nổi lên một tầng da gà. Mấy lời nàng , mà rợn cả .
Nha đầu chắc chắn đang ấp ủ âm mưu gì đây!
Quả nhiên, trong thức hải của liền vang lên giọng của nàng.
"Cữu cữu, thật nhờ giúp một việc."
--------------------