Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1078: Lão nhãn hôn hoa

Cập nhật lúc: 2025-11-30 09:20:21
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vân Bằng thấy lời , sắc mặt khẽ biến, lập tức quát lớn kẻ cường giả : "Liễu Võ, ngươi chú ý thái độ chuyện của !"

 

Kẻ cường giả tên 'Liễu Võ' tỏ bất cần, hất cằm lên : "Ta đây chuyện xưa nay vốn thẳng thắn như , tuy nàng là bạn đời của Đế Tôn, nhưng điều đó nghĩa là nàng năng lực, kiến thức."

 

Vân Bằng còn định thêm gì đó, nhưng Vân Tranh ở bên cạnh giơ tay ngăn .

 

Giọng nàng thanh đạm, "Ai chủ sự cũng cả, điều quan trọng nhất là cứu , ngăn chặn dã tâm lang sói của Dung Thiên Cực."

 

Ân Gia Chủ liếc mắt Liễu Võ một cái, lạnh giọng : "Lão phu đây chính là thích để Tiểu Vân Tranh chủ sự, nếu nhờ nàng, Thủ Vân và Dao Quang nhiều đến chi viện như ."

 

Liễu Võ thấy lời , mặt mày đỏ bừng tai cũng nóng ran, định cất lời phản bác thì thấy đám thiên kiêu ở phía xa bắt đầu xôn xao náo động.

 

" , Vân Tranh là ân nhân cứu mạng của chúng , chúng đến đây đương nhiên cũng là vì nàng!"

 

"Nếu Vân đạo hữu lên tiếng mời, chúng cũng chẳng dại gì mà nhúng tay vũng nước đục ! Cứ lề mề cà kê mãi thế , trong cái thành Tứ Phương gì đó c.h.ế.t hết cả bây giờ, cứ lời Vân đạo hữu, chúng tấn công thẳng thành. Đây là cách nhanh nhất, cũng là cách trực diện nhất!"

 

"Công thành! Công thành!"

 

Liễu Võ , ánh mắt kín đáo liếc qua Vân Tranh một cái, hừ lạnh một tiếng, phất mạnh tay áo.

 

Hắn ngược xem thử, con nhãi rốt cuộc bản lĩnh gì mà nên chuyện.

Vân Tranh quả quyết trầm giọng lệnh: "Vân Bằng, Lôi Ngạo, dẫn đường, chúng !"

 

Lôi Ngạo và Vân Bằng đồng thanh đáp một tiếng 'Vâng', nhanh chóng lao lên phía mở đường.

 

Vân Tranh triệu hồi Nhị Bạch ngoài, bạch hổ hiện oai phong lẫm liệt, nàng đặt tay lên lưng nó, vận khởi linh lực, tung một cái, gọn gàng dứt khoát vững lưng bạch hổ.

 

Bạch hổ bám sát ngay Lôi Ngạo và Vân Bằng, những khác cũng lũ lượt nối gót.

 

Các thiên kiêu của Dao Quang cũng triệu hồi khế ước thú của , cưỡi lên lưng chúng bám theo sát nút.

 

Còn những bạn đồng hành Phong Vân, họ sớm vận linh lực, lướt đến bên cạnh bạch hổ, kề vai sát cánh tiến lên cùng nó.

 

" là lỗ mãng!" Liễu Võ vẫn yên tại chỗ, sắc mặt khó coi đến cực điểm, khinh khỉnh hừ lạnh.

 

Một bộ phận của thế lực Khung Thiên cũng chần chừ nán , nhưng khi thấy bóng dáng của đoàn dần xa, chỉ còn những chấm đen nhỏ xíu, bọn họ cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều, vội vàng đề tụ linh lực đuổi theo.

 

như lời Liễu Võ , bọn họ cũng cảm thấy Vân Tranh quá mức độc đoán!

 

Muốn công phá cổng thành, chuyện dễ dàng như ?

 

Không chỉ tầng tầng lớp lớp kết giới, mà còn của Xích Tiêu Thần Phong Điện và Thiên Tộc đang mai phục tường thành, chỉ chờ bọn họ xuất hiện là lập tức tấn công.

 

Bởi vì kết giới, bên trong thể tung đòn tấn công ngoài, nhưng đòn tấn công của bên ngoài kết giới chặn ... thể nào đ.á.n.h trúng bên trong.

 

Mấy tu luyện giả tụt ở cuối đội hình, mặt mày âm trầm bàn tán với :

 

"Đế Tôn rốt cuộc mắt kiểu gì, chọn một con nhãi ranh thế Đế Hậu chứ?"

 

"Giao phó tính mạng của mấy nghìn cho một con nhãi ranh, Vân Bằng hộ pháp và Lôi Ngạo hộ pháp dám chứ?!"

 

"Vân Tranh cũng điểm nào đáng khen, lúc , nàng là đồ của Tông Nhân tiền bối ? Hơn nữa, đồn nàng còn giành ngôi vị đầu trong đại hội giao lưu ở Thủ Vân Đại Lục, nghĩ chắc cũng đến nỗi tệ."

 

"Hừ, nàng giành ngôi đầu bảng, chắc chắn là do thiên kiêu của hai đại lục quá yếu kém mà thôi."

 

"Thôi đừng nữa, chúng cứ xa xa mà xem là ngay thôi."

 

"Cũng ."

 

...

 

Tứ Phương Thành, tường thành.

 

Mười tám cường giả cấp bậc Chí Tôn Cảnh sừng sững ở phía , còn từng hàng cường giả Thiên Tôn Cảnh nấp đường tường thành, tay cầm cung tên, sẵn sàng trong tư thế bắn.

 

"Lũ rùa đen rút đầu cuối cùng cũng chịu ló mặt ..."

 

Lão giả độc nhãn áo xám giữa tường thành khẽ híp mắt , "Đến thì , đỡ cho chúng tìm từng một. Đợi Điện chủ đại sự thành, chúng cũng sẽ nhận sức mạnh của linh hạch, đến lúc đó việc thành Thần còn là chuyện hư vọng nữa."

 

Nghe đến chuyện thể thành Thần, ánh sáng nơi đáy mắt của những cường giả Chí Tôn Cảnh ngày một rực cháy.

 

So với việc thống nhất đại lục, bọn lẽ dĩ nhiên sẽ chọn thành Thần.

 

Thành Thần, đồng nghĩa với trường sinh bất lão.

 

Trời cao biển rộng, tha hồ cho bọn tung hoành, mất một cái đại lục cao cấp thì , cũng chẳng hề gì, vẫn còn những đại lục khác tồn tại mà.

 

Chỉ cần sức mạnh, thì bất cứ vật nào cũng đều thể hy sinh.

 

lúc , nơi đáy mắt lão giả độc nhãn áo xám chợt lóe lên một tia sáng, khẽ nhấc tay.

 

Trong khoảnh khắc, tất cả cung thủ Thiên Tôn Cảnh đồng loạt giương cung lắp tên, nhắm thẳng đoàn sắp sửa xuất hiện, chuẩn b.ắ.n tới.

 

Người xuất hiện.

 

"Phóng tên!"

 

Dứt lời, tất cả cung thủ lập tức nhắm thẳng bọn họ, đồng loạt phóng tên về phía Vân Tranh!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1078-lao-nhan-hon-hoa.html.]

 

Vút vút vút——

 

Những mũi tên sắc lẹm bao bọc bởi linh lực x.é to.ạc gian, lao vun vút về phía bọn họ!

 

Vân Bằng theo phản xạ hét lên một tiếng, "Mau phòng ngự!"

 

Mọi thoáng kinh ngạc, vội vàng vận chuyển linh lực giăng một lớp linh tráo phòng ngự.

 

Ngay khi những mũi linh tiễn sắp sửa lao đến, mắt bọn họ bỗng tối sầm , một con cự thú khổng lồ phủ vảy đen chắn ngay mặt.

 

Ngay đó, con cự thú há to cái miệng khổng lồ, nuốt chửng bộ linh tiễn.

 

Bất kể đối phương b.ắ.n bao nhiêu linh tiễn, Thao Thiết đều thể nuốt trọn.

 

Thao Thiết nuốt chảy nước miếng ròng ròng.

 

Lão giả độc nhãn áo xám tường thành chứng kiến cảnh , ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc, ngờ là Thao Thiết, hung thú thời thượng cổ!

 

Bụng của Thao Thiết, thể chứa đựng vạn vật.

 

Linh tiễn vẫn ngừng tuôn , b.ắ.n thẳng cái miệng khổng lồ phía .

 

Thao Thiết dùng che chắn cho đám Vân Tranh ở phía , khiến cho bọn họ thể nào tấn công tới, ngược , những mũi linh tiễn còn cho thực lực của Thao Thiết thêm lớn mạnh.

 

"Dừng tay!" Lão giả độc nhãn áo xám lập tức trầm giọng lệnh.

 

Đám cung thủ lập tức dừng .

 

lúc , Thao Thiết khép miệng , trong cổ họng phát những tiếng ùng ục, ngay khoảnh khắc tiếp theo, một bãi nước bọt khổng lồ nó phun thẳng về phía tường thành.

 

'Xèo xèo——'

 

Vân Vũ

Tiếng kết giới ăn mòn vang lên khiến nổi da gà, cũng cho sắc mặt của những kẻ tường thành khẽ biến đổi.

 

Nó... nó đang nhổ nước bọt bọn họ ư?!

 

Ngay đó, Thao Thiết ngọ nguậy cái miệng, liên tục phun nước bọt tính ăn mòn về phía kết giới đang bao bọc tường thành.

 

Kết giới dấu hiệu suy yếu .

 

Sắc mặt lão giả độc nhãn áo xám biến ảo khôn lường, lập tức phất tay, "Lập tức phóng tên!" Bịt cái miệng của nó !

 

Vút vút vút——

 

Đám cung thủ một nữa phóng tên về phía Thao Thiết.

 

Thao Thiết dường như vô cùng phấn khích, nó há to cái miệng khổng lồ, hứng lấy những mũi linh tiễn nuốt chửng.

 

Lão giả độc nhãn áo xám lạnh, dùng linh lực khuếch đại âm thanh, "Các ngươi bản lĩnh thì đừng đây, dù thì chúng cũng thừa thời gian để cù cưa với các ngươi."

 

lúc , một giọng sang sảng đầy phấn khích vang lên.

 

"Ngươi bản lĩnh thì đây , đừng như con rùa rụt cổ trốn ở bên trong, thật sự xem thường ngươi, ngươi đúng là chẳng đàn ông!"

 

Lão giả độc nhãn áo xám còn kịp lên tiếng, thấy một giọng nam khác vang lên.

 

"Hắn còn là đàn ông nữa, bây giờ là lão già chứ."

 

"Xì, lão già thì chán ngắt!"

 

"Hình như còn là lão già chột mắt nữa, trông xí thì thôi , còn gù lưng thế ?"

 

"Thế thì càng chán hơn!"

 

Tư Mã Huân và Mạc Tinh, hai ngươi một câu một lời, cứ thế tung hứng với như chốn , chọc cho lão giả độc nhãn áo xám tức đến sôi gan.

 

Lão giả độc nhãn áo xám gườm gườm hai kẻ đang nấp lưng Thao Thiết, thỉnh thoảng lén lút ló cái đầu , cơn giận dữ bỗng chốc bùng lên trong lồng ngực.

 

Thật là vô lý!

 

Hắn căm ghét nhất là kẻ khác bàn tán về con mắt của , mà giờ đây hai tên tiểu t.ử thối dám ngang nhiên thẳng .

 

Hắn giơ tay giật lấy cung tên từ một cung thủ, đích nhắm thẳng về phía Tư Mã Huân và Mạc Tinh, vút một tiếng, hai mũi linh tiễn tức thì bay

 

Thế nhưng, hai bọn họ cứ như sớm đoán từ , vội rụt đầu .

 

Tư Mã Huân nấp tấm lưng của Thao Thiết, cất tiếng ha hả buông lời mắng chửi: “Lão già c.h.ế.t bầm, đúng là mắt mũi lèm nhèm !”

 

Lão giả độc nhãn mặc áo bào xám giận đến mức lồng n.g.ự.c phập phồng thôi.

 

Hắn nhất định g.i.ế.c c.h.ế.t hai thằng nhãi ranh !

 

Hắn giương cung tên lên.

 

Trong khi đó, tất cả tường thành đều Mạc Tinh và Tư Mã Huân thu hút hết sự chú ý, nên chẳng hề , phía lưng Thao Thiết vơi mấy bóng .

 

--------------------

 

 

Loading...