Ta tên là Liễu Miên, là con gái thứ hai trong gia đình họ Liễu ở thôn Song Kiều.
Năm  sinh , gia đình  đầu trồng bông, thế là cha mẹ thuận miệng đặt cho  một cái tên “Miên”.
Cũng như cái tên của ,  chuyện trong gia đình đều  tùy tiện. Mẹ  yêu thương chị cả, cha   cưng chiều đệ đệ, chỉ   là đứa con gái ngoan ngoãn lớn lên, để  thể giúp đệ đệ trả tiền sính lễ,  đến tuổi trưởng thành   hứa gả cho Vương gia xung hỷ.
Năm đó, khuôn mặt của bà mẫu  dọa ,    trong lòng bà   một trái tim mềm yếu như , run rẩy mà gả , tận tâm hầu hạ tướng công đang uống thuốc mỗi ngày.
Phu quân , Vương Viễn, là một  , ánh mắt  lúc nào cũng chứa đựng sự áy náy.
Chàng : "Mẹ  cả đời  chỉ  mỗi việc  đúng là cưới nương tử xung hỷ cho , đây là tội  của , mong nàng   đừng hận bà, nàng yên tâm,  sẽ  động đến nàng, đợi  c.h.ế.t  sẽ dặn dò để nàng  thể tái giá."
Khi   đến chuyện chết,  chỉ  che miệng  , nhưng lúc đó  còn quá nhút nhát,   dám  , một phút lơ là, những lời đó  lọt  tai ông trời,  đầy một tháng ,   .
Mấy  trong gia tộc  là do   đổi bát tự của , khiến  gặp tai họa, thúc bá  bán   để lo liệu hậu sự cho phu quân,  sợ đến mức run cầm cập, nhưng thật bất ngờ là cha   đến.
Ta nghĩ rốt cuộc vẫn là cha ruột, dù   ông    với , nhưng khi con gái ruột gặp nạn, ông vẫn đau lòng, nhưng ông ấy lại kéo   một góc, giọng đầy hứng khởi nói: "Nhị nha đầu , làng bên   tên Ngô Hưng sẵn sàng bỏ  năm lượng bạc để cưới con về, con trai hắn   năm tuổi , con qua đó  thể  mẹ, cùng cha về thôi,  về sống cuộc sống  ."
Cuộc sống   chính là gả  cho một  góa thê đánh c.h.ế.t thê tử  kế thê ?
Hóa  ông ấy chỉ đến vì  bán   nữa.
Trong khoảnh khắc tuyệt vọng đó, bà mẫu   tỉnh , xông  ngoài với con d.a.o trong tay, bà mắng những  trong gia tộc,  rằng bọn họ chỉ  lợi dụng cái c.h.ế.t của con trai bà để chiếm đoạt tài sản của chúng , định dùng kế để ức h.i.ế.p chúng , một góa phụ và một nàng dâu mới về.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Bà còn đá cha  hai cái, mắng ông là đồ  bằng cầm thú, ngay cả con ruột của mình cũng bán, bảo ông nằm mơ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-lai-hau-due-cho-tu-tu/chuong-5.html.]
Hôn thư của  và Vương Viễn   ghi trong quan phủ, c.h.ế.t cũng là quỷ của nhà họ Vương.
Đuổi hết bọn họ , bà ấy mới ôm lấy quan tài của Vương Viễn, : "Nhà họ Vương  còn nam nhân nữa, đất đai và nhà cửa, sớm muộn gì gia tộc cũng tìm lý do để thu hồi.” 
“Bây giờ  cho con hai con đường để chọn, một là như Vương Viễn  , tìm  cưới con, nhưng thời gian gấp rút,  chỉ  thể bảo đảm sẽ  mắc  sai lầm; con đường còn  là ngày mai   thai,  con  sẽ sống tiếp, từ nay  coi con là con gái,  coi là con dâu nữa."
Ánh mắt bà kiên định, dường như   gì  thể  khó bà.
Đó là cách sống mà   từng thấy. Ta   nếu là con gái của bà,  sẽ trở thành dáng vẻ thế nào. Vì ,   chọn con đường thứ hai.
Bà mẫu bảo  uống một loại thảo dược,  khi những  trong gia tộc tiếp tục đến quấy rối,  giả vờ ngất . Đại phu bắt mạch  rằng   mang thai.
Chín tháng , chúng  đến một gia đình đón hai đứa trẻ về, là Tiểu Nguyên và Tiểu Hỷ.
Đó là một nữ nhân  mang thai  năm tháng, nhưng phu quân nàng   qua đời. Gia đình nàng   còn trưởng bối,  này nàng ấy muốn ́i giá, chỉ  đổi lấy một ít tiền.
Cũng là những nữ tử đáng thương,   để Tiểu Nguyên ở  trong vòng tay của nàng  một chút nữa, nhưng nàng   thèm , lạnh lùng : "Các  nhanh chóng đem nó ,  còn   vứt cái đứa vô dụng , đừng  mất thời gian của ."
Cái "đồ vô dụng" nàng   chính là Tiểu Hỷ, hóa  nàng  sinh đôi một trai một gái, bà mẫu  chỉ muốn mua một đứa con trai, thế nhưng trong xã hội  chẳng ai  mua con gái, nàng  thậm chí  vứt bỏ luôn.
Ta  đưa cả hai đứa trẻ , nhưng   từng kiếm  một đồng nào, lúc đó  cảm thấy  sợ hãi.
Bà mẫu   ôm lấy Tiểu Hỷ và thêm một lượng tiền  tay nàng , : "Hãy coi như hai đứa trẻ  ngươi  sinh , cuộc đời dài lắm, hãy mang theo chúng mà sống  hơn nhé."
Bà mẫu  của ngày hôm đó,  vĩnh viễn sẽ  bao giờ quên. Liễu Miên  ngày hôm đó tự thề với bản ,   bỏ  sự yếu đuối, sống giống như kiên cường và nhân hậu giống như bà.