ĐỂ KẺ BẮT NẠT PHẢI TRẢ GIÁ - 4
Cập nhật lúc: 2025-09-28 14:28:45
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Wow! Hiểu Vi ghê nha! Lần nhất khối!”
“Tớ ngay mấy do tâm trạng nên mới bài kém mà.”
“Hiểu Vi giỏi quá! Vừa xinh thông minh, tớ ghen tị c.h.ế.t .”
“Hơn nữa, Hiểu Vi còn nộp bài một tiếng. Thầy bảo đề khó, xem chỉ khó với bọn tớ thôi.”
Tống Hiểu Vi giữa trung tâmp, đám đông khen nức nở, nó quên mất “nhất khối” từ .
“Tớ thấy đề khá dễ, khó. Hạng nhất khối trong dự liệu, gì ngạc nhiên .”
“Cuối tuần tớ sinh nhật, tớ mở party ở nhà, đến nhé.”
ngang qua, Tống Hiểu Vi gọi .
“Kha Hạ, mày cũng đến nhé.”
Mọi ngạc nhiên vì ai cũng nó ghét lắm.
dừng bước, Tống Hiểu Vi giữa đám đông.
Khóe miệng nhếch lên.
“Được.”
Giờ thể d.ụ.c tự do hoạt động, luyện .
Tai bên trái mất tiếng.
Có từ đằng lấy tai .
đầu, bắt gặp Giang Dục.
“Xin , trả đây.”
Giang Dục tung tai lên bắt lấy, tung, bắt.
lãng phí thời gian, dậy giật tai , đang định bỏ thì :
“ thấy cả , chuyện với Tống Hiểu Vi .”
dừng khựng.
Hoá Giang Dục ngủ.
thế thì ?
Có , cũng chẳng sợ, nên sợ là Tống Hiểu Vi.
để tâm, lưng rời .
Giang Dục đút tay túi, theo bóng lưng .
“Ngầu phết nhỉ.”
Cuối tuần, đến tiệc sinh nhật Tống Hiểu Vi.
Lễ trưởng thành 18 tuổi, nó mời cả lớp, mở đại tiệc ở vườn nhà.
Bố nó coi trọng sinh nhật , Tống Ích còn bay về từ Mỹ.
Không ít đối tác nhà họ Tống cũng tới.
Tống Hiểu Vi mời cả truyền thông.
Biệt thự nhà họ Tống hôm nay náo nhiệt.
Lâm Ải bận chào khách, nhưng thấy là đến đón ngay.
“Cô giáo Kha! Còn cảm ơn cháu, Hiểu Vi tiến bộ lớn.”
Bà vẫy tay với một đàn ông trung niên: “Đây là bố Hiểu Vi, ông gặp cháu đấy.”
Tống Ích , mắt thoáng qua cảm xúc lạ, nhưng nhanh chóng biến mất.
Nhanh đến mức tưởng nhầm.
“Chào cháu, Kha Hạ.”
“Cháu chào chú Tống.”
“Bố! Mẹ! Hai còn đó gì, con cắt bánh sinh nhật !”
Tống Hiểu Vi xách váy, lớn tiếng gọi.
Lâm Ải xin : “Xin thất lễ, cô giáo Kha cứ tự nhiên nhé.”
lắc đầu, hiệu .
Nhìn Lâm Ải và Tống Ích về phía Tống Hiểu Vi, một nhà ba hòa thuận, thấy cảm xúc của d.a.o động.
Đây là ghen tị ư?
Ghen tị gia đình hòa thuận của khác.
Ghen tị Tống Hiểu Vi bố yêu thương.
Có lẽ thế.
Vai vỗ một cái, .
Là Giang Dục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-ke-bat-nat-phai-tra-gia/4.html.]
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
“Lại gặp , học sinh siêu giỏi.”
Cậu tươi.
Không từ khi nào, Giang Dục thường xuyên xuất hiện xung quanh .
Ban đầu, tưởng sẽ bắt nạt như những đứa khác.
dường như ác ý.
Giang Dục mới chuyển trường nửa năm.
Nghe bố tài chính, gia thế sâu xa.
Giang Dục trai, cao ráo, nhiều bạn nữ ái mộ.
thích học, trốn tiết là chuyện thường ngày.
“Chào.”
khẽ gật, coi như đáp.
Cậu thêm gì đó, đúng lúc MC cầm micro tuyên bố party bắt đầu.
nhân cơ hội xa.
Tống Hiểu Vi mặc váy đỏ bó eo, đội vương miện, vây quanh như công chúa giữa đám đông cắt bánh.
tầng hai, điềm tĩnh .
“Hãy trân trọng , những ngày như thế của mày chẳng còn nhiều .”
lấy một cốc nước cam từ khay phục vụ, bấm mấy cái điện thoại.
7
Tống Hiểu Vi cắt bánh sinh nhật xong, bố dẫn chào hỏi khách khứa.
“Hiểu Vi càng ngày càng xinh! Nghe còn nhất khối, giỏi thật!”
“Hiểu Vi, định thi Thanh Hoa Bắc Đại? thấy con bé là ứng viên sáng giá cho thủ khoa tỉnh năm đấy!”
“Các cô chú quá khen. Cháu thi trường nào cũng , tùy bố cháu chọn ạ.”
Gần đây liên tục những lời khen cánh, Tống Hiểu Vi vô thức đáp với chút tự mãn.
Tống Ích vội bổ sung: “Chưa tới kỳ thi, giờ gì cũng sớm quá. Hiểu Vi vẫn còn nhiều gian để tiến bộ.”
“Bố!” Tống Hiểu Vi cau mày, giọng bất mãn. “Ý bố là con thi nổi ? Con hạng nhất khối, Thanh Hoa Bắc Đại chẳng chỉ là chuyện dễ như ăn bánh ?”
Bị bố vạch trần, nó khó chịu thấy rõ.
“Bố chỉ mong con cố gắng hơn thôi.” Lâm Ải dịu dàng an ủi.
Tống Hiểu Vi bực bội vì bố bẽ mặt. Sắc mặt tối sầm, cô giậm chân rời khỏi đám đông.
“Chẳng tính nó giống ai, động tí là nổi nóng.” Tống Ích thở dài thất vọng.
Lâm Ải cũng lắc đầu. “Ừ, cả hai đều bình tĩnh, Hiểu Vi nóng nảy thế .”
sân thượng, tận hưởng làn gió đêm, chống cằm ngắm cảnh tối. Trang viên Bích Sơn rực rỡ ánh đèn, một khung cảnh khó thấy ở miền quê.
Tiếng giày cao gót lộc cộc vang lên. Tống Hiểu Vi bước tới với khí thế hầm hầm.
“Hôm nay là sinh nhật tao, mày hẹn tao đây gì?” Cô gắt.
, bất giác bật .
Bị nụ của chột , Tống Hiểu Vi vội tiến tới kéo dậy khỏi ghế.
“Mày cái gì? Kha Hạ, tao hỏi mày cái gì!”
đáp, âm thầm đếm thời gian. Từ lúc uống nước cam đến khi cơn dị ứng phát tác cần mười lăm phút. cần câu giờ thêm vài phút nữa.
“Tống Hiểu Vi, mày , tao bí mật của mày đấy.” chậm rãi bước tới mép sân thượng.
Dưới là sân vườn nơi đang tụ tập.
“Mày lên cơn gì thế hả? Bí mật gì? Không thì tao đây, ai rảnh phí thời gian với mày!” Nó khoanh tay, giọng cáu kỉnh.
Nó cảm nhận sự bất thường trong thái độ của , lẽ dự đoán sẽ điều chẳng lành. túm c.h.ặ.t t.a.y nó , cho .
ghé sát tai nó, thì thầm một cái tên: “Bạch Nhan. Mày vẫn nhớ chứ?”
Nghe cái tên , Tống Hiểu Vi trợn tròn mắt, miệng há hốc, thốt nổi lời nào.
hài lòng với phản ứng đó. “Xem mày vẫn nhớ.”
“Sao mày ? Ai cho mày?!” Nó mất kiểm soát, bóp c.h.ặ.t t.a.y .
ngay mép sân thượng. Chỉ cần ai đó ngẩng lên, họ sẽ thấy Tống Hiểu Vi đang bóp chặt như kẻ điên.
thế vẫn đủ.
Tống Hiểu Vi lộ bản mặt thật độc ác, bẩn thỉu mắt trong buổi tiệc sinh nhật cô dày công chuẩn .
“Tao cái tên từ quan trọng. Mày nên lo tao bao nhiêu.”
“Tống Hiểu Vi, mày đang hoảng lắm đúng ? Vì chỉ cần chuyện lòi là cả đời mày coi như xong. Mày 18, sẽ tù.”
“Câm miệng!” Nó hét lên.
“Nếu mày tao câm, một cách đấy. Miễn tao còn sống, tao sẽ luôn tìm cách sự thật.”