----
Cô đến tuổi trung niên, so với Lương Cẩm Tú, nên khuyên như thế nào.
"Cám ơn, cô là ."
Điểm Điểm nhẹ nhàng lắc đầu, nó né tránh nụ hôn của con trai, giọng đầy mệt mỏi.
"Nếu thì xin mang theo con trai nhỏ của . Nó ngoan lời, trông nhà, còn thể bắt chuột."
Bé chó nức nở: "Không cần, ở , con ở đó.”
Mẹ thể rời xa chủ nhân, nó càng thể rời xa .
Nó thể , nó nuôi .
"Con lớn , một con ch.ó chủ nhân, là chỉnh."
Ánh mắt Điểm Điểm chút ảm đạm, nó lên bầu trời.
Mặt trăng dâng lên, nhưng chủ nhân sẽ bao giờ trở .
Đột nhiên nó cảm thấy mệt mỏi quá.
Điều mà lo lắng nhất trong livestream xảy .
Điểm Điểm quá trung thành, chủ nhân là tất cả của nó, chấp niệm mà nó chờ đợi suốt hai năm sụp đổ.
Trong video, Điểm Điểm ghé nấm mồ mọc đầy cỏ dại, một giọt nước mắt đục ngầu theo hốc mắt khép chặt chậm rãi rớt xuống, mặc cho con trai nghẹn ngào cầu xin như thế nào, chị Lưu khuyên bảo như thế nào, đều đáp dù chỉ một chút.
“Em gái, chúng trò chuyện vài câu .”
Trong bóng đêm sơ thăng, con ch.ó già gần đất xa trời chậm rãi tới, tới bên cạnh con trai của Điểm Điểm, nó thật sâu: "Em gái, cảnh ngộ mà trải qua cũng tương đồng với em, cho nên vô cùng hiểu tâm tình của em."
Lương Cẩm Tú hiểu: "......”
Chị Lưu xong phiên dịch: "......"
Mặc dù cảm động, nhưng đó là Điểm Điểm.
Đó là con trai của Điểm Điểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-82.html.]
Chú chó già nhận lầm mộ, bây giờ nhận lầm .
Chú chó già nâng móng vuốt lên, nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu con trai của Điểm Điểm:
"Em gái, khi chủ nhân , vốn định theo chủ nhân, còn ý nghĩa sống gì, nhưng mà , em vì ?"
Con trai Điểm Điểm chút mơ hồ: "Tại ?"
"Ồ, cháu là con của em ."
Ánh mắt chú chó già , thính lực hảo, đặc biệt là ở gần như , nó đầu, thở dài với Lương Cẩm Tú.
"Em gái, thật tử vong cũng đáng sợ, đáng sợ hơn chính là lãng quên."
Lương Cẩm Tú: "......”
"Chủ của cả đời bán đậu hũ, ông ba đứa con trai, hai đứa con gái, ông xây phòng cưới cho hai đứa con trai cưới vợ, nuôi con trai út học đại học, đưa hai đứa con gái gả chồng, của hồi môn tuy nhiều, nhưng cũng cố gắng hết sức."
Chú chó già đầu, nhận lầm, nó gió đêm thổi qua vòng hoa màu trắng như là nhẹ nhàng : "Ông là một cha đủ tư cách, nhưng em ? Lúc ông chỉ còn mỗi ở bên cạnh.”
Ba con trai của ông già bán đậu hũ, con trai út khi nghiệp thì ở thành phố khác, con trai thứ hai buôn bán trong thành phố, con trai lớn cũng ở trong thành phố lập gia đình.
Còn về hai cô con gái, con gái lấy chồng như bát nước đổ , cách nào về dưỡng lão.
Chú chó già cũng là ông thành nhờ cậy con trai, là con trai cho ông .
Khi nó mua về, chủ nhân chỉ một .
Người chủ coi nó như con trai, nuôi nó từ một con ch.ó nhỏ đến lớn, ông già , nó cũng già , hai cùng bạn.
Chủ nhân lúc tuổi già hầu như khả năng tự lo liệu cuộc sống, mỗi buổi sáng nấu một nồi cháo, ăn với dưa muối qua ngày.
Con trai ông đại khái một tháng qua một , mang theo thùng dầu, thùng sữa gì đó, cùng trò chuyện, đó liền trở về thành phố.
Chú chó già rằng chủ , ở bên cạnh bọn trẻ lâu hơn, mỗi đều ở cửa bóng lưng rời của bọn họ thật lâu, đó cùng nó trở về căn nhà cũ trống rỗng.
Ngày , ông dường như dự cảm, sáng sớm gọi điện thoại cho con trai và con gái.
Chú chó già hiểu chủ nhân đang gì, nhưng hiểu rằng chủ nhân các con của .
Không ai trở về, ai cũng lý do về .
Trong đó, cô con gái út tâm trạng , giọng điệu hung dữ.