Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đây Là Nông Trường, Không Phải Vườn Bách Thú!!! - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-07-11 13:17:18
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Con Husky ngốc nghếch duyên với ông, giống như con ch.ó ông nuôi kiếp .

Tuyệt nhận lạ, cũng từ nơi nào chạy tới, đối với ông hôn cọ, đó một tấc cũng rời cùng ông trở về nhà hàng.

Có một trai trẻ cho ông chú chó thuần chủng, vô cùng đáng giá.

Sau đó chuyện cũng truyền như thế nào, liên tục năm sáu tới đều mất, vạch trần liền ha ha, bỏ tiền mua.

Ha ha.

Ông lão căng thẳng dẫn về phía nhà hàng, chỉ Husky ăn xong ba cái đùi gà gốc cây lớn, kiên nhẫn :

"Cô cứ ở đây gọi nó."

Tulip kích động liên tục gật đầu, cô liếc mắt một cái liền nhận Nhị Bảo, cô hắng giọng, ôn nhu như nước hô:

"Nhị Bảo, đây, đây, tới đón con, con nhớ ?"

Trong phòng phát sóng trực tiếp bắt đầu nghị luận hình ảnh cảm động kế tiếp.

Chó lạc hai ngày nhất định nhớ chủ nhân, nhất định sẽ điên cuồng nhào tới, kêu nhảy.

mà kết quả là‌ "".

Husky thấy âm thanh, chậm rãi đầu, đôi mắt xanh trong suốt thẳng về phía Tulip.

Sau đó, hình ảnh như là bất động.

Nó cứ như nghiêm túc , một hồi lâu, đầu nghiêng lệch, từ góc độ khác, đó, ngáp dài một cái, lười biếng xuống.

Tulip: "......”

Ông lão lạnh: "Con chó duyên với , bán.”

Lại là một mơ ước chó, chó trung thành như thế nào chứ, cho dù tách mấy năm cũng thể liếc mắt liền nhận chủ nhân.

“Không , , nó thật sự là Nhị Bảo nhà .”

Tulip bối rối, ánh mắt ngốc nghếch , cái nghiêng đầu, hóa thành tro cô cũng nhận nhưng một chút phản ứng chứ?

Tulip nghĩ gì đó, luôn miệng :

"Nhị Bảo nhà mù mặt, ông để thử xem.”

Kết luận bác sĩ thú y đưa .

Đại khái nuôi bốn tháng, Nhị Bảo còn thường xuyên nhận lầm , lúc ở nhà còn , nếu như ngoài, chỉ cần cách nó xa một chút nó sẽ ngốc nghếch thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-68.html.]

Tulip giang tay ôn nhu kêu gọi, phần lớn những như Nhị Bảo tựa như đứa bé thất lạc nhiều năm hưng phấn chạy về phía cô, chít chít nũng.

cũng lúc chạy đến chỗ khác.

"Người khác" điểm chung là dáng khác cô nhiều lắm, kiểu tóc giống , mặc quần áo cùng màu.

Tulip buồn chịu nổi, mang đến bệnh viện kiểm tra, thế mới con ch.ó nhỏ của mù mặt.

Ông lão kiên nhẫn, phất tay đuổi : "Đi , mau, nếu gọi điện thoại báo cảnh sát.”

"Nhị Bảo, Nhị Bảo, là , con giọng của ?"

Sao Tulip thể buông tha, cam lòng chạy vòng qua ông lão, liên tục kêu vài tiếng vẫn nhận hồi đáp, cô cố gắng chạy trốn tránh ông lão, cầu cứu Lương Cẩm Tú.

"Chủ thớt, cô , xem nó thể hiểu ."

Tiếng hiểu, thế dùng thú ngữ ?

Lương Cẩm Tú vội vàng lớn tiếng hô.

Thật sự hiệu quả.

Husky bỗng nhiên lên, tìm kiếm phương hướng của âm thanh:

"Oa oa oa.”

Tulip : "Chủ thớt, con trai đang cái gì?"

Lương Cẩm Tú nhất thời trả lời thế nào, cô bao giờ gặp tình huống như .

Chú chó nào cũng chuyện, cho dù là chó sữa tròn tháng, cũng sẽ , đói bụng vân vân.

Con Husky truyền đến âm thanh mơ hồ rõ, nếu như nhất định hình dung, chút giống như kẻ ngốc chảy dãi, oa oa oa.

Tulip ông lão đuổi theo thúc giục:

"Chủ thớt, cô .”

Lương Cẩm Tú thành thật : "Bảo bối của cô gì.”

Đầu óc Tulip như thiếu dưỡng khí, phản ứng cũng chậm chạp:

Là bởi vì nó còn nhỏ ?"

Lương Cẩm Tú lắc đầu, chó nửa tuổi tương đương với bảy tám tuổi , sớm thể biểu đạt rõ ràng, cân nhắc một lát uyển chuyển .

"Có thể chỉ thông minh của nó cao lắm."

[Đáng lẽ nghĩ từ lâu .]

Loading...