----
Một phút đồng hồ qua, Đại Bảo tới lui quanh Tulip.
Năm phút đồng hồ qua, nó bắt đầu cắn xé quần áo Tulip, đánh thức cô.
Mười phút đồng hồ qua, trong ánh mắt nó tràn đầy hoảng sợ, nức nở một hồi, bỗng nhiên ngẩng đầu tuyệt vọng gào thét giống như sói .
Quả nhiên là chó chó , chỉ thông minh cao.
Lương Cẩm Tú vội vàng mở miệng: "Đừng kêu nữa, con sắp c.h.ế.t .”
"Là cô."
Đại Bảo nhớ rõ cái thanh âm , vội vàng chạy đến phía điện thoại.
"Cô thể hiểu ?"
Lương Cẩm Tú sớm nghĩ lời dối: "Đương nhiên, là thần tiên, gì mà thần tiên hiểu chứ?”
Từ nhỏ trừ chuồng chó nó mỗi nơi , ánh mắt Đại Bảo mờ mịt.
nó hiểu những lời đó.
Nó lên, hai móng vuốt dùng sức vái chào: "Thần tiên, cầu xin ngài cứu .”
"Mẹ con tình huống tương đối đặc thù, cô bởi vì quá mức nhớ nhung Nhị Bảo nên đau ngực."
Lương Cẩm Tú thuận miệng bịa chuyện.
"Muốn cứu sống con, trừ phi Nhị Bảo trở về."
Lương Cẩm Tú và cả trong phòng phát sóng trực tiếp trong thời gian chờ đợi thảo luận qua, Đại Bảo cho dù nhưng chắc cũng do dự.
Thực tế nó hề do dự.
Đại Bảo chút do dự : " Nhị Bảo ở .”
Chờ nó địa chỉ, Tulip lập tức nhảy dựng lên như xác c.h.ế.t vùng dậy -- đạo diễn suy nghĩ chu đáo, chọn vị trí , con kiến bò quần áo.
Đại Bảo kích động kêu Gâu Gâu: "Mẹ khỏe .”
"Được một nửa ."
Lương Cẩm Tú liên tục nháy mắt với Tulip, để cho cô nhập vai một chút, nên quá mức hoạt bát,
"Nhị Bảo trở về, con vẫn sẽ chết."
Tulip thật sự c.h.ế.t một nửa, tức giận, giơ tay nhắm ngay m.ô.n.g chó hung hăng tát một cái: "Thật đúng là con mất Nhị Bảo."
Chó lông vàng lớn da dày thịt thô, một cái tát căn bản tính là cái gì.
Ánh mắt chó lông vàng lớn né tránh, nhưng nghĩ đến nó chỉ ở , vì thế trở nên lẽ hùng hổ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-66.html.]
"Không .”
"Còn mạnh miệng đúng , , cho con mạnh miệng."
Vừa một tát chấn động khiến tay Tulip đỏ lên, cô túm lấy lỗ tai chó kéo trong phòng, mở máy tính bảng.
"Nhìn xem, con mở cửa mang nó ngoài, con trở về một ."
Chó lông vàng lớn trực tiếp bối rối, ngây ngốc bóng chó trong video, phát hiện cách nào trốn tránh nữa, hai chân che mặt, đáng thương hề hề sang chuyện khác:
"Mẹ vì Nhị Bảo mà đánh con.”
“Bớt giả bộ đáng thương cho , vô dụng, đánh con là nhẹ."
Tulip đỏ bừng mặt.
"Nhị Bảo mà chuyện gì, hầm con.”
Đại Bảo đang dọa nó, nhưng dùng lời như ?
Hầm .
Ủy khuất của nó trong nháy mắt bộc phát, nức nở như đứa trẻ:
"Mẹ tính, chỉ thương Nhị Bảo, thương con.”
Tulip hung tợn :
"Sao thương con, đồ ăn thức uống, Nhị Bảo con cũng , Nhị Bảo con cũng .”
Đại Bảo trong mắt lệ: "Lúc xem TV chỉ ôm Nhị Bảo.”
Tulip: "......”
Mọi trong phòng phát sóng: "......”
Huyết thống Đại Bảo thuần khiết, ăn ngon, thể trọng gần 100 cân.
Ôm một trăm cân xem TV?
Đại Bảo tiếp tục thổ lộ ủy khuất của :
"Nhị Bảo lên giường, hưng phấn, hôn nó ôm nó, con lên giường thì đánh m.ô.n.g con."
Tulip nhanh chóng nở nụ : "Vì cho con lên giường? Con giẫm lên nhiều suýt nữa gãy xương.”
Lương Cẩm Tú phiên dịch nữa, mỗi đánh năm mươi đại bản:
"Được , hai đều sai.”
Cái giống như gia đình hai con, quen con một, bỗng nhiên toát một em trai em gái chiếm hết tình yêu của ba , oán khí mới là lạ.
Cách chính xác là cho lão đại càng nhiều quan tâm, để cho nó hiểu em nó cho nó mất tình yêu, ngược , còn nhiều hơn một phần.
Tulip vẫn thở phì phò như : "Vậy cũng thể ném Nhị Bảo .”