----
"Đoạn thứ ba giữ, là cảnh một Đại Bảo trở ."
Tulip xong những thứ , vẻ mặt chờ mong về phía ống kính.
"Chủ thớt, chắc Đại Bảo cố ý , cô giúp cố gắng hỏi một chút ."
"Đương nhiên hỏi, nhưng thể trực tiếp hỏi."
Lương Cẩm Tú sờ sờ cằm, tựa như phát hiện manh mối quan trọng, " một suy đoán lớn mật, thể là Đại Bảo cố ý để lạc Nhị Bảo."
Tulip: "Hả...... Không thể nào.”
Lương Cẩm Tú đương nhiên tùy tiện , đầu tiên, Đại Bảo rõ ràng dối, hai con ch.ó cùng ngoài mà nó gì cả?
Câu trả lời chỉ một.
Nó rằng con công nghệ cao để theo dõi.
Lương Cẩm Tú để Tulip một nữa mở đoạn thứ nhất video, tiếp tục phân tích:
"Cô Đại Bảo hiểu chuyện, chỉ cần cô ở nhà, dù mở cửa cũng ngoài chạy loạn. Như vấn đề là tại nó ngoài, hơn nữa còn xa bên ngoài tiểu khu?"
Đầu Tulip ong ong, thể nghĩ gì: "Vì ?”
“Bởi vì Nhị Bảo.”
Lương Cẩm Tú lạnh một tiếng.
" Nó mở cửa Nhị Bảo tự chạy lạc, Nhị Bảo đến cửa nhưng ngoài, nên nó đành tự tay.”
Tulip lời nào, cảm giác tam quan nổ tung, cô nghĩ tới mặt . Trong ấn tượng của cô, chú chó nào cũng là vật nhỏ ngây thơ đáng yêu một chút xa.
Đoạn video ngắn ngủi mấy chục giây, cô xem xem , càng xem càng cảm thấy Lương Cẩm Tú phân tích lý.
Đẩy cửa , Đại Bảo tại chỗ, lỗ tai dựng thẳng lên, rõ ràng đang chờ đợi cái gì.
Nhị Bảo ngốc vô cùng bám Đại Bảo.
Cơ bản Đại Bảo ở thì nó sẽ theo tới đó, nhiều khi, so với còn hơn.
Lương Cẩm Tú nhắc nhở:
"Cô nghĩ xem, trạng thái của Đại Bảo từ khi Nhị Bảo lạc mỗi ngày đều hưng phấn như ăn mừng năm mới ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-65.html.]
Tulip khó khăn gật đầu.
[Cung tâm kế phiên bản cẩu cẩu nha, lông vàng thật tâm kế.]
[Mặc dù thích hợp, nhưng còn , vì tranh sủng mà lão đại lừa lão nhị ngoài lạc mất, ha ha ha.]
[Là đứa con thứ hai, hiểu, bởi vì – thực sự những suy nghĩ tương tự vô !]
[.......]
Tulip nghiến răng nghiến lợi ném máy tính bảng: " đánh c.h.ế.t con ch.ó .”
Lương Cẩm Tú gọi cô : "Đừng vội đánh, việc cần gấp bây giờ là tìm Nhị Bảo.”
Dù chó cũng là động vật, vẫn còn một phần dã tính, tỷ như lúc nổi giận cắn đồ vật, cho dù đánh c.h.ế.t cũng nhả .
Nếu như suy đoán sai, Đại Bảo tuyệt đối cho phép Nhị Bảo, kẻ cướp của nó, trở về.
Cho dù tìm trở về, chừng còn sẽ thứ hai như thế.
Đây là một chú chó thông minh và tâm kế.
Phải nghĩ một biện pháp.
Có gì quan trọng hơn tình yêu của ?
Trong sân, Đại Bảo chạy mệt mỏi, ghé đường đá cuội dùng sức thè lưỡi thở, con ch.ó ngốc ở đây, về chính là của nó.
Tai nó bỗng nhiên dựng thẳng lên.
Cửa mở , tiếp theo là tiếng bước chân quen thuộc.
Mẹ tới!!!
Đại Bảo nhanh chóng bò dậy, nghênh đón . Nó chuẩn qua hôn nhẹ thấy che đầu, thống khổ rên rỉ vài tiếng, chậm rãi mặt đất.
Mẹ buồn ngủ ngủ ?
Không đúng, bao giờ bừa bãi như nó, nếu giường lớn mềm mại thì cũng là sofa.
Nó cảm thấy khó hiểu dùng miệng ướt át cọ cọ mặt , nhận bất kỳ phản hồi nào.
Mọi trong phòng phát sóng vô cùng chờ mong.
Đây là một thí nghiệm mà nhiều nuôi chó , giả vờ ngất xỉu để xem con ch.ó phản ứng như thế nào.
Kết cục một lời khó hết, chỉ một chúng cho hài lòng.