----
Lương Cẩm Tú kinh ngạc a một tiếng: “Nhanh như , đợi đến đầu xuân?”
Trong tất cả sói cái mà cô tiếp xúc, nó là con tính cách cứng cỏi nhất, đôi khi, Lương Cẩm Tú cảm thấy nếu nó là , nó chắc chắn sẽ trở thành một phụ nữ vĩ đại.
Lúc nó sắp sinh, tộc sói phản loạn g.i.ế.c c.h.ế.t vui sói, nó mang thai, cửu tử nhất sinh chạy trốn tới chỗ ở của . Nó sinh huyết mạch của vua sói, đưa đứa con gái của nó cho , bây giờ, nó mang hai đứa con trai báo thù. Như một huyền thoại sống.
“Mùa đông, bầy sói thiếu thức ăn.” Sói cái nhẹ nhàng giải thích một câu.
Nó lúc nào là thời gian thích hợp nhất để , bầy sói quy tắc phân chia, vua sói nắm quyền tối thượng, cách khác, mùa đông, sói nơi trú ngụ.
Khó khăn, là lúc dễ nảy sinh mâu thuẫn nhất. Lương Cẩm Tú tìm lý do gì để giữ con sói , cô lo lắng nếu xảy chuyện ngoài ý , sói cái cũng còn trẻ nữa. Sao thể sống .
Hết đến khác , nhưng bỏ cuộc, cô thể cảm giác , đó là niềm tin sống của đối phương.
Lương Cẩm Tú thở dài: “ thể giúp gì cho cô .”
Ánh mắt sói cái bỗng nhiên trở nên dịu dàng: “ Tiểu A một chút.”
Đây cũng là một điểm mà Lương Cẩm Tú kính nể nó.
Vì cho con gái thể thích ứng với cuộc sống của nhân loại, nó một thăm, quyết đoán.
Lương Cẩm Tú gật đầu, liên lạc với con trai bà lão.
Sắp sang năm mới, con trai của bà lão cũng ở nhà, thời gian cũng đến sở thú, đến sói con thì lộ vẻ tươi : “Lớn , còn béo nữa, nếu dịp hãy để cho nó một cái, đảm bảo nhận .”
Lương Cẩm Tú cảm giác cũng chỉ thuận miệng một câu thôi, lớn thì chắc lớn , còn chuyện béo, cũng bình thường, nuôi động vật béo là chuyện bình thường mà ?
ngờ béo như ...
Người con trai dắt A Tứ , giải thích : “Đường đóng băng hết , sợ lo nên …”
Lương Cẩm Tú đang nghi ngờ, dắt con ch.ó khác đến đây .
Bụng tròn vo, mặt mập mạp, béo đến mức sắp còn dấu vết của sói nữa.
Lương Cẩm Tú khiếp sợ : “Chăm như thế nào mà thế.”
Con trai bà lão buông tay: “Cái gì cũng cho ăn.”
Sau chuyện của sói cái, bà lão càng ngày càng lú lẫn, quên nhiều chuyện, ngay cả đứa con ruột cũng nhận .
Bà lão nhớ rõ, nhưng nhớ rõ việc vặt hằng ngày, cũng nhớ rõ là cho ăn , cho ăn ngày mấy chục là bình thường, cái gì mà thịt bò khô, điểm tâm, tất cả đều cho cái bụng nhỏ của Tiểu A.
Tiểu A ngẩng đầu, mập đến mức thấy cổ, kiêu ngạo : “Bà nội thương con lắm.” Lương Cẩm Tú: “ …”
Tiểu A chỉ béo giống sói, tính cách cũng giống, nó hưng phấn vẫy đuôi cọ hôn, một lúc , mới phát hiện cái gì, xuống đất cách đó vài mét.
Sói đang lặng lẽ trốn đằng , một tiếng động quan sát, tâm trạng phức con gái của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-358.html.]
Tiểu A dọa nhảy dựng, phản ứng đầu tiên là trốn chân Lương Cẩm Tú.
Lúc nó rời khỏi , nó chỉ tròn tháng, cũng chẳng nhớ đến , ký ức về cũng mơ hồ.
Tiểu A ngốc ngốc sói đang tới, cái mũi ngửi ngửi, ngửi mùi vị quen thuộc mà xa lạ ở trong trí nhớ, bốn móng vuốt mập mạp bắt đầu chạy, nó chạy, chạy trong lòng .
Sau đó, ngã lăn xuống đất.
Tuyết quá trơn.
Sói cái: “...”
Tiểu A bật dậy từ trong tuyết, mặt đầy bông tuyết óng ánh, ngã nữa, đến bên cạnh , giống như một viên đạn nhỏ lao tới.
Con gái.
Sói cái lảo đảo lùi chừng nửa mét, bốn chân hất mới tiếp tình yêu của con gái.
Lương Cẩm Tú: “...”
Chỉ thể , nguyện vọng ban đầu của sói cái là hy vọng con gái cả đời thể hạnh phúc, bình an, bình giờ thực hiện .
Tiểu A nức nở, ngừng l.i.ế.m liếm mặt : “Mẹ, giờ mới đến thăm con, con nhớ .”
Tiểu A còn mập hơn cả một vòng.
Hai trai lúc nào cũng lạnh lùng, lúc đang khiếp sợ, lão nhị dám tin lẩm bẩm : “Đây là em gái?.”
Trong ấn tượng của nó, em gái vẫn là con sói con đáng yêu, dù là sẽ lớn, nhưng cũng quá lớn , nó cảm thấy, nếu giơ nanh vuốt đánh , chỉ một em gái cũng thể đánh luôn hai .
Lão đại ngửi ngửi: “Là em gái.” Em gái béo của nó.
Sói cái rời bao lâu là đến giao thừa, cảm thấy trong nhà quá nhiều đồ, ăn hết, Lương Cẩm Tú quyết định mở một bữa tiệc tất niên ở vườn trái cây.
Ngoại trừ gấu đen nhỏ đang ngủ đông, các con vật đều ở đây, ngay cả cô đại bàng cũng lặn lội tới, còn mang đến một tin tức , nó tiện đường thăm sói, tất cả đều thuận lợi, con trai lớn trở thành vui sói mới, Sói cái cắn c.h.ế.t phản đồ, vì yêu báo thù, nhưng cũng thương nhẹ một chút.
Trái tim Lương Cẩm Tú cũng rơi xuống đất theo, kết thúc quá
Tuyết đọng tan, nhảy theo ngọn lửa đỏ rực.
Lương Cẩm Tú chuẩn quà cho mỗi con vật, ông chủ Than thích ăn xúc xích nướng, Cát Tường điện thoại vệ tinh, vân vân, trong thời gian khai trương , tiền các con vật kiếm cũng nhiều lắm, nhưng cũng ít, quan trọng nhất là, hoa quả trong thôn bây giờ đầu , cũng cần lo lắng về chuyện hàng hoá nữa
Suy nghĩ xây dựng sự nghiệp lúc của cô, bây giờ thành hiện thực. Cô thấu hiểu động vật, động vật cũng thấu hiểu cô.
Khi tiếng chuông nửa đêm vang lên, cú nhỏ đại diện tặng quà cho Cẩm Tú - - một đôi nhẫn kim cương. Lương Cẩm Tú: “...”
“Có ý gì, giục kết hôn?’
Đại ca lợn rừng thản nhiên : “Phụ nữ, cần đàn ông.”
Giống như minh chứng cho những lời , tiếng chuông tin nhắn vang lên, là tin nhắn chúc tết của Dương Viễn Phong:
“Tết âm lịch vui vẻ.”