----
Ông là nhân viên chăm sóc chuyên nghiệp, nghĩ cũng cần nghĩ.
Nhà nước cũng cố gắng cho chúng trở về tự nhiên, để thể nhân giống một nữa, nhưng đừng đến những con gấu trúc già như Cát Tường, những con gấu trúc trẻ cũng đối mặt với nhiều khó khăn, bởi vì, từ khi sinh , gấu trúc con ăn uống vệ sinh đều phụ thuộc sự chăm sóc của chăm sóc, những con tập tính riêng, thể tự chăm sóc , ít.
Cơ bản như chăm sóc gấu con, nhiều gấu đều , gặp nguy hiểm thì ?
Gấu trúc nuôi, đúng hạn sẽ sát thuốc đuổi côn trùng và chăm sóc khoa học, thể là thịt mềm thịt quý, thể chịu đựng vi khuẩn ký sinh trùng ngoài tự nhiên.
Cát Tường cẩn thận vẻ mặt của , yếu ớt : “ cũng chỉ đại thôi, việc gì , nơi , nếu rời khỏi nơi cũng tiếc lắm.”
Sao thể giọng điệu tiếc nuối của Cát Tường, như già trong nhà , Cát Tường đang sợ gây thêm phiền phức cho .
Người chăm sóc bất lực về phía lãnh đạo.
Trong tất cả những con gấu trúc nuôi dưỡng, Cát Tường là đặc biệt nhất, ông chứng kiến bộ cuộc đời của nó, nó cũng chứng kiến sự trưởng thành của ông... Và sự trưởng thành của nó.
Ông cũng thành ước mơ của nó.
Cho dù ở đây chăm đến , cũng chỉ về phương diện vật chất, lá rụng về cội, niềm hạnh phúc cuối cùng của sinh mệnh lấy ngày để đo đạc.
Tất cả du khách về phía lãnh đạo, trong đoàn fan về phía lãnh đạo.
Tiểu Bạch thôi: “Lãnh đạo, để Cát Tường , đây thể là thỉnh cầu cuối cùng của nó.”
“Mọi đừng nóng vội, để nghĩ cách.” Lãnh đạo khó khăn mở miệng, ở dây chăm sóc hơn nơi nào cả.
Mọi nơi trong sở thú, Cát Tường ở chỗ nào cũng thể, nhưng để nó trở về, ông sợ gánh nổi trách nhiệm, sợ Cát Tường ai chăm sóc, biến thành hại nó.
Giám đốc sở thú nãy giờ vẫn im lặng, lúc bỗng nhiên : “ một đề nghị.”
Cùng lúc đó, trong đám đông hô lên: “Có thể đến chỗ của cô , vườn cây của cô nhận nuôi vài con động vật hoang dã, đại bàng, gấu đen, vườn cũng rừng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-347.html.]
Giám đốc sở thú : “ , cũng đề nghị như thế.”
Lương Cẩm Tú: “....”
Đợi xong tình huống bên Lương Cẩm Tú, ánh mắt lãnh đạo lập tức sáng lên.
Hành trình cuối cùng của sinh mệnh Cát Tường, chỉ là xem rừng như lời trưởng bối của nó , cũng chỉ rõ là chỗ nào, Lương Cẩm Tú chăm sóc gấu trúc như thế nào, nhưng mà, cô hiểu ngôn ngữ động mà, lúc nào cũng thể hiểu , gì đó.
Cùng lắm thì phối hợp với một nhân viên chăm sóc chuyên nghiệp là .
Người chăm sóc đưa tay: “Lãnh đạo, con năm nay học đại học, thể việc lâu dài.”
Lương Cẩm Tú: “...”
Không , cô còn đồng ý mà.
Cũng lý do gì để từ chối, chỉ là quá đột ngột.
“Có thể chăm sóc cho Cát Tường, là vinh hạnh của .”
Lương Cẩm Tú nhanh chóng cho đầu óc tỉnh táo , Cát Tường đang kiềm chế kích động đợi đáp án: “ cần gì?.”
Tự nuôi một con gấu trúc, là chuyện độc nhất vô nhị cả nước, là vinh hạnh, nhưng đó cũng là một trách nhiệm nặng nề.
Giám đốc cũng đang chờ những lời : “Cô Lương, mở sở thú tư nhân .”
Lương Cẩm Tú cảm thấy óc nóng lên “Ngài cái gì?”
“Còn một chuyện, với cô từ lâu .”
Ánh mắt của giám đốc vô cùng dịu dàng: “Mấy năm nay, đất nước chúng luôn cố gắng thả động vật hoang dã về rừng, nuôi nhốt cũng chỉ thể bảo vệ, nhưng nếu khoẻ mạnh, thì vẫn tự sinh tồn.”
Không chỉ Trung Quốc, việc thả động vật trở về rừng đang là xu hướng trong tương lai của thế giới, nuôi nhốt chỉ trị phần ngọn, trị tận gốc rễ, nuôi nhốt một đời một đời, dã tính thuộc về động vật cũng từ từ bào mòn, ví dụ như con hổ nhỏ nuôi nhốt bây giờ, ngay cả con lợn cũng bắt .
mà, chuyện khó xử chỉ một ít.