----
Ánh mắt của con ch.ó lớn tràn ngập yêu thương: "Nhanh thôi, đừng để cô quan hệ của chúng , tới thùng rác kế tiếp xem thử ."
Lương Cẩm Tú chút đành lòng xen ngang cuộc gặp gỡ của hai con, thấy chó lớn sắp cô thể mở miệng: "Chờ một chút.”
Chị Vu cũng đồng thời tiến lên một bước ngăn cản, giống như thấy khách tới cửa mà nhiệt tình : "Thì em là của A Hoàng, thì theo chị về nhà .”
Mẹ của A Hoàng, cũng gần giống như nhà của cô , cho dù nhà bẩn cũng là nhà, cô nhất định đưa về nhà, cho ăn chút đồ ngon, hỏi xem chuyện gì xảy .
Khó trách A Hoàng hiểu chuyện như , thì là một .
Mẹ A Hoàng chút hổ: "Ngại quá, đều tại , nên để nó tới nơi .
"Không việc gì, chúng đều là nhà mà."
Chị Vu tủm tỉm phất tay, mang theo hai con trở quán mì, lấy miếng thịt bò tươi cắt xong, đổi một chậu nước sạch, cô nghĩ, của A Hoàng chắc hẳn đói mới thùng rác tìm đồ ăn.
Mẹ của A Hoàng bẩn thỉu như chó hoang nhưng lễ phép, nhất quyết bên ngoài trong, thấy thịt bò, nó chỉ dịu dàng : "Bảo bối, con mau ăn , đói bụng.”
"Mẹ ăn , mỗi ngày con đều ăn mà."
A Hoàng đưa tô cơm đến bên cạnh , kiêu ngạo : "Mỗi ngày chủ nhân đều cho con ăn thịt."
Nó dối, những nguyên liệu khi nấu xong, mỗi ngày nó ăn bao nhiêu cũng .
Tình thương của chẳng phân biệt giống loài, hình ảnh hai con đẩy con nhường, trong phòng truyền livestream liên tục cảm thán.
Sự đáng yêu của động vật và tình cảm của con tất nhiên là , nhưng hình ảnh con gặp vẫn khiến xúc động hơn.
Theo lời chị Vu, Hoàng sợ ảnh hưởng đến con nên bao giờ chủ động đến thăm, cho dù đây là một nhà hàng, hề thiếu đồ ăn.
Chị Vu hỏi chuyện chui thùng rác, chỉ chân thành : "Sau lúc nào nhớ con cứ việc đến thăm, cần lo lắng chuyện gì cả, A Hoàng , nếu em nhớ , cũng thể thăm bất cứ lúc nào, nhớ về nhà là .”
Ánh mắt hai con đều vui sướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-327.html.]
Chị Vu tò mò hỏi: "Lúc đó em lạc mất A Hoàng ?”
Nhìn thấy tình cảm của hai con như , nhưng lúc đó Hoàng chỉ mới hai tháng tuổi, chắc chắn còn khả năng sống tự lập.
A Hoàng vẫy đuôi lớn tiếng trả lời: "Mẹ bảo con tới đây.”
Chủ nhân và đồng thời ở bên cạnh, cần lén lút, đối với Hoàng mà còn chuyện gì hạnh phúc hơn, nó giống như một đứa trẻ phấn khích mà thao thao bất tuyệt.
Mẹ sớm tìm chủ nhân tương lai cho nó.
Sở dĩ chọn chị Vu, nguyên nhân đơn giản, cô mở quán ăn, nhất định nó sẽ thiếu cái ăn, hơn nữa chị Vu trông vẻ hiền lành.
Chó lớn dễ tìm chủ, nhân lúc còn đáng yêu, tìm chủ nhân càng sớm càng .
A Hoàng càng càng nhiều, cẩn thận lỡ lời, nó kiêu ngạo : "Nếu chị vẫn nhận nuôi con, con sẽ bắt một con chuột lớn."
Chị Vu: "...”
Mọi trong phòng truyền hình: [...]
[Ha ha ha ha, thì là nghĩ nhiều, thì là nó tự tìm tới.]
[Chuột lớn: Lúc chỉ là diễn một vở kịch thả , ngờ là thật.]
[Cười c.h.ế.t , Bảo Bảo , em những lời thể sẽ đuổi khỏi cửa ?]
[Đụng đồ sứ a, thế giới phức tạp như , nhưng động vật dùng chiêu nha.]
[Mẹ thật thông minh, cho một like.]
[....]
Mẹ A Hoàng hổ cúi đầu: " , thật xứng là , nhưng lúc thật sự còn cách nào khác, chủ yếu là, con trai quá xí.”
Con trai luôn tùy ý, trông khó coi, mắt thấy từng ngày trôi qua vẫn thể đổi nó, đành bắt một con chuột uy h.i.ế.p nó diễn kịch.