----
Cô là một dọn phân khác.
giải thích: “ ly hôn, mèo sống với .”
Năm hai mươi tuổi, gặp nửa còn của cuộc đời, họ cùng trúng một con mèo bò sữa và mang nó về nhà, mấy năm họ cũng kết hôn.
họ thể vượt qua ngưỡng cửa bảy năm.
Vợ cũ từ bỏ mèo bò sữa, nhưng công việc thì định hơn. Hơn nữa quan hệ của và mèo bò sữa cũng thiết hơn nên cô để mèo cho .
Suy cho cùng, ly hôn mà còn thường xuyên liên lạc với sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống mới của từng , cho nên ngoại trừ mấy năm đầu cô thường xuyên trở về để thăm mèo bò sữa thì hai năm qua họ chỉ thỉnh thoảng gọi video.
"Vợ cũ của công tác xa hơn chỗ , sẽ nhắn tin hẹn gặp cô ngay bây giờ." Không tại tâm trạng của hưng phấn: "Chủ thớt, cảm ơn cô, sẽ kéo dài thời gian của cô nữa….."
Bỗng nhiên tiếng gõ cửa vang lên.
kịp mở cửa thì cửa tự mở , một phụ nữ khí chất bước .
chỉ mới bước một bước chân, khựng hỏi: "Em, em..."
"Sao mật mã khóa cửa vẫn là sinh nhật của em ? Anh cũng thật."
Người phụ nữ con mèo bò sữa, giọng lập tức nghẹn ngào, "Con yêu, cũng nhớ con, tới thăm con trong một thời gian dài, woo woo, tha thứ cho con?”
Là vợ cũ của tới.
phía , hỏi: “Em tới cũng chào hỏi một cái?”
“Quên mất.” Vợ cũ ôm chặt mèo bò sữa, má kề má: “Mẹ nghĩ tới tâm nguyện cuối cùng của con là gặp . Mẹ còn tưởng là con quên .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-264.html.]
Mèo bò sữa khi thấy cô phấn khích, thậm chí còn cố gắng bắt chước cách kêu meo meo điệu đà của mèo con bằng giọng của nó khi đang ở độ tuổi bảy mươi, tuy nhiên, nó cũng sẽ dùng móng vuốt đẩy mặt của vợ cũ , tuyệt vọng : “Tránh , cô mà ướt lông của là đánh cô đó.”
Lương Cẩm Tú phiên dịch đúng nguyên văn.
Người vợ cũ: “…”
Đã già đến mức cử động nổi nữa mà còn lạnh lùng như .
Vợ cũ như giội một gáo nước lạnh cũng tỉnh táo , bắt đầu giải thích tại cô tới đây, cô là fan của Lương Cẩm Tú, nào cô livestream cô cũng xem, hôm nay thấy tên trúng thưởng là , cô còn tưởng là trùng tên, mở thông tin cá nhân của đó thì quả nhiên là chồng cũ.
Vì thế liền tức tốc chạy đến.
Trên đường cô bộ câu chuyện.
"Anh thật đó, dám nghỉ việc."
Vợ cũ phàn nàn: "Chuyện lớn như ... Ý là bảo bảo già , thế nhưng cũng bàn bạc với ... , cũng cho ."
yếu thế : “Anh sợ quấy rầy em.”
"Chẳng lẽ định đợi nó mới cho , tiếc nuối cả đời? Anh suy nghĩ cái gì , sống dễ chịu ?"
ợ cũ vỗ cái bàn, “Ngồi xuống , hôm nay nhân dịp mặt Chủ thớt cùng với mấy trăm ngàn cư dân mạng, tuyên bố, sẽ mang bảo bảo .”
vội vàng nhảy dựng lên: “Không , bảo bảo là của . Chúng thỏa thuận lúc ly hôn, quyền nuôi con thuộc về .”
Vợ cũ bình tĩnh : “Hoàn cảnh lúc đó đặc biệt, công tác thường xuyên nên giao việc đó cho . Bây giờ công việc định, thể chăm lo cho nó .”
lắc đầu thật mạnh: "Đừng mơ, em dựa cái gì mà nghĩ sẽ để em mang đứa bé ?"
“Bởi vì thằng bé là do mua.” Vợ cũ hiển nhiên nghĩ sẵn lý do, “Đừng chối, cửa hàng thú cưng lịch sử giao dịch.”