Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đây Là Nông Trường, Không Phải Vườn Bách Thú!!! - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-07-11 13:29:30
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Bồ câu đưa thư vẫn chạy trốn, đợi đến khi móng vuốt sắt chạm thể, nó bỗng nhiên gập cánh !

Không vỗ cánh, nó rơi xuống nhanh như một tia chớp.

Diều hâu bay lên, tức giận phát tiếng thét chói tai, đó bổ nhào xuống.

Bồ câu đưa thư từng gặp tình huống như . Nó hề đầu mà cúi xuống, lông vũ kề sát, cuồng phong xẹt qua, cát vàng mênh m.ô.n.g càng ngày càng gần.

Diều hâu bỏ cuộc từ lúc nào.

Trừ khi nó cũng gập cánh thì mới đuổi kịp bồ câu, nhưng đối với nó như thế là quá mạo hiểm.

Một chiếc lông vũ nhuộm máu, cuồng phong thổi tới gò má nó.

Diều hâu lao về phía các đồng loại khác.

Càng nhiều lông vũ nhuốm m.á.u bay loạn theo gió, tiếng gào thét đau đớn từ bốn phương tám hướng truyền đến.

Bồ câu đưa thư đau đớn nhắm mắt , nó dám bay về phía bầu trời dù thể bay nhanh hơn nữa. Nó bay thấp bám sát sa mạc hướng về nhà, hướng về vợ.

Cát phía xuất hiện dấu vết hình tròn, giống như mới thứ gì đó bò qua.

Bồ câu đưa thư đầu tiên thấy sa mạc, điều báo hiệu điều gì. lẽ là vợ nó ở phương xa đang cầu nguyện nên khi nó bay tới gần thì một cơn gió mạnh quét qua khiến  nó buộc bay lên trời. Cùng lúc đó, bỗng nhiên một cái bóng dài màu vàng vọt lên nhanh như chớp trong bãi cát tưởng chừng như gì.

Đó là một con rắn cùng màu với cát!

Tốc độ của con rắn đó quá nhanh.

Cho dù bồ câu cố gắng né tránh, vẫn tránh thoát cái răng nanh dữ tợn .

Vài mảnh lông vũ cùng với m.á.u thịt nhổ .

Đau quá!

May mà cắn chỗ hiểm, may mà cơn gió mạnh đột nhiên thổi tới, nếu táng trong bụng rắn.

Mặt đất cũng an !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-117.html.]

Diều hâu vẫn hưng phấn bay lượn bầu trời hưởng thụ bữa ăn thịnh soạn hiếm .

Đây chỉ là khó khăn đầu tiên trong hành trình ngàn dặm .

Bầu trời một gợn mây, mặt trời chói chang thiêu đốt, cát mặt đất nóng bỏng, bồ câu đưa thư cảm thấy nước trong cơ thể bốc nhanh chóng, nó khát.

Không thức ăn trong thời gian ngắn cũng , nhưng nước thì chim bồ câu sẽ sớm cảm thấy khó thở.

Cát vàng dài đằng đẵng theo lỗ mũi chui miệng, mặt trời chói chang thiêu đốt lông vũ, gió lớn thổi tới từng đợt nóng rát. Cả trời đất dường như biến thành một cái lồng giam thật lớn.

Không nơi nào để trốn.

Cuối cùng ở vùng đất hoang vu thê lương phía cũng một lùm cây khô vàng.

Chim bồ câu đưa thư sinh trong chuồng bồ câu quen với cây cối hoa cỏ, dù những tòa nhà chọc trời che khuất ánh nắng nhưng chỉ cần bay cao, thành phố sẽ tràn ngập cây xanh đủ kích cỡ.

bao giờ khát khao một màu xanh lá cây như lúc .

Có nước nhỉ?

Bồ câu đưa thư vẫn đáp xuống, nó sợ rắn cát.

Không rắn cát thì thứ khác nguy hiểm hơn!

Khi nó lượn vài vòng và đang nóng lòng hạ cánh thì trong một bụi cây đột nhiên sự di chuyển, đó là một con ch.ó sói!

Bồ câu đưa thư bao giờ đến sa mạc nhưng trong mắt những kẻ săn mồi bản địa nó chỉ đơn giản là thịt đưa tới cửa.

Răng nanh sắc nhọn xuyên qua một bên cánh của nó, đau đớn tê tâm liệt phế tựa như sóng lớn. Bồ câu đưa thư tuyệt vọng, nó dùng hết sức mổ đôi mắt âm trầm hẹp dài của chó sói – đây là một tiền bối dạy nó. Gặp nguy hiểm đến cũng cần sợ, kẻ thù dù mạnh đến thì đôi mắt cũng là điểm yếu của nó.

Chó sói mổ đau, tát mạnh vài cái mới vô thức buông nó .

Tuy nhiên, chỉ tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, một con bồ câu đưa thư thương ở cánh thể chạy trốn đến ?

Ông trời dường như quyết định để nó sống.

Một con đồng loại từ trời giáng xuống, đang rơi miệng chó sói.

Trên còn bao nhiêu lông còn thể thấy thịt màu hồng phấn, bụng một lỗ hổng lớn, m.á.u thịt đỏ tươi cuồn cuộn ở bên ngoài. Hẳn là nó thoát từ trong miệng diều hâu.

Loading...