Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 9: Cinderella 6
Cập nhật lúc: 2024-11-15 05:05:35
Lượt xem: 459
Khóe miệng cô ta nhếch lên nụ cười đầy ác ý: "Chị định gả cho Hoàng tử sao? Chị định bỏ rơi em sao?"
Cô ta ma mị lao đến gần, ép tôi vào tường.
Mũi chạm mũi, hơi thở nóng bỏng phả vào mặt tôi.
"Chị, nếu chị gả cho Hoàng tử, em sẽ biến chị thành tiêu bản..."
Lại đến rồi, lời đe dọa tiêu bản.
Con quỷ nhỏ này vẫn chứng nào tật nấy!
Cảm nhận được tôi đang run rẩy, cô ta cười xấu xa, cúi đầu xuống ngày càng gần...
Tôi nghiêng đầu, tránh né cô ta.
Nhìn chằm chằm vào mũi chân, tôi cẩn thận từng chữ: "Chị sẽ không gả cho Hoàng tử. Khi chuông điểm mười hai giờ, chúng ta sẽ về nhà."
"Thật sao?" Đôi mắt u ám của cô gái bỗng sáng lên, đầu ngón tay dịu dàng vuốt ve má tôi.
Tôi khẽ ho một tiếng: "Ừ! Nhưng trước đó, chị muốn cùng em lên sân thượng ngắm cảnh."
Nghe tôi nói vậy, đầu ngón tay cô ta cứng đờ, vẻ mặt trở nên kỳ lạ: "Ồ? Lên sân thượng? Ngắm cảnh?"
"Chị, chẳng lẽ chị... Chẳng lẽ chị không có gì muốn nói với em sao?"
Cô ta với vẻ mặt âm trầm tiến lại gần, bao phủ tôi trong bóng tối của mình. Tôi thấy, trong mắt cô ta ánh lên nước mắt.
# 13
Thoát khỏi Cinderella, tôi chạy thẳng đến tẩm điện của Hoàng tử.
Lúc nãy khi cô ta hỏi tôi, tôi đã đưa ra lựa chọn của mình: Mời cô ta đến vườn thượng uyển.
Cuối cùng, cô ta mỉm cười nói: "Được."
Đứng trước cửa tẩm điện của Hoàng tử Austin, tôi lấy chìa khóa ra.
Két...
Cánh cửa mở ra.
...
Hơi xui xẻo, tôi vừa lẻn vào thì Hoàng tử đã quay lại.
Anh ta còn dẫn theo một ả đàn bà.
Kết quả là: Tôi nằm úp dưới gầm giường, bị ép nghe lén hai người trên giường vận động.
"Austin yêu quý, ngài thật tuyệt vời!"
"Em yêu, tại em quá đẹp, ta không kiềm chế được mình..."
Tôi bịt chặt tai lại.
Hoàng tử điện hạ hóa ra là một tên củ cải trăng hoa.
Trong buổi dạ vũ vừa rồi, anh ta còn nói mắt tôi rất quyến rũ nữa chứ.
Lâu lắm, lâu lắm...
Lâu đến nỗi tôi suýt ngủ quên dưới gầm giường.
Bỗng nhiên nghe thấy một tiếng: "Ra đây đi, Charlotte yêu quý."
Giây tiếp theo, Hoàng tử Austin treo ngược đầu xuống, nhìn tôi chằm chằm từ dưới gầm giường.
Anh ta cười rạng rỡ: "Lén nghe lâu như vậy rồi, sao không tham gia cùng chúng tôi?"
Tôi trợn tròn mắt, suýt nữa thì rớt cả cằm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-9-cinderella-6.html.]
Tôi bò ra khỏi gầm giường, phát hiện anh ta đã đuổi ả đàn bà kia đi rồi.
Austin cởi trần nửa người trên, mỉm cười dịu dàng: "Ta đoán, cô đến vì thứ này phải không?"
Anh ta giơ cao chiếc vương miện pha lê trong tay.
Dưới ánh trăng sáng tỏ, vương miện tỏa ra ánh sáng lấp lánh, đẹp tuyệt trần.
Hoàng tử điện hạ tiến lại gần tôi, khẽ nheo mắt: "Tất cả các thiếu nữ đêm nay đều đến vì thứ này, đội chiếc vương miện này lên đồng nghĩa với việc trở thành vị hôn thê của ta, trở thành Thái tử phi của vương quốc giàu có này, trở thành Vương hậu tương lai."
"Nhưng, ăn trộm không phải là hành động vẻ vang gì."
"Thà rằng..."
Vừa nói, anh ta vừa quỳ một gối xuống đất, dâng vương miện cho tôi, vẻ mặt thành kính, thành kính đến mức cứ như người vừa rồi mây mưa với người khác không phải là ngài ấy vậy.
Hoàng tử Austin ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh lam lấp lánh, chân thành hỏi: "Charlotte yêu quý, nàng có đồng ý lấy ta không? Nàng có đồng ý nhận chiếc vương miện pha lê quý giá này không?"
Thật là một câu hỏi xoáy vào tâm can.
Tôi thực sự rất muốn chiếc vương miện này!
Tôi hơi nghiêng đầu, ngoài cửa sổ vang lên tiếng lá rơi xào xạc.
Cây đa cổ thụ cành lá sum suê, lá cây xào xạc trong gió đêm.
Tôi biết, Cinderella đang nấp trong đám cành cây, lén nghe lén.
- Tôi vừa mới hứa với cô ta, tuyệt đối sẽ không trở thành vị hôn thê của Hoàng tử.
Nếu tôi nhận lời cầu hôn, tôi có thể lấy được vương miện và khôi phục pháp thuật nhưng đồng thời cũng sẽ đánh mất lòng tin của Cinderella dành cho tôi.
Hoàng tử Austin nhìn tôi đầy mê hoặc: "Hãy chấp nhận đi, về phe chúng ta! Về phe chính nghĩa! Nếu nàng có thể tuân thủ 'lời hứa đó', ta xin thề sẽ mãi mãi chung thủy với nàng. Từ giờ phút này cho đến hết cuộc đời, chỉ yêu mình nàng!"
"Hãy tin ta, ta nguyện lấy dòng m.á.u hoàng tộc ra thề!"
"Nàng có đồng ý lấy ta không?"
Tên Hoàng tử trăng hoa lấy tình yêu của mình, lấy địa vị Vương hậu và cả gia tài của vương quốc ra làm con bài mặc cả, yêu cầu tôi tuân thủ thỏa thuận với Đại tế tư Quang Minh - dụ dỗ và săn lùng Cinderella.
Thật là liều lĩnh!
"Không, cảm ơn."
Tôi thở dài, đẩy chiếc vương miện trong tay ngài ấy ra, không nói một lời rồi bỏ đi.
Vừa đi vừa nhếch mép cười.
- Vương miện đã nằm trong tay tôi từ lâu rồi!
Ngay trước khi Austin và tình nhân của ngài ấy bước vào cửa, tôi đã tráo đổi vương miện pha lê thành công.
14
"Ting -"
Âm thanh thông báo của Hệ thống vang lên: "Chúc mừng người chơi Lý Khả Ái đã nhận được vương miện pha lê."
"Kích hoạt vương miện cần 'một trái tim chân thành'."
"Sau khi vương miện được kích hoạt, phong ấn trên người cô sẽ được giải trừ, cô sẽ khôi phục toàn bộ 'khí'."
Hóa ra chỉ lấy được vương miện là chưa đủ, hệ thống thật thích tạo ra chướng ngại vật cho tôi!
...
Nửa đêm sắp đến, bên ngoài hoàng cung b.ắ.n pháo hoa rực rỡ.
Từng chùm pháo hoa nối tiếp nhau nở rộ trên bầu trời, dù chỉ trong nháy mắt đã hóa thành tro bụi nhưng vẻ đẹp đó đã từng tồn tại, từng lưu lại.
Tôi nắm tay Cinderella bước lên sân thượng.