Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 7: Trận Chiến Bảo Vệ Lam Thành 10
Cập nhật lúc: 2024-11-11 08:55:21
Lượt xem: 695
Trên cành cây, quạ đen kêu thảm thiết, bóng cây trong rừng mờ ảo.
Tôi bước chân lảo đảo giẫm lên cành lá vụn, chạy xuống núi. Vết m.á.u nhuộm đỏ con đường lúc đến.
Bất ngờ, tôi gặp Đoan Mộc Thanh dưới chân núi.
Cậu học sinh tiểu học khóc nức nở: "Chị ơi, mọi người... Đều..."
Nói chưa hết câu, cậu bé đã mếu máo khóc lớn.
Đoan Mộc Thanh là thành viên của đội Thần Ẩn.
Trong lời kể nghẹn ngào lộn xộn của cậu, tôi đã biết được sơ lược sự việc.
Tùng Tỉnh Kim Triêu Ngô, kẻ đứng đầu Thần Nại Thập Nhị U, đã đánh úp họ. Trong tình huống cực kỳ nguy hiểm, mặc dù đội Thần Ẩn đã liều c.h.ế.t hoàn thành nhiệm vụ nhưng vẫn lần lượt bị tên ác quỷ đáng sợ kia g.i.ế.c chết.
Thần Ẩn đáng lẽ sẽ không chết.
Nhưng anh ta đã hy sinh bản thân để cứu Đoan Mộc Thanh.
Lời trăn trối là: "Vì bảo vệ đất nước, hy sinh m.á.u xương là điều tất yếu. Các bậc tiền bối của chúng ta cũng từng bảo vệ chúng ta như vậy."
"Hãy đến Tử Hà Sơn hỗ trợ Lý Khả Ái, chỉ có em mới có thể giúp cô ấy g.i.ế.c c.h.ế.t Mai Tân Nam Thứ Lang!"
...
Chỉ có Đoan Mộc Thanh mới có thể giúp tôi g.i.ế.c Mai Tân Nam Thứ Lang?
Cậu bé nhỏ tuổi nở một nụ cười nhợt nhạt: "Vâng, chị ơi, chị xem—"
Trong tình trạng gần như kiệt sức, tôi nhìn theo ngón tay cậu bé, thấy bên ngoài đám mây đen cuồn cuộn, có một khoảng trời trong xanh. Một hung tinh đỏ m.á.u hung hãn treo lơ lửng ở đó.
Giống như một con mắt tàn nhẫn khát máu.
"Sức mạnh của Nam Thứ Lang đến từ ngôi sao đó?"
Tôi đã hiểu.
Tôi đã từng giương cung b.ắ.n tên, b.ắ.n rơi ngôi sao, thu phục Hồ Ly Tâm Nguyệt.
Cung Thần Xạ Nhật là thần khí, cần được triệu hồi.
Mũi tên vàng là lòng dũng cảm trong tim tôi, cần phải vận dụng khí màu vàng để ngưng tụ.
Nhưng bây giờ khí còn sót lại của tôi không đủ để vừa ngưng tụ ra một mũi tên vàng, vừa b.ắ.n rơi ngôi sao.
Đoan Mộc Thanh là người có dị năng bẩm sinh, dị năng của cậu là "Ảo hóa".
"Vậy nên, em đến giúp chị g.i.ế.c Nam Thứ Lang, thật ra là đến để lấy một mạng đổi một mạng..."
"Không phải đâu, chị ơi, là lấy một mạng đổi lấy mạng sống của hàng chục vạn người dân ạ." Cậu bé mới mười tuổi cắt ngang lời tôi, ánh mắt kiên định, mang theo lòng dũng cảm tiến về phía trước: "Mọi người đều có thể hy sinh, tại sao em lại không thể chứ? Hơn nữa, mạng sống của em, cũng là do anh Thần Ẩn đổi lấy mà!"
Nước mắt làm mờ đi tầm mắt tôi.
A Thanh mỉm cười biến thành một mũi tên vàng rực rỡ.
Cùng với tiếng gió ào ào, tiếng cười khàn khàn ma quái của Mai Tân Nam Thứ Lang vang vọng giữa không trung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-7-tran-chien-bao-ve-lam-thanh-10.html.]
"Không thoát được đâu, cô, các cô... đều không thoát được đâu!"
"Nhanh lên! Chị ơi! Em chính là vũ khí của chị! Nhanh lên! Quái vật sắp đuổi đến rồi!"
Mũi tên vàng trong tay tôi thúc giục.
Trong màn nước mắt mờ mịt, tôi hai tay kết ấn: "Cung Thần Xạ Nhật!"
Gió mạnh nổi lên, một cây cung vàng rực rỡ xuất hiện trong tay.
Mái tóc dài của tôi bay múa trong gió lạnh, đôi mắt hóa thành hai ngôi sao đang cháy.
Trong cơn đau thể xác và nỗi đau tinh thần, tôi dốc toàn bộ khí còn lại kéo cung lắp tên, trong nháy mắt cảm thấy m.á.u đang bùng cháy! Đang sôi sục!
Mai Tân Nam Thứ Lang đuổi theo.
Trong ánh mắt kinh hãi của hắn, tôi lạnh lùng nói: “Tôi muốn ông chôn cùng bọn họ!"
Tôi ngẩng đầu, mạnh mẽ b.ắ.n về phía hung tinh trên trời!
Bỗng nhiên, mũi tên vàng vẽ ra một đường ánh sáng chói mắt trên bầu trời đêm, xé toạc màn đêm!
Trong ánh mắt kinh hoàng của yêu quái, ngôi sao rơi xuống!
Mai Tân Nam Thứ Lang gầm lên giận dữ, vung xúc tu g.i.ế.c tôi nhưng ngay khi sắp chạm vào tôi, hắn đã hét lên thảm thiết rồi tan thành tro bụi!
Còn tôi, cũng mất hết sức lực, ngất đi.
17
Lờ mờ, tôi nghe thấy tiếng la hét c.h.é.m giết.
Không biết từ lúc nào, một ngày một đêm đã trôi qua.
Những dòng bình luận đã lâu không thấy lại xuất hiện, số người xem trực tuyến chỉ còn 12 người.
[Hu hu hu, tỉnh lại đi Lý Khả Ái! Quân địch tấn công rồi!]
[Haizz, gọi cô ấy dậy có ích gì, chẳng phải là đi chịu c.h.ế.t sao... Nhanh chóng nghĩ cách quay về sảnh game, sống sót mới là quan trọng. Thế trận đã định, chúng ta không thể hy sinh thêm chiến sĩ nữa!]
[Hu hu hu, không ngờ trận chiến ở thế giới song song lại khó khăn đến vậy! Tôi thật sự rất muốn người dân Lam Thành có thể sống sót bình an! Sống đến thời thái bình thịnh thế!]
[Thế mà toàn quân tử trạN rồi! Ngay cả Thần Ẩn đại nhân đứng thứ hai trên bảng xếp hạng, Tạ Đường đứng thứ mười hai và Song Tử Tinh nhà họ Bách Lý cũng hy sinh! Chết tiệt, quá thảm khốc rồi!]
[Mấy người có thể im lặng một chút không? Ít nói lại! Đây là lần đầu tiên mở phó bản cấp 9S, livestream bị cấm. Chúng ta nhờ phúc của Đông Phương đại nhân mới lén lút vào được phòng livestream, đừng để bị hệ thống phát hiện rồi đuổi ra ngoài.]
Đúng vậy, phó bản cấp 9S là lần đầu tiên xuất hiện, đang trong giai đoạn thử nghiệm, hệ thống cấm livestream.
Vì vậy, sau khi vào phó bản, phòng livestream của tôi không mở, cũng không có bình luận.
Không ngờ, lại có mười hai khán giả lén lút vào xem.
Tôi là người mới không có tiếng tăm nên ban đầu họ theo dõi Tạ Đường, Bách Lý Thanh Phong và những người chơi nổi tiếng khác.
Sau khi Tạ Đường và những người khác hy sinh, những khán giả lẻ tẻ này đã tập trung đến chỗ tôi.
Bởi vì, chỉ còn mình tôi còn sống...