Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 6: Cô Jenny 7

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-11 15:40:29
Lượt xem: 1,046

Tôi suy đoán, trong tòa lâu đài này có "Ngôn Linh"!

Hơn nữa, Ngôn Linh mạnh đến mức không chỉ lời nói của mình thành sự thật, mà ngay cả lời nói của những người ở trong lâu đài cũng sẽ ngẫu nhiên trở thành hiện thực.

Thực lực quá mạnh, đáng sợ tột độ!

Tôi quyết định phải đào ra bí mật của tòa lâu đài, phá giải được cạm bẫy này.

Một khán giả mới vào phòng livestream gửi một bình luận:

[Cười c.h.ế.t mất, hình như Đoan Mộc Thanh rất thích chơi cùng đội với Lý Khả Ái?! Cậu ấy lại theo đến rồi, đang ở tầng bốn, chơi xúc xắc với Phù Thủy Đỏ kìa.]

[Người ở trên nói gì vậy? Đoan Mộc Thanh cũng đến à?]

[Đoan Mộc Thanh là người thách đấu của trường nào vậy? Sao lúc nãy không thấy cậu ta?]

[Tôi vừa từ phòng livestream của cậu ta qua đây, cậu ta không phải học sinh trường nào cả, cậu ta là chiếc gương trang điểm của Nguyễn Hiểu Du.]

[Kỳ lạ! Thằng nhóc này lúc nào cũng làm người ta bất ngờ.]

Tôi: "..."

Đoan Mộc Thanh là một cậu học sinh tiểu học vừa ngầu vừa lạnh lùng, là dị năng giả bẩm sinh, giỏi "Huyễn Hóa", thường biến thành mũ, quạt, gương các loại, đi theo những người chơi cấp cao vào game, sau đó án binh bất động, cứ thế "nằm vùng" cho đến khi chiến thắng, vui vẻ chia tiền.

Hơn nữa, kỹ năng ban đầu của hệ thống của cậu bé là "Cẩm Lý Khí Vận".

Vận may tốt đến mức khiến tôi cũng phải ghen tỵ.

Không giống tôi, kỹ năng ban đầu là "Đạn Mạc Chiếu Chiếu", ngày nào cũng phải xem bình luận của người xem mắng mình.

Tôi dắt Xuân Anh đi lên tầng bốn, định bụng trước tiên sẽ hội hợp với Đoan Mộc Thanh.

11

Một tiếng sấm ầm vang dội khắp không trung!

Cầu thang tầng ba bị vỡ một nửa cửa sổ, gió mưa tràn vào, làm ướt tấm thảm đỏ thẫm.

Một cô gái cao gầy, lạnh lùng đứng trước cửa sổ.

"Nguyễn Hiểu Du?" Tôi nghi ngờ hỏi, "Cậu tắm xong rồi à?"

"Tắm xong lâu rồi," Cô ấy quay đầu lại, lạnh lùng phàn nàn, "Chậm chạp như vậy, đợi cậu cả buổi rồi."

Ba chúng tôi cùng lên tầng bốn.

Đèn trên tầng bốn lúc sáng lúc tối, phát ra tiếng "xèo xèo", giống như bị chập điện.

Trên tường hành lang treo chân dung của các đời chủ nhân lâu đài.

Joseph công tước là chủ nhân đầu tiên của lâu đài Seina, tóc nâu xoăn, mắt nâu, râu quai nón, cùng với vẻ mặt kiên nghị.

Thấy chúng tôi đi qua, ông ta lịch sự cởi mũ chào.

"Chào buổi tối, ngài Joseph."

Tôi dừng bước, dùng tiếng Anh giao tiếp với ông ta, cố gắng lấy thông tin.

"Trong lâu đài có rất nhiều hồn ma đang mắc kẹt. Tại sao mọi người tụ tập ở đây mà không chịu rời đi?"

Joseph công tước nhướng mày: "Cô gái nhỏ đáng yêu, điều này cô phải hỏi Jenny."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-6-co-jenny-7.html.]

"Jenny? Jenny là ai?"

"Jenny là một cô gái xinh đẹp, nhưng kém cô một chút."

Ông ta nháy mắt với tôi.

Trả lời như không trả lời.

Tôi bất đắc dĩ cười: "Được rồi, lát nữa tôi sẽ hỏi cô Jenny sau."

"Tòa lâu đài này sẽ ngẫu nhiên biến những lời mọi người nói thành sự thật, còn nhanh hơn cả thần linh thực hiện lời cầu nguyện của các tín đồ. Xin hỏi, nơi đây có Ngôn Linh cư ngụ sao?"

Công tước thò đầu ra khỏi bức tranh, tiến sát lại gần tôi: "Nói rõ hơn xem nào."

Tôi lùi lại hai bước, mô tả ngắn gọn những gì vừa chứng kiến.

Công tước ban đầu rất hào hứng, sau đó lại tỏ vẻ đã hiểu: "Ồ, cô hỏi chuyện này à."

Tôi đang chuẩn bị lắng nghe chăm chú.

Ai ngờ, ông ta lại nói: "Chuyện này cô phải hỏi Jenny."

Tôi: "..."

"Xin hỏi tôi nên đi đâu để tìm cô Jenny?" Tôi kiên nhẫn hỏi.

Joseph công tước xòe tay: "Sao ta biết được?"

Đúng lúc tôi đang loay hoay không biết làm thế nào, bỗng nhiên nghe thấy phía sau có tiếng gọi khe khẽ: "Cô bé, là cô phải không?"

12

Không ngờ lại gặp được ông Tống Trường An ở đây.

Ông ấy là đồng đội tôi gặp trong phó bản "Lớp 3 Năm 2", một lão anh hùng gần trăm tuổi.

Càng không ngờ hơn là ông ấy lại ở trong một bức tranh.

Bức tranh này vốn vẽ Diderot đại sư!

Bây giờ ông Tống ở trong tranh, vậy Diderot đi đâu rồi?

...

Kỹ năng ban đầu trong trò chơi của ông Tống là "Bạch Câu Mạc Trắc".

Ông ấy có thể xóa mờ dấu vết thời gian, tự do thay đổi tuổi tác.

Ông Tống biến thành một thiếu niên, với tư cách là người thách đấu của trường Cảnh Lam, đã bước vào phó bản này.

Khi phòng tiệc bị tấn công, ông ấy bị Ác Ngữ Quái truy đuổi, chạy lên tầng bốn, chạy mãi chạy mãi...

Không biết tại sao, ông ấy bị hút vào trong tranh, không ra được.

"Vừa rồi ta nghe thấy cuộc trò chuyện của cô và Joseph công tước," Ông Tống bỏ lớp ngụy trang, trở lại hình dáng một ông lão trăm tuổi, "Ông ta cứ lảng tránh cô mãi."

"Joseph ghét người nói tiếng Anh, tiếng mẹ đẻ của ông ta là tiếng Đức. Cô đưa ta qua đó, để ta moi thông tin từ ông ta."

Ba cô gái chúng tôi khiêng bức chân dung khổng lồ xuống, đặt trên bệ cửa sổ đối diện với Joseph.

Hai bức chân dung đối mặt nhau.

Loading...