Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 6: Cô Jenny 3
Cập nhật lúc: 2024-11-11 15:40:22
Lượt xem: 960
05
Các đội lần lượt vào lâu đài.
Tòa nhà cổ kính đầy mạng nhện, bụi bặm, tỏa ra mùi ẩm mốc.
Những bậc thang gỗ sồi đã cũ kỹ, bước lên phát ra tiếng kẽo kẹt.
Xuân Anh sợ tôi sợ hãi, nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi.
Đạn mạc trong phòng livestream của cô ấy tràn vào tâm trí tôi.
【Tiểu Anh thật tốt bụng, ai cũng sợ bị Lý Khả Ái kéo chân sau, chỉ có Tiểu Anh của chúng ta chịu giúp đỡ cô ta.】
【Huhuhu, nhưng mà là fan, tôi cũng không muốn Tiểu Anh bị bông hoa nhỏ bé này liên lụy.】
【Đội của họ thiếu một người, đánh nhau với quái vật sẽ thiệt thòi đấy!】
Tôi khẽ nhếch môi.
Không thiệt thòi đâu.
...
Bộ móng vuốt màu xanh xám thò ra từ bức tường không tóm được chúng tôi, ngược lại còn bị kẹp vào bẫy thú.
Rượu vang trong hầm rượu b.ắ.n ra tung tóe, con quái vật gặm cắn hơn chục nhát nhưng chỉ cắn đứt được thanh sắt.
Con quỷ từ hành lang lao ra, bổ nhào hụt, ngã lộn nhào xuống cầu thang, gãy cả chân...
Bên tai liên tục vang lên thông báo: "Ting"
"Trường Trung học Thực nghiệm tử vong 7 người chơi."
"Tử vong 5 người chơi."
"Tử vong 3 người chơi..."
Ba chúng tôi đi một mạch mà không gặp trở ngại nào.
Phòng livestream của Xuân Anh tràn ngập bình luận hoang mang.
【Ba người này gặp vận cứt chó gì vậy? Đến giờ vẫn còn nguyên vẹn.】
【Lũ quái vật làm sao thế? Tôi đi cắn người còn chuẩn hơn chúng!】
【Có khả năng nào là: Trong ba người bọn họ có đại thần không?】
【Xuân Anh là người chơi hỗ trợ, Lý Khả Ái cứ ú ớ, nhìn yếu đuối lắm, nếu có đại thần thì chỉ có thể là Cừu Viễn thôi.】
Mười lăm phút sau khi vào lâu đài, ba chúng tôi dễ dàng lấy được ba phiếu ăn tối ở tầng bốn.
Khi đi qua hành lang tầng bốn, chúng tôi phát hiện cứ cách một mét lại có một bức chân dung người khổng lồ, được đóng khung bằng đồng mạ vàng tinh xảo.
Treo trên tường là những đời chủ nhân của lâu đài, đáng chú ý nhất là vị chủ nhân thứ tư.
Ông ta được gọi là bậc thầy Diderot - gầy gò, hói đầu, mắt híp, mũi khoằm, cử chỉ tao nhã và vẻ mặt bí ẩn.
Mỗi khi nhìn vào bức chân dung, tôi luôn có cảm giác ông ta cũng đang nhìn chằm chằm vào mình.
Tôi bị nhìn đến mức da đầu tê dại, sởn cả gai ốc.
...
Hệ thống hướng dẫn chúng tôi đến phòng trà nghỉ ngơi, chờ những người chơi khác cùng ăn tối.
Bên tai vẫn liên tục vang lên thông báo: "Tử vong 2 người chơi."
"Tử vong 1 người chơi..."
Chờ đợi ròng rã ba tiếng đồng hồ, Nguyễn Hiểu Du mới ôm cánh tay bị thương, bước vào trong bộ dạng tả tơi.
Trong đội của cô ấy chỉ còn lại cô ấy và một anh chàng đeo kính sống sót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-6-co-jenny-3.html.]
Vừa bước vào phòng trà, cô tiểu thư đã kinh ngạc nhìn chúng tôi: "Các cậu vẫn còn sống sao?"
Anh chàng đeo kính ngơ ngác bổ sung: "Hơn nữa còn đến sớm hơn chúng tôi? Hơn nữa không ai chết? Thậm chí không có một vết thương nào?"
Xuân Anh khó hiểu đặt miếng bánh táo trong tay xuống, la ó om sòm quanh hai người họ: "Trời ơi trời ơi trời ơi, lũ quái vật rõ ràng rất gà mờ mà! Sao các cậu lại bị thương nặng vậy?"
Nguyễn Hiểu Du trừng mắt nhìn cô ấy, cho rằng cô ấy đang mỉa mai mình.
Cô ấy dựa người vào chiếc ghế sofa bọc da màu đỏ, nhắm mắt nghỉ ngơi bên cạnh lò sưởi.
Tôi đưa cho cô ấy một viên thuốc, muốn giúp cô ấy chữa thương.
Nguyễn Hiểu Du cảnh giác nhìn tôi một lúc, rồi hừ lạnh hất tay tôi ra, không chịu nhận.
Bình luận trong phòng livestream của cô ấy tràn vào đầu tôi.
【Cút đi, đồ ký sinh trùng!】
【Muốn dựa dẫm vào chị Hiểu Du à? Cút xéo đi!】
【Tôi thấy Lý Khả Ái cũng tốt bụng mà, sao các người lại mắng chửi khó nghe vậy?】
【Đấu tranh sinh tồn, kẻ thích nghi sẽ tồn tại. Quái vật đã đủ khó đối phó rồi, lại còn mang theo một kẻ vướng víu, hậu quả khó lường.】
【Đồ dây leo bám người, đừng có lại gần, đừng có lại gần, đừng có lại gần!】
...
Các bạn học lần lượt lấy được phiếu ăn tối.
Cuối cùng, số người c.h.ế.t dừng lại ở con số "39".
Trường Trung học Thực nghiệm, tổng cộng 11 người sống sót qua vòng đầu tiên.
06
Màn đêm buông xuống, tòa lâu đài tĩnh mịch như sống dậy.
Trong phòng tiệc cổ điển sang trọng, mùi thơm của thức ăn bay ngào ngạt.
Vị công tước trong bức chân dung cởi mũ chào chúng tôi, những cô hầu gái ma quái cắm những bông hoa tươi còn đọng sương vào bình.
Người quản gia để râu quai nón mặc áo đuôi tôm vỗ tay, ra hiệu mang thức ăn lên.
Từng đĩa thức ăn bay lơ lửng trong không trung, lần lượt đáp xuống bàn ăn một cách ngay ngắn, tỏa ra mùi hương hấp dẫn.
Chúng tôi đại diện cho trường Trung học Thực nghiệm, đã ngồi vào bàn từ sớm.
"Ting"
"Những người thách đấu của trường Trung học Cảnh Lam, xin mời vào."
Cùng với giọng điệu giả tạo của hệ thống, một nhóm thiếu niên mặc đồng phục xanh lá cây bước vào.
"Ting"
"Những người thách đấu của trường Eton, xin mời vào."
Hơn mười thiếu niên mặc đồng phục màu vàng bước vào phòng tiệc, trong đó có một chàng trai đẹp trai vô cùng nổi bật.
Bình luận đã nhận ra cậu ta trước tôi.
【Là Đường Thần! Woa Đường Thần mặc đồng phục vàng đẹp trai quá!】
【Á á á, Đường Thần vừa rồi có phải cười không? A a a tôi c.h.ế.t mất tôi c.h.ế.t mất.】
【Rõ ràng có nhiều người như vậy, nhưng cậu ấy mãi mãi là ngôi sao sáng nhất!】
【Các cậu khen nhan sắc của Tạ Đường trong phòng livestream của Tiểu Bạch Hoa, có phải hơi bất lịch sự không?】
【Hây, có gì đâu, Tiểu Bạch Hoa không biết chuyện gì đang xảy ra đâu!】
Tôi: "..."