Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 5: Tân Khoa Trạng Nguyên 3

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-10 20:17:40
Lượt xem: 1,156

Tôi nhanh tay lẹ mắt, ôm lấy hắn lăn qua một bên, dùng vai đỡ mũi tên thay hắn.

Máu tươi chảy ra, nhuộm đỏ vạt áo.

Thực ra với võ công của tôi, hoàn toàn có thể dễ dàng ôm hắn né tránh. Nhưng vì mục đích chinh phục, tôi quyết định diễn một màn khổ nhục kế!

Quả nhiên, vị hoàng đế nhỏ tuổi đỡ lấy tôi, vội vàng hô to: "Truyền thái y!"

Bảng nhãn và thám hoa hoàn toàn ngơ ngác: "………………"

Dân tình trên màn hình lại chia làm nhiều phe phái, tranh cãi om sòm.

【Ui chao, Tiểu Bạch Hoa giỏi quá! Giờ thì trái tim hoàng đế thuộc về cô ta rồi!】

【Học được rồi học được rồi, phải ghi chép lại mới được.】

【Mấy người đang YY cái gì đấy? Boss lớn là yêu ma ăn thịt người đó! Mà Bạch Liên Hoa là ai?】

【Bạn lầu trên đừng sợ, tôi cũng mới vào phòng livestream. Tôi đoán Trạng nguyên lang là gay, anh ta để ý Boss lớn rồi!】

【Bạn lầu trên, bạn đoán hay thật đấy.】

……

Bên ngoài ồn ào náo loạn bắt thích khách, Bảng nhãn và thám hoa ủ rũ bị trói lại.

Tôi nằm trên long sàng, thái y ân cần băng bó vết thương cho tôi, cung nữ cẩn thận lau mồ hôi lạnh trên trán tôi.

Chờ mọi việc xử lý xong xuôi, vị hoàng đế nhỏ tuổi phẩy tay, thái y và cung nhân cung kính vội vã lui xuống.

Nạp Lan Diệp đi tới đi lui trong tẩm điện, cuối cùng dừng lại bên cửa sổ.

Ngoài cửa sổ, ánh nắng chan hòa, một cây lê nở đầy hoa.

Gió nhẹ thoảng qua, những cánh hoa lê trắng muốt rơi trên vai hắn, càng làm tôn lên dung mạo tuyệt mỹ của hắn.

Hắn quay đầu lại, nghi hoặc hỏi: "Ngươi không phải người chơi?"

"Nếu ngươi là người chơi, sao lại cứu trẫm..."

Như đã hiểu ra, vị hoàng đế nhỏ tuổi mỉm cười nhìn tôi, có chút áy náy nói: "Là trẫm đã trách lầm ái khanh rồi."

Nhưng rất nhanh, hắn lại trở về vẻ mặt lạnh lùng: "Lý khanh cứu giá có công, nhưng nói năng bất kính với trẫm cũng là có tội. Công tội bù trừ."

"Hôn sự của ngươi và Lạc Dương, trẫm có thể thu hồi. Nhưng nếu ngươi còn dám nhắc lại lời vừa rồi..."

Nạp Lan Diệp im lặng nhìn tôi, vẻ mặt không giận mà uy.

Tôi cắn môi không nói, ra vẻ đau lòng.

Vị hoàng đế nhỏ tuổi hơi nhíu mày, bất lực xoa trán.

Sau đó hắn vỗ tay, lập tức vô số bóng đen từ ngoài ùa vào, che kín cả bầu trời, như màn đêm đột ngột buông xuống.

Đó là thứ quỷ quái gì?

Tôi sững sờ: Game otome còn có yếu tố kinh dị nữa à?

"Trẫm lệnh cho các ngươi, không được làm tổn thương hắn." Nạp Lan Diệp trầm giọng chỉ vào tôi, cực kỳ có phong thái đế vương.

Độ hảo cảm trên đầu hắn đã biến thành "5".

4

Chia tay Nạp Lan Diệp, chia tay hai tên xui xẻo bị nhốt vào thiên lao - Bảng nhãn và Thám Hoa, tôi ôm cánh tay bị thương chậm rãi đi về phía cổng cung.

Vừa đi vừa tiếc nuối: Đã nói đối tượng chinh phục đều là yêu quái, sao không cho một con thú lông xù dễ thương nào?

Sờ lông chắc hẳn rất mềm mại, rất giải tỏa căng thẳng.

Nghĩ thôi đã thấy tim tan chảy rồi.

……

Đi ngang qua Ngự Hoa Viên, một bóng đỏ lướt qua, dáng người phiêu dật như tiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-5-tan-khoa-trang-nguyen-3.html.]

Bóng dáng kia rõ ràng đã bay ra xa, nhưng các thị vệ vẫn đồng loạt quỳ xuống bái lạy: "Cung tiễn Thiên Sư."

Các cung nữ bưng bánh ngọt, đỏ mặt thò đầu ra nhìn theo: "Thiên Sư đẹp trai quá, mấy người nhìn rõ mặt ngài ấy chưa?"

"Muội muội ngốc, chưa nhìn rõ mà đã khen đẹp trai?"

"Mấy người nhìn bóng lưng của ngài ấy xem, không phải thần tiên thì là gì?"

Bóng lưng của vị Thiên Sư áo đỏ này trông quen quen.

Tôi đạp gió đuổi theo.

Hoàng cung cực kỳ rộng lớn, tôi đuổi theo đến một khu vườn hẻo lánh, cỏ dại mọc um tùm, rêu xanh bám đầy tường, nhện giăng đầy xà ngang.

Hình như đã bị bỏ hoang từ lâu.

Trên tấm biển mục nát ghi ba chữ Cam Đường Điện loang lổ gỉ sét.

Vừa bước vào cửa, đã thấy trong cung điện đổ nát, một yêu tăng tuấn tú vô cùng đang nằm nghiêng trên đống cỏ khô.

Tôi hơi bất ngờ: "Thần Ẩn?"

Thần Ẩn là một đại thần mà tôi quen biết trong phó bản trước, nhưng không thân lắm.

Nghe thấy tôi gọi, hắn hơi mở mí mắt, cười khẩy liếc tôi một cái: "Bánh ngọt tự dâng tận cửa sao?"

Giọng nói của hắn vừa trong trẻo vừa quyến rũ, lời nói cũng kỳ lạ.

Tôi cúi đầu xuống, nhìn thấy một đoạn đuôi rắn trắng như tuyết ẩn trong đống cỏ khô. Nửa thân dưới của hắn đã biến thành rắn!

Hắn không phải Thần Ẩn?

Tôi lùi lại hai bước.

Rầm——

Cánh cửa lớn sau lưng tôi đột nhiên đóng sập! Bụi bay mù mịt.

Tiếng sấm ầm ầm vang lên, gió giật mạnh, sắp mưa rồi.

Có người trên màn hình thắc mắc:

【Thần Ẩn đại nhân sao lại kỳ lạ thế?】

【Vị thánh tăng áo đỏ này chắc chắn không phải Thần Ẩn đại nhân, là NPC do hệ thống dựa trên hình mẫu của ngài ấy mà tạo ra!】

【Oa~~~Là nam chính thứ tư sao? Bạch Liên Hoa mau chóng chinh phục đi!】

【Hehe, tôi chảy nước miếng rồi! Thánh tăng cấm dục là hấp dẫn nhất...】

Dân tình trên màn hình nhầm rồi à?

Yêu ma giống Thần Ẩn trước mặt này mà cấm dục á?

Đôi mắt đỏ ngầu của hắn chứa đầy "dục vọng", hắn chính là hiện thân của "dục" đó!

Như vậy...thì rất dễ chinh phục rồi.

Tôi khẽ ho một tiếng, vui vẻ chạy tới: "Tới rồi, tới rồi!"

Thấy tôi không có ý định bỏ chạy, yêu tăng hơi ngạc nhiên: "..."

Đuôi rắn quấn lấy eo tôi, tôi bị vây chặt, dính sát vào hắn.

Tôi tò mò nâng mặt hắn lên, lẩm bẩm: "Hệ thống làm hình mẫu này tinh xảo thật, ngay cả nốt ruồi đỏ ở khóe mắt cũng giống hệt."

Hắn gạt tay tôi ra, thè lưỡi rắn l.i.ế.m vành tai tôi.

Rất ngứa, tim tôi run lên.

"A Di Đà Phật, tiểu tăng muốn phá giới rồi." Yêu tăng chắp tay, lộ ra hàm răng nanh sắc nhọn như rắn.

Sau đó, đột nhiên đè tôi xuống, như muốn ăn thịt người vậy.

Tôi sững sờ: "...Ngươi muốn làm gì?"

Hắn cười lạnh một tiếng: "Phá sát giới."

Loading...