Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 4: Khách Sạn Quý Phi 2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-10 01:06:44
Lượt xem: 1,300

3

Nửa đêm mưa gió bão bùng, gió rít gào.

Tôi đang ngủ say, bị tiếng động lớn đánh thức. Có người đang đập cửa sổ à?

Tôi mở đôi mắt buồn ngủ ra, ngoài cửa sổ không có ai.

Lật người định ngủ tiếp.

[Tiểu Bạch Hoa gan to thật đấy, thế này mà cũng ngủ được à?]

[Á á á mọi người nhìn kìa! Hình như có thứ gì đó bê bết m.á.u ngoài cửa sổ!]

[Đừng nói nữa! Tôi không dám xem livestream nữa rồi...]

Đùng!

Đùng!

Tiếng động vang lên liên hồi, ồn ào đến mức không ngủ được!

Tôi nhắm mắt ném ra một lá bùa. Lá bùa xuyên qua cửa sổ, lơ lửng trên không trung, khống chế tên nhóc phá giấc ngủ của tôi - một cái đầu lâu dữ tợn ghê rợn.

Nó không có thân, chỉ là một cái đầu với da thịt lở loét.

"Muốn vào trú mưa à?" Tôi lẩm bẩm, đứng dậy mở cửa sổ cho nó.

Dòng bình luận la hét:

[Đừng mở!!!!!]

[Tìm đường chết! Đây là con quỷ dữ hàng đầu trong "Khách sạn Quý Phi" - Phi Lâu đấy.]

[Bạn ở trên mới vào livestream à? Bạn không biết Tiểu Bạch Hoa lợi hại thế nào đâu.]

[Đúng vậy, Tiểu Bạch Hoa còn đáng sợ hơn ma quỷ gấp trăm lần! (Run rẩy)]

Cửa sổ vừa mở, gió ùa vào phòng, cuốn tung những quyển sách trên bàn.

Mưa xiên xiên tạt vào mặt, lành lạnh.

Tôi gỡ lá bùa trên đầu Phi Lâu Quỷ xuống, nó được tự do liền há to cái miệng đầy m.á.u cắn về phía tôi! Bị tôi túm tóc xách lên.

Tôi cười tủm tỉm trải chiếc khăn tắm trắng lớn của khách sạn ra, nhét nó vào: "Dầm mưa mà không lau khô thì sẽ bị cảm lạnh đấy."

Nó vùng vẫy dữ dội, nhưng chỉ có thể lăn qua lăn lại trong tay tôi.

Sau khi nó cắn hụt vài lần, tôi đã lau khô cho nó, còn tiện tay thoa cho nó một lớp son môi.

Dòng bình luận:

[...]

[Im lặng.jpg]

Phi Lâu Quỷ tức giận gầm lên: "Lão tử là ma! Không phải con búp bê để cô thích làm gì thì làm!"

"Biết rồi, biết rồi, đồ nghịch ngợm!" Tôi chọc chọc đầu nó, "Ây da, mặt cậu bị thương nhiều quá, da thịt lở loét hết cả... Các người làm ma đúng là không biết quý trọng bản thân!"

Tôi lấy ra một viên thuốc nhét vào miệng nó, những vết thương hở dần dần lành lại.

"Cô... cô... cô muốn làm gì..." Phi Lâu Quỷ ngơ ngác.

Nó kinh ngạc quan sát hành động của tôi, mấy lần định chửi tôi nhưng đều nhịn lại.

Cứ thế mặc kệ tôi chuốt mascara, đánh má hồng cho nó.

Yêu quái trong gương nhìn ra ngoài với vẻ mặt ghen tị: "Ôi chao ôi, anh Phi Lâu, anh thật may mắn!"

Phi Lâu Quỷ gầm gừ: "Cút!!"

Dòng bình luận đồng loạt thương cảm cho Phi Lâu Quỷ.

[Trốn thoát khỏi phó bản, Tiểu Bạch Hoa trang điểm cho đến mức mất hết oai phong.]

[Tay nghề trang điểm này... thảm họa!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-4-khach-san-quy-phi-2.html.]

[Đây là lần đầu tiên tôi vào livestream của Lý Khả Ái, bây giờ tôi hơi hoang mang...]

[Chị gái ở trên ơi, cứ xem tiếp đi! Đừng bỏ cuộc! Xem một buổi livestream của cô ấy là đủ choáng váng 100 năm đấy.]

[Đồng ý!]

[Đồng ý +1]

4

Rầm—

Tôi đang mải mê trang điểm cho con ma trong lòng thì đột nhiên có một cô gái mặt mèo rơi từ tầng trên xuống.

Tôi: "???"

Vừa nhìn thấy tôi, cô ấy đã trượt gối quỳ xuống chân tôi: "Chị gái tốt bụng ơi cứu em với! Tên điên ở tầng trên của chị muốn g.i.ế.c em!"

Trong lúc cô ấy đang cầu xin tôi, cửa phòng tôi vang lên tiếng gõ.

Cô gái mặt mèo nghe tiếng gõ cửa mặt tái mét, nước mắt lưng tròng nhìn tôi.

Kỳ lạ, nhưng cũng đáng thương.

Tôi nhét cô ấy xuống gầm giường, ung dung mở cửa.

Người chơi bên ngoài đội mũ bóng chày, đẹp trai như bước ra từ truyện tranh.

Cậu ta ngậm kẹo mút, tay cầm gậy bóng chày, vẻ mặt kiêu ngạo lạnh lùng.

Đôi mắt sáng như sao trời.

[Đường Thần!!!!!!!!!!!]

[Á á á á tôi hét lên chói tai rồi! Trò chơi này có nam thần của tôi!]

[Má ơi đẹp trai quá! Hu hu hu, mỗi lần nhìn thấy Đường Thần là tôi lại bị nhan sắc bạo kích!]

[Bảo sao cậu ấy có nhiều fan hâm mộ thế, đến tôi cũng... Không! Tôi vẫn yêu Tiểu Bạch Hoa hơn, a~ trái tim thiếu nữ của tôi đang rung động!]

Tạ Đường nhìn thấy tôi, có chút ngạc nhiên.

Tôi cười híp mắt vẫy tay với cậu ta: "Chào! Thì ra cậu cũng ở đây."

Chàng trai hiếm khi đáp lại tôi bằng một nụ cười: "Vừa rồi tôi đang đuổi bắt yêu quái, hình như nó chạy về phía này, cô có thấy không?"

"Hả?" Tôi giả ngu, "Không thấy! Haha, haha..."

Bình luận cười điên đảo:

[Tiểu Bạch Hoa nói dối mặt đỏ bừng kìa.]

[Kỹ năng nói dối của Tiểu Bạch Hoa còn kém hơn cả kỹ năng trang điểm.]

[Nữ Yêu Mặt Mèo dưới gầm giường chắc đang toát mồ hôi hột rồi...]

[Người ta Tạ Đường đến bắt yêu, rốt cuộc Tiểu Bạch Hoa đứng về phe nào vậy?]

"Ồ?" Tạ Đường nghiêng đầu.

Chữ "Ồ" này được cậu ta kéo dài ra với âm điệu uốn lượn, đầy vẻ nghi ngờ.

Cậu ta liếc nhìn căn phòng: "Phòng cô âm khí nặng nề, có vẻ như đang giấu thứ gì đó không sạch sẽ."

Ơ kìa...

Thực ra đồ tôi giấu cũng kha khá đấy.

Trên trán tôi lấm tấm mồ hôi.

Chàng trai khẽ ho một tiếng: "Cho phép tôi vào ngồi một chút được không?"

"Hả???" Tôi hoảng hốt, chắn cửa thật chặt, "Không được không được không được! Tôi muốn ngủ rồi!"

Khách sạn đêm khuya, trai đơn gái chiếc...

Tôi sẽ bị fan của cậu ta đuổi g.i.ế.c mất.

Loading...