Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 3: Bách Quỷ Kinh Mộng 4

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-08 01:48:03
Lượt xem: 1,389

Khóc khoảng hai phút, rồi bất ngờ quay đi, khó khăn nói: “Cảm... cảm ơn cô đã cứu tôi.” Giọng nhỏ như tiếng muỗi.

Tôi bật cười, đưa tay ra: “Nếu muốn cảm ơn, thì đưa manh mối của cô ra đây.” Cô gái sững người, rồi nhanh chóng lấy ra một tờ giấy vàng.

Trên đó viết: 【Đông Nam có họa phường, ác quỷ mô phỏng da người.】

Những người khác cũng lần lượt đưa manh mối của mình ra. 【Đông Nam có lầu cao, ác quỷ hái sao trời.】

【Đông Nam có nhạc phường, ác quỷ đàn Quảng Lăng.】

【Đông Nam có Trương Đài, ác quỷ uốn mình như liễu.】

【Đông Nam có tửu gia, ác quỷ ủ quế hoa.】

Ngoài việc cùng chỉ rõ ác quỷ ở góc Đông Nam, còn lại mỗi manh mối đều khác nhau.

Tên ác quỷ này… làm cái này cái kia, bận rộn ghê nhỉ!

Tôi gật đầu, dặn họ giữ kỹ manh mối, rồi phát cho mỗi người ba lá phù hỏa và ba lá phù lôi. Ngoài ra, tôi đưa Lam San San thêm một lá truyền âm phù, bảo họ đến nhà họ Tôn ở phố Thu Thủy đợi tôi. Tôi còn có việc phải làm.

Vừa thấy tôi định đi, mấy cô gái ban nãy còn ghét tôi thì bây giờ nước mắt lưng tròng.

“Chị ơi, chị định bỏ chúng em lại sao?”

“Chị vẫn còn giận chúng em sao?”

“Xin lỗi, xin lỗi, trước đây là chúng em hồ đồ, hôm nay thật sự đã học được bài học rồi! Xin chị đừng bỏ rơi chúng em!”

Ngay cả Lam San San cũng khó khăn bước đến trước mặt tôi, nói ngập ngừng: “Tôi… tôi nợ cô một lời xin lỗi.”

“Cô muốn đi, tôi không cản, nhưng lời xin lỗi này nhất định phải nói!” Nói xong, cô ấy thở phào một hơi, như thể lòng đã thoải mái hơn.

Tôi cười xoa đầu cô ấy đến rối tung như tổ chim.

Cô ấy nhìn tôi giận dữ, chịu đựng một lúc rồi bỗng cúi người: “Xoa đi xoa đi, chỉ cần cô chịu ở lại bảo vệ chúng tôi, thì đầu tôi mặc cô muốn vò sao cũng được.”

Tôi: “…”

An ủi các cô ấy một lúc, đến khi cơn mưa lớn chuyển thành mưa bụi nhẹ, họ mới tin rằng tôi thực sự có việc phải làm.

Bình luận bắt đầu sốt ruột.

【Tiểu Bạch Hoa thật kiên nhẫn, nói với họ nhiều làm gì!】

【Đúng vậy! Tôi đang đợi xem Tiểu Bạch Hoa đi đánh quái, mau đến ngôi miếu tìm thực hồn quỷ đi!】

【Sao các người chắc trong miếu là thực hồn quỷ? Mỗi manh mối đều khác nhau mà!】

【Đồng hỏi. Manh mối khác nhau hết, ác quỷ rốt cuộc là ai…】

【Đợi Tiểu Bạch Hoa đến miếu là biết ngay thôi!】

7

Trời mưa phùn lất phất, tôi che một chiếc ô giấy dầu, đứng bên ngoài ngôi miếu, lắng nghe kinh văn.

Giọng nói của ác quỷ quyến rũ và cuốn hút vô cùng, hắn hỏi tôi: “Trời mưa liên miên, sao tiểu hữu không vào đây? “Chẳng lẽ chê miếu này nhỏ và hoang phế, làm bẩn y phục của tiểu hữu chăng?”

Tôi không do dự nữa, cẩn trọng bước qua cổng miếu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-3-bach-quy-kinh-mong-4.html.]

Ánh lửa lờ mờ, mạng nhện quấn quýt. Mùi ẩm mốc, hòa lẫn với mùi tanh nồng của máu! Củi trong lò cháy lách tách... Dưới ánh lửa, một nhà sư cực kỳ tuấn tú đang nhìn tôi với đôi mắt cười cong cong.

Hắn tầm khoảng mười tám, mười chín tuổi, mặc một chiếc tăng bào màu trắng, tay cầm một cuốn kinh văn.

Một nốt ruồi đỏ nơi đuôi mắt, phong thái đầy mê hoặc.

Ánh mắt nhà sư quét nhẹ qua tôi, phong độ nhẹ nhàng đưa tay ra: “Mời ngồi xuống sưởi lửa.”

“Đa tạ.” Tôi phủi váy ngồi lên đống rơm khô, lúc thêm củi cố tình chạm vào đầu ngón tay hắn.

Lạnh buốt đến thấu xương. Tôi quay đầu nhìn hắn.

Yêu tăng cũng quay sang nhìn tôi, môi nở một nụ cười thoáng qua. “Tiểu tăng ở đây còn có chút đồ ăn, không biết cô nương có ngại không?” Hắn lấy từ trong áo ra hai miếng thịt khô, đưa cho tôi.

Tôi vung tay đánh rơi, thịt khô lăn vào đống rơm khô, “Người xuất gia ăn thịt?”

Tôi cười nhìn hắn, cố ý vạch trần. Yêu tăng nhìn tôi, bật cười khẽ.

Hắn cười dịu dàng mà quyến rũ: “Tiểu tăng đã phá giới từ lâu.” “Sát sinh, trộm cắp, tà dâm, vọng ngữ, lưỡng thiệt, ác khẩu, ỷ ngữ, tham ái, sân hận, ngu si...”

“Trong mười giới, Thần Ẩn đã phá không chỉ một.” Ánh mắt hắn như ma mị, nhìn chằm chằm vào tôi: “Ngày mưa buồn tẻ, cô nương thử đoán xem tiểu tăng đã phá bao nhiêu giới?”

Tôi quay đi, lần theo mùi tanh, kéo rèm dưới bàn thờ Phật ra.

Nhiều m.á.u quá!

Nhiều xương quá!

“Ra ngươi thật sự là yêu quái!” Tôi ra tay trước, ném bùa thẳng vào mi tâm hắn!

Tên yêu tăng nhanh chóng lách người, như một làn khói, thoắt ẩn thoắt hiện.

Trong chớp mắt, trong miếu xuất hiện rất nhiều ảo ảnh của hắn. Lúc ẩn lúc hiện, quỷ dị vô cùng.

“Ta tuy xấu xa, nhưng không phải quỷ…”

Tiếng cười ma mị vang vọng bên tai tôi.

Tôi nín thở tập trung.

Vạn biến bất dịch, tâm bình khí hòa.

Trong nháy mắt, giữa vô số ảo ảnh, tôi đã nhìn thấy sơ hở của yêu tăng!

Tôi tập trung niệm chú: “Thủy Long Ngâm!”

Một tiếng rồng gầm vang lên!

Một con rồng nước khổng lồ trong suốt hiện ra sau lưng tôi, bay thẳng đến chỗ tôi chỉ.

Rồng quấn thân, yêu vật đáng lẽ phải bị tiêu diệt.

“Liên Hoa Đài~” Yêu tăng khẽ ngâm nga.

Dưới thân hắn lập tức nở ra một đóa sen khổng lồ, hóa giải công kích cho hắn.

Yêu tăng ung dung ngồi trên đóa sen, miệng lẩm nhẩm đọc chú.

Tiếp đó, vô số chuỗi tràng hạt bay về phía tôi!

...

Loading...