Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 23: Hết Phần 23

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-05-12 13:46:37
Lượt xem: 256

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

23

"Bay về hướng nào?” Tôi hỏi.

"Vạn Trùng Sơn." Tạ Đường đáp.

Tôi sốt ruột: "Ngọn núi nào trong Vạn Trùng Sơn?"

Tạ Đường bình tĩnh: "Tên núi chính là Vạn Trùng Sơn."

"Đông Phương Kính" đứng trên cao, đón gió mà đứng, tay áo rộng bay phần phật, hệt như tiên nhân nguyệt cung.

Tiếng phủ nặng nề, tiếng trống như sầm sét!

Xã Hỏa hừng hực, soi đỏ khuôn mặt mỗi người.

Cổ tay Tạ Đường khẽ nâng, bàn cờ khổng lồ bao trùm cả ngọn núi!

Quân đen như sao trời, quân trắng như mây trắng.

Vạn quân cùng xuất kích! Giết về phía quái vật!

Mỹ thiếu niên ánh mắt hừng hực lửa: "Tôi đi g.i.ế.c giặc."

Tôi ngẩng đầu nhìn mặt trăng đang cháy: "Tôi đi dập lửa!"

Trong truyền âm phù truyền đến giọng nói của Đông Phương Kính, Vương Trung Thu và Vũ Văn Hi: "Quái vật trong thành giao cho chúng tôi!"

Đông Phương Kính:

"Đông Phương gia tôi đời đời làm Quốc sư, anh linh tổ tiên, con cháu đời sau, đều có thể trợ giúp tôi!"

Vũ Văn Hi:

"Tôi có mười vạn cấm quân của cha, tuy rằng một nửa đã biến thành quái vật, nhưng vừa vặn có thể chống lại lẫn nhau!"

Vương Trung Thu:

"Ngoại trừ chúng ta, còn bảy người chơi sống sót! Chúng ta đều không tự sát!"

[Ting...]

Hệ thống đột nhiên hỏi: [Chỉ còn nửa tiếng nữa là đến thời gian quyết toán nhiệm vụ, xin hỏi người chơi Lý Khả Ái có lựa chọn tự sát hay không?

[Tự sát, sẽ không chết.

[Nếu không, chỉ có thể sẽ mãi mãi bị lưu lại trong trò chơi đó~]

Tôi hai mắt bốc hỏa: "Tự sát tự sát, tự sát cái đầu mày ấy!"

Chúng tôi đã phát hiện ra chân tướng.

Tôi, Tạ Đường và Vương Trung Thu đã hoàn thành nhiệm vụ.

Bây giờ, chúng tôi muốn làm một việc lớn!

Hệ thống lắp bắp: [Cô cô cô làm gì hung dữ với tôi như vậy? Còn nửa tiếng nữa, tôi chỉ làm theo quy định thôi mà.]

Bình luận trên livestream rôm rả.

[Lời trăn trối của người chơi tự sát đã được thu thập rồi!]

[Ngoại trừ Cừu Viễn, Tôn Chiêu và Vân Mộng Dao, còn có 37 lời trăn trối nữa!]

[Mau nói tôi, tôi muốn nghe!]

[Lời trăn trối là...

 

[Ánh trăng rọi trước giường,

Nghi ngờ là sương phủ.

Ngẩng đầu ngắm trăng sáng,

Cúi đầu nhớ cố hương*.] (*Thơ: Tĩnh Dạ Tứ-Lý Bạch)

 

[Một vò rượu giữa hoa,

Uống một mình không bạn.

Nâng chén mời trăng sáng,

Bóng mình thành ba người.*] (*Thơ: Hạ Độc Chước-Lý Bạch)

 

[Ngồi riêng trong trúc vắng,

Gảy đàn rồi hú vang.

Rừng sâu người chẳng biết,

Trăng sáng đến soi chàng.*] (*Thơ: Trúc Lý Quán-Vương Duy)

 

[Biển dâng vầng nguyệt sáng,

Chốn xa cùng một giờ!*] (*Thơ: Vọng Nguyệt Hoài Viễn- Trương Cửu Linh)

 

[Ai bên sông đầu tiên thấy trăng?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-23-het-phan-23.html.]

Trăng sông từ năm nào soi người?*] (*Thơ: Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ- Trương Nhược Hư)

 

[Người xưa chẳng thấy trăng nay,

Trăng này từng chiếu xưa nay cũng người.*] (*Thơ: Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ- Trương Nhược Hư)

 

[Chỉ mong người mãi sống,

Cùng ngắm trăng dù xa.*] (*Thơ: Thủy Điệu Ca Đầu - Tô Thức)

 

[Gió xuân lại thổi xanh bờ,

Bao giờ trăng sáng soi ta về nhà!*] (*Thơ: Bạc Tân Hoài- Vương An Thạch)

...

Bao giờ trăng sáng soi ta về nhà!

Mặt trăng, là ánh sáng trong tim.

Nó là nước mắt tuôn dài khi chia ly.

Nó là khúc thơ dài hơn cả vạn câu.

Ngay cả tình yêu đầu tiên, người khó quên nhất, chúng ta đều gọi là ánh trăng sáng.

Nó, từ trước đến nay luôn là một mảnh trong sáng trong lòng dân tộc Hoa Hạ!

Sao lại có thể là yêu ma chứ?

24

"Khảm Quyết, hạo hạo thang thang!"

Dòng sông lộn ngược, cuồn cuộn chảy tới! Xông về phía ngọn lửa hừng hực!

Nước lửa gặp nhau, ngọn lửa tắt đi hơn một nửa.

"Thủy Long Ngâm!"

Một con rồng nước trong suốt bay ra từ hư không! Xông thẳng vào mặt trăng, điên cuồng cọ rửa!

Tôi chắp tay cầu nguyện:

"Bắc đấu khai quang, nam thần dẫn hàng.

"Vân thê thập nhị chuyển, vũ kiều bát thiên trượng.

"Tam hồn tụ hợp, thất phách bất hoàng.

"Thái ất tiếp dẫn, yêu quân hoàn hương!"

Mặt trăng, tỏa ra ánh sáng dịu dàng rực rỡ!

Bên cạnh tôi bay đến ba ngàn hạt giống lấp lánh, còn có một đốt xương ngón tay nhỏ.

Thế giới trải qua hoang tàn.

Mặt trăng bảo tồn tất cả nỗi nhớ, hy vọng, tình yêu và giấc mơ của nhân gian.

Tôi cưỡi hạc lơ lửng trên không trung, ngẩng đầu nhìn mặt trăng.

Những linh hồn ly hương, tan vỡ, đang tụ hợp thành từng ngôi sao.

Ba ngàn tử sĩ, hóa thành ba ngàn tinh tú! Bay về phía vũ trụ bao la!

Mưa sao băng xẹt qua...

Tôi dường như nhìn thấy khuôn mặt của họ.

Tôi không quen biết họ.

Nhưng tôi cảm thấy tôi quen biết mỗi người trong số họ.

"Ta đến đón các ngươi về nhà."

Ngoại truyện

Sảnh trò chơi phát thanh thông báo.

[Ting...

[<<Ngọc Bàn>>đã được thông quan thành công.

[Số người thông quan: 10 người.

[Phần thưởng trò chơi hai mươi vạn kim tệ, đã được phát vào tài khoản, xin hãy kiểm tra.]

Tôi mở điện thoại.

Chương trình Gala xuân đang phát một bài hát lãng mạn như <<Thi Kinh>>.

Cũng giống như phó bản, bài hát cũng tên là <<Ngọc Bàn>>.

"Ngọc Bàn Ngọc Bàn, Đại Thánh thỉnh kinh bao giờ về?

"Ngọc Bàn Ngọc Bàn, đứa trẻ ấy nay đã gột sạch bụi trần, vì nó, ta gom cả sao trời, đưa nó trở về quê hương."

Bọn trẻ cười hì hì hát.

Tôi lại đột nhiên rơi lệ.

- Hết Phần 23 - 

Loading...