Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 22: Xuân Phi Tiên Cư 5

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-02-16 01:28:19
Lượt xem: 4

Trước khi hắn hoàn toàn c.h.ế.t đi, một thuật sĩ trong phủ không đành lòng, lặng lẽ thả Ly Hạnh đi.

Thuật sĩ đó, chính là người trước đây bày trận đoạt lấy trái tim của Ly Hạnh!

Đêm đó, hoa quỳnh đột nhiên nở rộ. Sau khi thuật sĩ thả Ly Hạnh đi, bị Lệ Vương phát hiện. Lệ Vương ra lệnh cho thị vệ b.ắ.n c.h.ế.t thuật sĩ.

Thuật sĩ bị vạn tiễn xuyên tâm, ngã xuống trong bụi hoa quỳnh.

Khóe môi, nở một nụ cười giải thoát.

9

Nếu tôi là Ly Hạnh, tôi cũng sẽ không tin tưởng loài người nữa.

Bình luận trong phòng livestream đều bất bình thay cho Cửu Mệnh Miêu.

Chỉ có một dòng lạc lõng:

[Tiểu Bạch Hoa! Đến lúc này rồi mà cô còn thương cảm cho câu chuyện của người khác! Nếu không tập hợp đủ mười con yêu quái, ngày mai cô sẽ c.h.ế.t đấy!]

A~

Cảm giác như học sinh bị giáo viên giục làm bài tập vậy.

Tôi thở dài, nhanh chóng lập ra kế hoạch hoàn hảo!

Một: Trước tiên đi đục băng câu cá, cùng Tiểu Quất lấp đầy bụng.

Hai: Chui vào chăn, ngủ một giấc thật ngon.

Giữa mùa đông lạnh giá, tôi quấn chặt áo choàng. Cần câu thả xuống sông băng, yên lặng chờ cá cắn câu. Tiểu Quất ngoan ngoãn chui ra từ chiếc áo choàng đỏ. Nó l.i.ế.m l.i.ế.m lưỡi nhỏ, nũng nịu hỏi:

"Chủ nhân, ta có thể thò đuôi xuống sông, lừa cá cắn câu không?"

Tôi xoa đầu nhỏ của nó:

"Bảo bối không được đâu, sẽ bị lạnh đấy."

Tiểu Quất nghiêng đầu nhìn ta, vẻ mặt ngây thơ:

"Tiểu Quất muốn giúp đỡ! Tiểu Quất muốn chủ nhân ăn uống đầy đủ dinh dưỡng!"

A~

Một bé mèo nhỏ, lại lo lắng cho sức khỏe dinh dưỡng của tôi.

Tôi hôn nó mấy cái thật mạnh!

Không đến nửa tiếng, tôi đã câu được ba con cá chim trắng.

Dựng lửa trại lên, thịt cá được nướng vàng thơm phức, tôi cùng bé mèo nhỏ ăn một bữa cá nướng ngon lành.

Trong rừng thông, một đôi mắt dị sắc lặng lẽ nhìn trộm chúng tôi tương tác ấm áp.

Khi ánh mắt tôi nhìn sang, bóng đen trong rừng vội vàng trốn đi. Tôi mỉm cười, lặng lẽ để lại một con cá nướng bên bờ sông.

Ly Hạnh, là dành cho ngươi đấy.

Bình luận im lặng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-22-xuan-phi-tien-cu-5.html.]

[Nghiêm túc à? Sao lại ăn rồi! Còn ăn ngon lành như vậy!!]

[Chỉ còn một ngày một đêm nữa thôi! Tiểu Bạch Hoa, nhanh lên nào!]

[Mài d.a.o không làm lỡ việc đốn củi, không ăn no thì lấy sức đâu mà bắt yêu!]

[Đúng vậy! Tiểu Bạch Hoa sau khi ăn no, nhất định sẽ khiến chúng ta mở rộng tầm mắt!]

Đêm đã khuya.

Bên ngoài trời rét như cắt, trong nhà lò sưởi tí tách.

Tôi ôm Tiểu Quất chui vào trong chăn ấm áp, ngủ say sưa.

Bình luận ồn ào.

[Ngủ rồi? Cứ thế mà ngủ ngon lành rồi? Thật sự là mở rộng tầm mắt!]

[Còn thiếu tám con yêu quái! Tiểu Bạch Hoa sao ngủ được vậy?]

[Tôi đột nhiên hiểu một câu tục ngữ! Hoàng đế không vội thái giám đã gấp!]

[Cứu mạng! Cho dù thừa nhận tôi là thái giám thì sao chứ! Tiểu Bạch Hoa thật sự khiến người ta lo lắng!]

[Ồ ~ Các bằng hữu thân mến của tôi, chúng ta hãy cùng nhau vui vẻ đoán xem ngày mai cô ấy sẽ làm gì nhé?]

[Hừ hừ, một thành ngữ để hình dung cô ấy - "ngồi chờ chết".]

[Hừ hừ ai chứ hừ hừ? Cậu căn bản không hiểu cô ấy! Con gái của chúng ta siêu lợi hại! Tôi nghĩ trong lòng cô ấy nhất định đã có chủ ý rồi.]

[Người ở trên, dám cá cược không? Cậu nên trả giá cho sự mù quáng tin tưởng của mình!]

[Cá cược thì cá cược! Tôi, Vương Nguyên Tiêu và bạn cùng phòng của tôi, Phượng Thu Bạch, chính thức nhập cuộc.]

[Chậc ~ Tôi, Trần Trọng Khiêm, lấy ngọc như ý dát vàng của ông nội tôi để cá cược với hai người——cô ta chính là đang ngồi chờ chết! Ngọc như ý là pháp khí lợi hại đấy! Các cậu có bảo bối nào sánh bằng không? (Giễu cợt kiểu Diên Chân.jpg).]

[Tôi, Vương Nguyên Tiêu, lấy đôi AJ phiên bản giới hạn của em trai tôi để cá cược với cậu! Mẹ tôi đã cải tiến đôi giày đó, mang vào lông chân trong nháy mắt sẽ rụng hết. Gặp nguy hiểm, chạy trốn nhanh vô cùng!]

[Tôi, Phượng Thu Bạch, lấy "Vọng Thư Bạch Ngọc Phiến" của cháu trai tôi để cá cược với cậu! Nghe đồn đó là pháp khí của Nguyệt Thần trên Thiên giới. Tuy là hàng nhái, nhưng cũng là vạn người không có một! Hừ hừ, thấy được lòng tin của tôi đối với con gái của tôi chưa?!]

[Trần Trọng Khiêm: Còn Thiên giới? Còn Nguyệt Thần... Các người đúng là không khiêm tốn ha.]

Không hiểu sao, lại cãi nhau thành ra thế này.

Tôi ôm Tiểu Quất, ngủ ngon lành.

Như thể tất cả những điều này không liên quan gì đến tôi.

Được rồi, bình tĩnh là giả.

——Vương Nguyên Tiêu, Phượng Thu Bạch, tôi sẽ không để các cậu thua đâu! (Lén nắm chặt tay.jpg).

10

Trời sáng rồi.

Hôm nay là ngày cuối cùng mà hệ thống quy định.

Tiểu Quất ở bên cạnh tôi.

Còn có Bạch Trảo, chính là bàn tay bị đứt kia.

Loading...