Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 22: Xuân Phi Tiên Cư 2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-02-16 01:28:12
Lượt xem: 25

Tôi đang lau bàn thì bỗng nhiên có thứ gì đó l.i.ế.m mu bàn tay tôi, cảm giác mềm mại cọ cọ vào.

【Oa, mèo con đáng yêu quá!】

【Bàn thì to, mèo thì nhỏ!】

【Bảo bối ngoan ngoãn như thế này, dì muốn cắn một miếng quá đi!】

Hình như nó không có ác ý. Chú mèo nhỏ không nhìn thấy được kéo góc áo tôi, dẫn tôi vào sân.

Trong sân có một cây táo tàu mùa đông đầy lá úa, giống như có thứ gì đó chui lên, lá khô rơi xào xạc.

【Nhìn kìa, mèo con leo cây rồi!】

【Nó đang tìm gì vậy? Khéo léo ghê.】

Một quả táo tàu bị ném xuống, tôi đưa tay ra đỡ lấy.

"Cho ta sao?

Sao ngươi biết ta đói?"

Không ngờ cây sắp c.h.ế.t này còn có thể ra quả.

Nước ép ngọt ngào chảy xuống cổ họng, sau khi ăn quả táo, tôi thấy một con mèo con màu cam vàng ngồi xổm trước chân tôi. Giống như một cục bột nhỏ, cực kỳ đáng yêu!

【Ting——】

Thông báo hệ thống: 【Chúc mừng người chơi tìm được 'Quả Trí Tuệ', chúc ngài tai sáng mắt tinh.】

Hóa ra, chỉ có ăn Quả Trí Tuệ mới có thể nhìn thấy và nghe thấy yêu quái.

"Meo ~ Ngài có nguyện ý thu nhận ta không?"

Tiểu Quất ngẩng cái đầu nhỏ lên, giọng nói non nớt hỏi, đôi mắt tròn màu nâu đường đầy vẻ khao khát.

Ôi chao ~ Yêu quái tự dâng tận cửa sao?

Tôi vội vàng gật đầu: "Đương nhiên nguyện ý!"

"Thật sao?" Mắt mèo sáng lấp lánh.

Ùng ục ~

Bụng Tiểu Quất phát ra tiếng kêu.

Nó xấu hổ cúi đầu: "Ta không đói, không đói một tí nào!

”Ta không cần ăn gì đâu......"

A!

Trời ơi, tim tôi tan chảy mất thôi.

Bình luận cũng không thoát khỏi sự tấn công của mèo con.

【Tôi hít hà! Ôm mèo con hít hà hít hà!】

【Bảo bối mau lại đây, dì cho con cá hộp!】

【Bảo bối thích bao tải màu gì nha?】

【(bao tải màu hồng.jpg) (bao tải màu cầu vồng.jpg) (bao tải mèo kitty.jpg).】

Phòng livestream bị bao tải spam tràn ngập.

Tôi sờ túi.

Bên trong chỉ có ba đồng xu lẻ loi.

Hệ thống keo kiệt thật!

Tôi nghiến răng, bỏ ra một đồng, mua một chậu cá khô nhỏ.

Tiểu Quất ăn ngon lành, thỉnh thoảng lại kêu meo meo một tiếng.

"Con thứ hai, xong rồi."

4

Dưới sự dọn dẹp của tôi và người giấy, Tiên Cư đã được đổi mới, sạch sẽ thoải mái.

Ừm, nói chính xác thì......

Là ngoại trừ tầng hầm và gác mái, ngoại trừ ba phòng ngủ phía tây, ngoại trừ phòng sách, phòng vẽ, phòng đàn, phòng trà thì những nơi khác đã được đổi mới.

Được rồi, tôi chỉ dọn phòng ngủ thôi.

Không biết từ lúc nào, ngoài cửa sổ đã rơi những bông tuyết lớn.

Sau khi niệm hỏa quyết đốt lò sưởi, tôi ôm Tiểu Quất chui vào chăn ngủ sớm.

【Ting——】

Thông báo hệ thống lúc nửa đêm: 【Một ngày đã trôi qua, người chơi tử vong 30 người, người chơi còn sống 10 người.】

Tôi bị đánh thức, đầu óc mơ hồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-22-xuan-phi-tien-cu-2.html.]

Tổng cộng có 50 người chơi.

Chết 30 người, còn sống 10 người.

Vậy 10 người còn lại đi đâu rồi?

Toán lớp một này, tôi không tính sai chứ?

...

Đêm khuya, trên gác mái vang lên tiếng động lạ.

Cọt kẹt cọt kẹt——

Giống như dã thú đang gặm xương.

Tôi thắp đèn lồng, khoác áo bông, men theo bậc thang hẹp mục nát từng bước đi lên.

Gió lạnh rít gào bên ngoài, như oan hồn ghé sát tai khóc than.

Bình luận sợ hãi.

【Hu hu hu, hồi nhỏ tôi xem phim ma, trước khi ma xuất hiện chính là cái kiểu âm thanh c.h.ế.t tiệt này!】

【Mọi người đã từng nghe qua bài 《Cô Dâu Ma》 không?】

【Trăng soi vằng vặc, gió lạnh lùa ngang, nữ quỷ lang thang tìm tình lang chốn cũ..】

【Ai nguyện yêu cô dâu quỷ ai oán, cùng nàng lén vái ánh trăng khuya~】

【Ánh mắt nàng, ánh mắt nàng, sáng như ánh sao vàng. Nhìn thấy nhìn thấy, tim hoang mang!】

【Lầu ở trên ơi, đừng hát...... Tôi sợ hu hu hu hu!】

【Tạm biệt mọi người, tôi không dám xem nữa! (chạy trốn.jpg).】

Khán giả trong phòng livestream từ ba vạn giảm xuống còn ba nghìn.

Tôi đến cửa gác mái.

Tiếng cọt kẹt chính là truyền ra từ bên trong.

Lắng tai nghe kỹ, ngoài tiếng cọt kẹt, còn có tiếng khóc.

【Có phải oan hồn đang gặm xương không?】

【Vừa gặm, vừa khóc vì ngon quá? (mặt người da đen dấu chấm hỏi.jpg).】

【Trước đó không phải có âm thanh nhắc nhở 'Đừng mở cánh cửa đó' sao? Có phải chính là cánh cửa gác mái không?】

【Omg! Vậy thì tuyệt đối đừng mở!!】

【Mở đi mở đi ~ Tò mò ghê!】

【Có nghe nói tò mò hại c.h.ế.t mèo không? Tiểu Bạch Hoa gan to quá!】

Ai nói tôi gan to?

Đối mặt với quái vật chưa biết tôi cũng thấy sợ chứ.

Nhưng nghĩ kỹ lại, trên đời này người đánh thắng được tôi cũng không nhiều.

Kẽo kẹt——

Tôi đẩy cửa ra một khe hở nhỏ.

Tuyết rơi dày đặc bên ngoài, che khuất mặt trăng.

Qua khe cửa, chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ một bóng đen mảnh dài trên mặt đất.

Nó nằm trên mặt đất, run rẩy nhẹ, tay làm động tác kỳ quái, giống như đang làm nghi lễ tế bái kỳ lạ nào đó......

"Kẻ nào tới?"

Giọng nói bóng đen lạnh lùng: "Ngửi ra có vẻ hình như là một con người ngu xuẩn, gặp bổn tọa còn không quỳ lạy?"

Tôi hỏi: "Các hạ là ai?"

Bóng đen cười lạnh: "Bổn tọa là Cửu Mệnh Miêu, là chủ nhân của ngọn núi này.

Ngươi xây Tiên Cư ở đây, cần phải dâng lễ vật cho bổn tọa!"

Tôi lại hỏi: "Dâng lễ vật gì?"

Bóng đen trầm ngâm một lát, bỗng nhiên nói:

"Giao hết cá khô ra đây!"

Giọng nó hơi run, giống như đang cố gắng chịu đựng vết thương.

Hừ ~ Giả thần giả quỷ!

Ầm!

Tôi kẹp phù bằng hai ngón tay, một cước đá văng cửa.

Không ngờ......

Trên mặt đất nằm một con mèo Maine Coon gầy trơ xương.

Loading...