Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 21: Omega Duy Nhất 19
Cập nhật lúc: 2025-01-12 19:48:35
Lượt xem: 631
37
Phải làm sao đây?
Đêm tối nồng đậm, như dòng sông mực.
Sao trời lấp lánh, như những ngọn đèn bạc trôi dạt.
Bọn quỷ quái lang thang trong Mân Côi Nhạc Viên, tìm kiếm những sinh vật sống có thể ăn được.
Kẻ thù đang gọi tên tôi, còn sốt ruột muốn ăn tươi nuốt sống tôi hơn cả bọn quỷ quái.
Giọng anh ta trầm thấp dịu dàng, mê hoặc lòng người: "Ra đây đi, tôi... khó chịu quá..."
"Tôi có thể không g.i.ế.c em."
"Chúng ta cùng một phe, không phải sao?"
"Ra đây đi bảo bối, để tôi đánh dấu em!"
"Chỉ cần em chịu ra đây, em không cần phải làm gì cả."
"Không cần khổ sở tìm kiếm Khí Quả, không cần mạo hiểm tính mạng hết lần này đến lần khác, dựa vào tôi là có thể có được tất cả!"
Anh ta vừa dụ dỗ, vừa lang thang.
Vừa lang thang, vừa g.i.ế.c c.h.ế.t hai ba con quái vật nhào về phía anh ta.
Tiếng bước chân ngày càng gần, anh ta ngày càng đến gần rạp chiếu phim hoa hồng rồi!
Trong cái lạnh đầu đông, trán tôi lại lấm tấm mồ hôi vì căng thẳng.
Hương rượu Brandy hoa hồng ngày càng nồng đậm!
Giày da đen giẫm trên mặt đất, lộp cộp, lộp cộp, lộp cộp...
"Tôi ở đây." Tôi cười cứng ngắc đứng sau lưng anh ta, vỗ vai anh ta, "Không cần tìm nữa."
"Ngụy trang vụng về." Ailieu tùy ý vung tay.
Sợi chỉ đỏ bay ra từ hư không, cắt ngang "tôi"! "Tôi" biến thành người giấy vụn.
Haizz~
"Thế thân ảo ảnh" của tôi bị nhìn thấu ngay lập tức!
Vẫn là lần đầu tiên gặp phải đối thủ mạnh như vậy.
Nhưng mà—
Anh ta không ngờ rằng, tôi đã đắc thủ rồi.
...
Trước khi anh ta đến, tôi đã rời khỏi rạp chiếu phim hoa hồng, nấp sau cây ngân hạnh cách đó không xa.
Trong rạp chiếu phim hoa hồng, là "thế thân ảo ảnh" của tôi.
Tuy rằng biểu cảm đờ đẫn, thân hình cứng ngắc, nhưng cũng xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ tôi giao cho!
—Nó đã dán một lá Lôi Phù sau lưng Ailieu để định vị.
Đợi tôi chạy xa, tôi sẽ dẫn thiên lôi cuồn cuộn, khóa chặt đối tượng bị sét đánh là Ailieu!
Hệ thống chế nhạo tôi.
"Cô cho rằng chút sấm sét cỏn con này của cô có thể làm tổn thương Ailieu?"
Chút sấm sét cỏn con này, đương nhiên không thể làm tổn thương Vong Linh Sư đứng thứ hai bảng xếp hạng châu Âu.
Nhưng mà—
Ai nói tôi muốn làm anh ta bị thương?
Điều tôi muốn là... để anh ta và quỷ quái lưỡng bại câu thương!
38
Tôi trở lại nhà ma, bước vào một mảng tối đen: "Hạ Miểu Miểu?"
Một lúc lâu, không ai trả lời.
Lẽ nào cô ấy đi rồi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-21-omega-duy-nhat-19.html.]
"Hạ Miểu—"
Chưa kịp nói xong, một cơ thể mềm mại đã nhào vào ôm lấy tôi.
Cô gái dùng giọng mũi nghẹn ngào: "Cô thật sự đến đón tôi?"
Tôi bị dọa giật mình, nhưng nhanh chóng phản ứng lại, cười hì hì nói.
"Đương nhiên, tôi đã hứa với cô rồi mà!"
"Chỉ lát nữa thôi, chúng ta có thể thoát ra ngoài rồi."
Hạ Miểu Miểu nửa tin nửa ngờ lau nước mắt: "Thật sao?"
...
Sau khi bình ổn khí tức rối loạn, tôi kết ấn hai tay: "Chấn quyết, Lôi Đình Chi Nộ!"
Ầm—
Trên bầu trời trong xanh, sấm sét cuồn cuộn.
Rắc—
Sấm sét đánh xuống! Nổ vang trong Mân Côi Nhạc Viên.
Sấm sét đánh trúng Ailieu!
Ailieu phát hiện lá bùa tôi lén dán sau lưng anh ta.
Bọn quỷ quái cũng theo tiếng động lớn phát hiện ra anh ta! Chúng ào ào như nước chảy về phía anh ta!
Đúng như tôi mong muốn, bọn chúng đánh nhau rồi.
Nhân lúc hỗn loạn, tôi và Hạ Miểu Miểu lặng lẽ chui ra khỏi nhà ma, men theo tường, chạy đến cổng lớn của Mân Côi Nhạc Viên.
Ngoài cổng còn có hơn mười con hoa yêu Hầu Trảo!
Không đợi tôi ra đòn sát thủ, hoa yêu đã bị nổ thành hoa máu!
"Hạo Nguyệt!" Tôi rất ngạc nhiên.
Thiếu niên mỹ mạo khoác áo trắng, nhẹ nhàng bay xuống từ cây ngân hạnh.
"Còn có tôi nữa!"
Lancelot cưỡi rồng máy, phanh gấp, "Lên xe! Tôi đưa mọi người rời khỏi đây!"
Dưới ánh sao lấp lánh, bốn người chúng tôi nhanh chóng rời đi.
...
Mọi thứ đều rất tốt đẹp, ngoại trừ hệ thống cứ lải nhải bên tai tôi.
【Cô thật biết mượn đao g.i.ế.c người.】
【Ailieu vì cô mà tắm m.á.u cả khu vui chơi!】
Đây gọi là vì tôi?
Đây là anh ta đáng đời!
39
Chúng tôi trở về căn hộ độc thân của Bách Lý Hạo Nguyệt.
Tôi uống đan dược, vận khí chữa thương.
Lancelot xuống bếp, làm cho chúng tôi bốn bát mì bò chua cay.
Bách Lý Hạo Nguyệt bất mãn nhíu mày: "...Đồ ăn rác rưởi, không tốt cho sức khỏe chút nào."
Cậu ta ra lệnh cho AI robot nấu ăn.
Robot làm món địa tam tiên, thịt bao nồi và sườn hầm đậu - không ngờ còn là một robot Đông Bắc, còn là công thức nấu ăn từ ngàn năm trước!
Bốn người chúng tôi không quen biết nhau, trong một đêm kinh hoàng như vậy, ngồi quây quần trong phòng ăn phong cách tối giản, ăn những món ăn ngon miệng.
Rất kỳ lạ.
Ấm áp một cách kỳ lạ.
...